"Ngươi hủy đạo hạnh của , đốt xác của , mạng đền mạng, nạp mạng !"
Trần Hùng đang giường bỗng rùng một cái, "vụt" một tiếng bật dậy, hai tay điên cuồng bóp cổ .
Bố Trần thấy , vội vàng chạy tới giúp, kéo cổ tay con trai hét lớn, "Con trai, con trai, con tỉnh !"
Thấy thể bóp c.h.ế.t , Trần Hùng buông tay, đột ngột đẩy bố Trần chạy bếp, vớ lấy một con d.a.o đ.â.m .
Bố Trần đuổi theo sát nút, trong lúc cấp bách, ông dùng tay nắm lấy con d.a.o đó, m.á.u tươi lập tức ứa từ lòng bàn tay ông, nhỏ giọt xuống đất.
Dù , bố Trần vẫn nắm chặt con dao, dám buông tay.
"Ông nó!"
Mẹ Trần về, thấy cảnh , bà kinh hãi hét lên, vội vàng chạy tới, giơ bức tranh Quan Âm trong tay lên đập đầu Trần Hùng một cái.
Một tiếng kêu chói tai t.h.ả.m thiết vang lên, Trần Hùng trợn trắng mắt ngã vật xuống đất.
Bố Trần cũng ngã theo xuống đất, tay ông bê bết m.á.u tươi, vết thương nhẹ, lờ mờ thấy cả xương.
"Con trai! Ông nó!" Mẹ Trần hoảng , con trai, chồng, nhất thời mất hết bình tĩnh.
"Bấm nhân trung nó ." Bố Trần đau đến nỗi trán rịn đầy mồ hôi lạnh, cố nén đau : "Cứu con trai tỉnh ."
"Vâng, ."
Mẹ Trần đáp một tiếng, nước mắt lưng tròng bấm nhân trung cho Trần Hùng.
Trần Hùng tỉnh , thấy tay bố đầy m.á.u thì giật , "Bố, bố thế? Sao thương thế ?"
Chuyện , bản Trần Hùng hề gì, đột nhiên thấy bố như , sợ hãi, "Đi, con đưa bố đến bệnh viện."
", mau đến bệnh viện." Mẹ Trần lấy khăn mặt băng tay cho bố Trần, lo lắng : "Đi mau!"
Cả nhà ba vội vã đến bệnh viện, vết thương của bố Trần khá nặng, bệnh viện đề nghị ở quan sát một đêm, ngày mai thì hẵng về.
Nghĩ đến con chồn da vàng ở nhà, về muộn thế còn xảy chuyện gì nữa, ở bệnh viện ngược còn an hơn.
Mẹ Trần đặt bức tranh Quan Âm lên đầu giường của bố Trần, trong phòng bệnh bệnh nhân nào khác, Trần Hùng và ngủ ở hai giường bệnh còn .
Mê Truyện Dịch
Ba thiu thiu ngủ, tiếng quỷ sói gào vang lên, trong phòng bệnh xuất hiện một con Hoàng Thử Lang.
Nó sợ bức tranh Quan Âm, chỉ thể lơ lửng ở xa , hai mắt híp thành vầng trăng khuyết, khóe miệng nhếch sang một bên, như đang nhạo bọn họ.
"Ngươi tưởng chạy ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-542.html.]
Theo giọng quỷ dị của con Hoàng Thử Lang, cửa phòng bệnh mở , cô y tá trực ban chậm rãi bước , cô cúi gằm đầu, tay cầm một con d.a.o phẫu thuật sắc bén.
"Cô y tá, cô việc gì ?" Mẹ Trần thấy tim đập thịch một tiếng, run rẩy hỏi.
Cô y tá gì, chỉ từng bước một tiến về phía Trần Hùng, từ từ ngẩng đầu lên.
Nhờ ánh đèn mờ ảo ngoài hành lang, Trần Hùng thấy tròng mắt của cô y tá lộn lên màu trắng, mặt là nụ dữ tợn, ánh đèn càng thêm phần khủng bố.
Ba sợ đến run rẩy, Trần sức ấn chuông gọi ở đầu giường, hy vọng đến.
"G.i.ế.c nó, g.i.ế.c nó!"
Giọng của con Hoàng Thử Lang vang lên.
Cô y tá dùng một tư thế giống thường, đột ngột nhảy vọt lên, con d.a.o phẫu thuật trong tay nhắm thẳng đỉnh đầu Trần Hùng, hung hăng đ.â.m xuống.
"Cẩn thận!"
Bố Trần và Trần sợ hãi đồng thanh hét lên.
Không ai ngờ một nữ y tá đột nhiên bật cao đến , cả ba nhất thời sững sờ tại chỗ, trợn mắt há mồm.
Ngay khi con d.a.o phẫu thuật sắp đ.â.m đỉnh đầu Trần Hùng, bức tranh Quan Âm ở đầu giường đột nhiên bay lên, che thẳng lên đỉnh đầu .
Trong phút chốc, kim quang tỏa bốn phía.
Con d.a.o phẫu thuật như đ.â.m thép, phát tiếng ong ong chói tai. Nữ y tá phản chấn văng ngoài, ngã xuống đất bất tỉnh.
Con Hoàng thử lang đang trốn trong góc kêu t.h.ả.m một tiếng biến mất tăm.
Cùng lúc đó, bức tranh Quan Âm đầu Trần Hùng lập tức hóa thành tro tàn, rơi xuống đất, tựa như một trận tuyết xám đang rơi.
Trần Hùng và cha kinh hồn bạt vía , chân mềm nhũn, ngã phịch xuống đất.
Chỉ một chút nữa thôi, mất mạng !
Lúc , chuông gọi trong phòng bệnh cũng hoạt động bình thường, một y tá trực ban khác thấy tiếng động liền , mở cửa thấy y tá đang bất tỉnh sàn.
"Tiểu Tiết, Tiểu Tiết?" Nữ y tá vội vàng chạy tới kiểm tra tình hình của đồng nghiệp, "Có chuyện gì ?"
Ba nhà Trần Hùng vẫn hồn cơn khiếp sợ, chỉ vô thức lắc đầu.
Nữ y tá để ý đến họ, vội gọi các đồng nghiệp khác đến khiêng lên giường bệnh đẩy ngoài.
Bây giờ bức tranh Quan Âm hủy, nhà Trần Hùng còn vật bảo mệnh, sợ đến mức dám ngủ nữa. Ba túm tụm , mắt to trừng mắt nhỏ thức trắng đến sáng.