Nạp Lan Nhĩ Nhược đám cung nữ thái giám vàng óng ánh, cùng với những từ xa ngừng về phía , sợ đến mức há hốc mồm.
"Trời đất ơi, ít nhất cũng cả trăm , bọn họ là vàng, dù chỉ đè thôi cũng đủ đè c.h.ế.t chúng ."
"Không chúng , là cô thôi." Tô Nhiên sửa lời cô : " ngốc đến mức đó để họ đè c.h.ế.t."
Nạp Lan Nhĩ Nhược nghẹn lời: "Cô đúng là đáng ghét, chỉ ví von thôi, ví von cô hiểu ?"
Thấy Tô Nhiên đáp lời, Nạp Lan Nhĩ Nhược tưởng cô đuối lý: "Thôi , cũng trách cô, chúng vẫn nên nghĩ cách chạy trốn ."
Cung nữ thái giám đông nghịt vây chặt hai họ ở giữa, chạy cũng chạy nổi.
"Sợ gì chứ, đây mà."
Tô Nhiên bình tĩnh , giơ tay lên, trong lòng bàn tay cô hiện lên một ngọn lửa màu tím hình hoa sen.
"Đi ."
Theo lệnh của Tô Nhiên, ngọn lửa "vèo" một tiếng bay , lao thẳng về phía đám cung nữ thái giám.
Ngọn lửa màu tím nhanh chóng xuyên qua đám , tất cả cung nữ thái giám chỉ cần ngọn lửa chạm một chút, sẽ lập tức bùng lên ngọn lửa dữ dội.
Hơn nữa, lửa đốt khi chạm khác, ngọn lửa họ cũng sẽ lan sang .
Mê Truyện Dịch
Giống như virus truyền nhiễm .
Số lượng của họ trông thì đông, nhưng chỉ trong chốc lát, tất cả cung nữ thái giám đều ngọn lửa thiêu đốt đến mức gào thét đau đớn.
"Oa, ngọn lửa nhỏ của cô thần kỳ quá." Nạp Lan Nhĩ Nhược kinh ngạc đến sững sờ.
Tô Nhiên mỉm : "Cũng lợi hại lắm, tàm tạm thôi."
Dưới ánh mắt của hai , những cung nữ thái giám nhanh chóng lửa dữ thiêu thành từng vũng vàng lỏng, vàng lỏng từ từ ngấm xuống đất.
Một đám đông như kiến cỏ chỉ trong chốc lát thiêu rụi.
Phía xa vẫn còn cung nữ thái giám về phía , Tiểu Cửu chặn ở phía , đến một đốt một , đến hai đốt một cặp.
Hoàng Thượng bên còn kịp phản ứng, cung nữ thái giám còn một ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-641.html.]
Ngài giận dữ gầm thét, lao về phía Tô Nhiên.
Chỉ là đợi ngài lao đến mặt Tô Nhiên, Tiểu Cửu vung một ngọn lửa tới, Hoàng Thượng lập tức biến thành một lửa.
Nạp Lan Nhĩ Nhược thấy Hoàng Thượng bốc cháy, theo phản xạ vội vàng hét lên: "Dừng tay, mau dừng tay, đốt Hoàng Thượng."
Tô Nhiên lặng lẽ yên, ngăn cản Tiểu Cửu mà với Nạp Lan Nhĩ Nhược: "Hoàng Thượng của cô c.h.ế.t từ lâu , ngài bây giờ , mà là thi ma. Giữ ngài sẽ hại c.h.ế.t bao nhiêu , cô chắc chắn tha cho ngài ?"
"Chuyện ..."
Nghe Tô Nhiên , Nạp Lan Nhĩ Nhược do dự, cô yêu sâu đậm Hoàng Thượng, nhưng Hoàng Thượng quả thực c.h.ế.t , ngài bây giờ giống như một ác quỷ.
Tô Nhiên sai, nếu bây giờ thật sự tha cho ngài, thì thể sẽ nhiều c.h.ế.t trong tay ngài. Hoàng Thượng là một lương thiện, đôn hậu, nếu khi c.h.ế.t biến thành quái vật, chắc chắn cũng sẽ đau lòng.
Nạp Lan Nhĩ Nhược đau buồn Hoàng Thượng đang ngừng gào thét, ngăn cản nữa, chỉ nước mắt lã chã rơi xuống.
Tô Nhiên suy nghĩ một lát, khuyên nhủ: "Hoàng Thượng mất từ mấy nghìn năm , cô cứ coi như chúng đang hỏa táng t.h.i t.h.ể của ngài , như trong lòng cô sẽ dễ chịu hơn."
Nạp Lan Nhĩ Nhược gật đầu: "Cảm ơn cô, nặng nhẹ, sẽ phân biệt đúng sai."
Rất nhanh, Hoàng Thượng cũng giống như những cung nữ thái giám khác, thiêu thành một vũng vàng lỏng.
Ngay giây phút vũng vàng lỏng ngấm xuống đất, Tô Nhiên đ.á.n.h một luồng linh lực, bao bọc lấy vũng vàng, đó dùng linh lực ngưng tụ nó thành một chiếc vòng tay vàng.
"Giữ kỷ niệm ." Tô Nhiên đưa chiếc vòng cho cô .
Nạp Lan Nhĩ Nhược cầm chiếc vòng, áp lên mặt vuốt ve, như thể đang vuốt ve Hoàng Thượng, nước mắt như chuỗi ngọc đứt dây lăn dài má.
"Ngài sinh trong hoàng cung , cũng c.h.ế.t trong hoàng cung . Ngài rõ ràng là một như , hoàng quyền giam cầm cả đời. Sau , sẽ đưa ngài xem thế giới bên ngoài."
Nạp Lan Nhĩ Nhược đeo chiếc vòng tay, lau nước mắt: "Chúng thôi, rời khỏi nơi ."
Tô Nhiên gật đầu, dân làng Thành Quan đưa ngoài hết, cô cũng còn việc gì nữa, đến lúc .
"Đợi ."
Nạp Lan Nhĩ Nhược đột nhiên gọi Tô Nhiên : "Ta thể mang theo cỗ quan tài vàng của ? Ta ngủ mấy nghìn năm, quen , sợ nó sẽ ngủ ."
"Được." Tô Nhiên ý kiến.
Hai rời khỏi hoàng cung, về phía biệt thự, khi qua khu rừng, Tô Nhiên dừng bước, vội vàng vẽ mấy lá bùa thu nạp, dán trong túi thơm của .