Lẩm bẩm xong, Lưu Diễm Như động tác mời, "Vậy phiền đại sư, mời !"
Tô Nhiên xua tay, chỉ bức tường mặt, "Không cần trong, hồn ma ở ngay trong bức tường ."
"Hả?"
Lưu Diễm Như hiểu.
"Bên trong bức tường một thi thể." Tô Nhiên giải thích.
"Cô gì?!"
Lưu Diễm Như suýt nữa thì sợ đến ngã quỵ, bà thể tin nổi bức tường mặt, hai chân run lẩy bẩy, "Không ... đại sư, cô đang đùa với ?"
Tô Nhiên vẻ mặt nghiêm túc, "Không , thật. Khi xây biệt thự, bên thi công dùng sống chôn trong tường đổ xi măng để đóng cọc sống, nhằm cầu cho công trình thuận lợi thành."
Lưu Diễm Như sợ đến mức hai chân run rẩy, cũng nên lời, "Người... sống, đổ xi măng?!"
Tô Nhiên gật đầu.
Lưu Diễm Như kinh hãi trợn trừng mắt, dám tin những gì .
Nói cách khác, trong suốt một năm qua, họ sống chung với một cái xác, hơn nữa c.h.ế.t còn xây tường, đổ xi măng lên lúc còn sống.
Trời ơi! Chuyện còn kinh khủng hơn cả chôn sống.
Người c.h.ế.t t.h.ả.m như chắc chắn oán khí ngút trời.
Lưu Diễm Như thầm nghĩ, vì nếu bản hại c.h.ế.t bằng cách , chắc chắn sẽ hắc hóa, gặp ai g.i.ế.c nấy, đến con ch.ó ngang qua cũng c.ắ.n cho hai phát.
Mẹ ơi, trời phật ơi!
Lưu Diễm Như run rẩy nép sát Tô Nhiên, "Đại... đại sư, vững."
"Đã ở một năm , chị cũng nên quen , gì mà sợ."
Lời an ủi của Tô Nhiên càng khiến Lưu Diễm Như sợ hãi hơn, đây sợ là vì , bây giờ , bà thể sợ.
Lưu Diễm Như nửa dựa nửa nép Tô Nhiên, gần đến mức Tô Nhiên thể thấy tiếng răng bà va lập cập.
"Chị chứ, là nhà nghỉ một lát?"
"Không cần, cần." Lưu Diễm Như lắc đầu như trống bỏi, " nhà, cạnh cô là ."
Bà hít một thật sâu, cố gắng trấn tĩnh cảm xúc của , "Đại sư, , cô mau bắt ma ."
Tô Nhiên gật đầu, "Được thôi, nhưng lấy t.h.i t.h.ể , phá bức tường ."
"Nhà sập ?" Lưu Diễm Như hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-740.html.]
Dù căn biệt thự cũng là họ bỏ tiền mua, nếu sập thì coi như tiền mất tật mang, bà vẫn xót.
"Sẽ sập, nhưng sẽ để một cái lỗ lớn, các chị sửa là ."
"Phá, phá ngay!"
Nghe Tô Nhiên sẽ sập, Lưu Diễm Như lập tức đồng ý cho cô phá tường.
Tô Nhiên gật đầu, "Được, chị lùi ."
Đợi Lưu Diễm Như lùi xa, Tô Nhiên giơ tay lên, kim quang lập tức xuất hiện trong tay cô.
Tô Nhiên tung nhảy lên, kim quang trong tay nhanh như chớp, chẳng mấy chốc c.h.é.m một hình bức tường, cô đặt tay lên mặt tường, dùng sức, mảng tường hình cô lấy .
Mê Truyện Dịch
Lưu Diễm Như từ xa xem mà sững sờ, bà bất giác lấy điện thoại video, đăng lên vòng bạn bè.
Tô Nhiên đặt mảng tường hình xuống đất, thu kim quang vẽ bùa trong trung, một lá bùa màu vàng kim hình thành giữa trung, nhanh chóng lớn dần, bay đến lơ lửng phía mảng tường và bao phủ bộ nó.
Khi môi Tô Nhiên khẽ mấp máy, niệm chú ngữ, lá bùa tức thì tỏa ánh sáng rực rỡ, bức tường xi măng mà trong nháy mắt biến thành bột mịn.
Một t.h.i t.h.ể trẻ con lộ .
Tô Nhiên tiếp tục vẽ bùa niệm chú, cứu hồn phách giam cầm của đứa trẻ, đó niệm Vãng Sinh Chú, đưa cô bé xuống Địa Phủ.
Làm xong tất cả, Tô Nhiên mới sang Lưu Diễm Như.
Lúc , Lưu Diễm Như bệt đất, đầu óc trống rỗng.
Thứ bà thấy là kỹ xảo ? Hay là ảo giác?
Tô Nhiên thấy bà cứ chằm chằm, liền giơ tay huơ huơ mặt, "Chị chứ?"
"Không... ." Lưu Diễm Như hồn, ánh mắt Tô Nhiên dần sáng lên.
Tô Nhiên thấy bà , liền chỉ t.h.i t.h.ể đất, : "Hồn ma đưa xuống Địa Phủ , còn thi thể... chị báo cảnh sát ?"
"Vâng, ." Lưu Diễm Như Tô Nhiên với ánh mắt như thấy thần tượng.
"Ba nghìn." Tô Nhiên giơ ba ngón tay, đó lấy bốn lá bùa sức khỏe đưa cho bà , "Đây là bùa sức khỏe, mang theo bên sẽ giúp cơ thể hồi phục."
"Không vấn đề gì." Lưu Diễm Như sảng khoái đồng ý, hai tay nhận lấy lá bùa, chuyển cho Tô Nhiên một trăm nghìn.
"Ba nghìn ít quá, đại sư lợi hại như , ít nhất cũng một trăm nghìn mới ."
Tô Nhiên híp cả mắt, "Vậy thì khách sáo nữa, chị mau báo cảnh sát ."
Dặn dò xong, Tô Nhiên định rời .
Lưu Diễm Như vội vàng ngăn cô , "Đừng, đại sư đừng . Cô cái xác giải thích với cảnh sát thế nào? Có thể đợi một lát, đợi cảnh sát đến hẵng ?"