"A a a a!!!"
 
"Trá thi , trá thi !!!"
 
"Cứu mạng!!!"
 
"Ăn thịt !!!"
 
Trong phút chốc, đám dân làng như ong vỡ tổ, tiếng la hét thất thanh vang lên  ngớt, sợ hãi chạy tán loạn khắp nơi.
 
Vương Minh Vĩ thật sự  trá thi.
 
Nói đúng hơn,    trá thi, mà  biến thành lệ quỷ, bởi vì  mặt đất, t.h.i t.h.ể của Vương Minh Vĩ vẫn còn  sấp ở đó.
 
Tất cả những gì Vương Minh Vĩ  trải qua trong hai ngày nay, tất cả hận thù, tất cả oán hờn, cùng với chấp niệm mãnh liệt  để bạn bè  trốn thoát,  hội tụ thành oán niệm cực kỳ mạnh mẽ.
 
Khi dân làng giẫm lên t.h.i t.h.ể  mà  qua, gào thét đòi bắt Ôn Thư Cầm và những  khác  sẽ  thế  thế nọ, chấp niệm  bảo vệ bạn bè cùng với oán niệm của Vương Minh Vĩ  tăng vọt trong nháy mắt, trở nên vô cùng cường đại. Lại thêm Xuân Hoa  tay tương trợ, khiến Vương Minh Vĩ trực tiếp biến thành lệ quỷ.
 
Dân làng toán loạn bỏ chạy,  trai trẻ vốn đang cõng lão trưởng thôn thấy tình thế như  liền vứt lão trưởng thôn xuống, chạy biến như một làn khói.
 
Đám đông trong nháy mắt  chạy mất dạng, chỉ còn  lão trưởng thôn ngã   đất.
 
Vương Minh Vĩ từ từ  đầu, đôi mắt là hai hốc m.á.u sâu hoắm  chằm chằm  lão trưởng thôn.
 
"Đừng, đừng qua đây!!!"
 
Lão trưởng thôn lúc  cũng   thấy Xuân Hoa   lưng Vương Minh Vĩ, nỗi sợ hãi trong lòng   lời nào diễn tả .
"Quỷ, quỷ a a a a!!!"
 
"Xuân Hoa,    nhục cô,    hại c.h.ế.t cô, cô  thể tìm  !"
 
Lão sợ đến mức són cả  quần, hai tay chống đất lùi về phía , giọng  mang theo tiếng  nức nở: "Nhóc Vương , chú là trưởng thôn của cháu đây, bình thường chú đối xử với cháu  nhất mà, cháu  thể g.i.ế.c chú,  thể g.i.ế.c chú !!!"
 
"Nhóc Vương, cháu quên  , chú đối xử  với cháu  bao, lúc cháu mới đến chú còn đem con gà duy nhất trong nhà hầm cho cháu ăn!"
 
"Nhóc Vương, cháu hãy nghĩ  những điều  chú   cho cháu ! Cháu  thể g.i.ế.c chú !"
 
Lão trưởng thôn gào ,  Vương Minh Vĩ nể tình xưa mà tha cho .
 
Vương Minh Vĩ nghiêng đầu  khẩy: "Ông đối xử  với  như thế nào? Bắt bạn học của  về, nhốt trong làng các  ?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-578.html.]
"Không,  !"
 
Mê Truyện Dịch
Lão trưởng thôn sợ đến râu cũng run lên: ",    bắt các cháu, là sợ các cháu  an ..."
 
Vương Minh Vĩ căn bản   lão giải thích, há miệng , chiếc lưỡi đỏ tươi đột ngột vươn dài , hệt như một sợi dây thừng màu đỏ, quấn chặt lấy cổ lão trưởng thôn, kéo lão đến  mặt .
 
"Không  m.á.u của loại  lòng lang  sói như ông  vị gì nhỉ?"
 
"Đừng, đừng,  xin  đấy nhóc Vương,  đừng g.i.ế.c ,  cho các  , cho các    ?"
 
Lão trưởng thôn  đến nước mắt nước mũi giàn giụa, khuôn mặt già nua sợ hãi đến trắng bệch  còn giọt máu.
 
"Không cần ông cho , đợi các  c.h.ế.t hết, bạn của  cũng  thể chạy thoát."
 
Vương Minh Vĩ thu lưỡi , một ngụm c.ắ.n đứt cổ lão, lão trưởng thôn giãy giụa co giật vài cái,   m.á.u huyết nhanh chóng  Vương Minh Vĩ hút cạn.
 
Nhìn lão trưởng thôn  biến thành một cái thây khô, Vương Minh Vĩ lạnh lùng ném lão xuống đất,  giẫm lên  qua.
 
Hút m.á.u  xong, âm khí quanh  Vương Minh Vĩ tăng vọt gấp mấy ,   Xuân Hoa: "Chị dâu Xuân Hoa, chị  bên trái,   bên ."
 
"Được." Xuân Hoa gật đầu,  đột nhiên : "   Xuân Hoa,  tên Lâm Tú Tú."
 
Vương Minh Vĩ sững , nghĩ đến những việc  của dân làng,  lập tức hiểu  chuyện gì  xảy . "Chị Tú Tú."
 
Lâm Tú Tú gật đầu, đuổi theo những  dân làng  chạy xa.
 
Vương Minh Vĩ hối hận vô cùng.
 
Hắn hối hận tại  bây giờ  mới hiểu , nếu  hiểu  sớm hơn, tất cả những chuyện    xảy , chị Tú Tú sẽ  c.h.ế.t,  lẽ còn  hy vọng  cứu thoát.
 
Tiếc là,   hiểu  quá muộn.
 
Thở dài một tiếng, Vương Minh Vĩ lo lắng cho Cố Phi và những  khác,  đuổi theo dân làng , mà trực tiếp bay về phía khu rừng  núi.
 
Cố Phi kéo Ôn Thư Cầm và Thẩm Dung liều mạng chạy. Ôn Thư Cầm và Thẩm Dung còn đỡ, nhưng Cố Phi  thương  đầu, dần dần  chút  chống đỡ nổi, đổi thành Ôn Thư Cầm và Thẩm Dung một trái một  dìu  chạy.
 
Đường trong rừng núi  dễ , tốc độ của ba  dần chậm .
 
Gã đàn ông đen gầy, cũng chính là con trai thứ hai của trưởng thôn tên Hổ Tử, đuổi theo như điên, chẳng bao lâu  khi Cố Phi và những  khác  rừng, gã  đuổi kịp họ.
 
Nhìn ba  lảo đảo, Hổ Tử xách con d.a.o phay  lạnh: "Bọn mày  chạy  ,  trong làng sắp đến , tao khuyên bọn mày ngoan ngoãn theo tao về, như  còn đỡ  chịu khổ."