Livestream Đoán Mệnh: Tôi Giúp Cảnh Sát Phá Án - Chương 449

Cập nhật lúc: 2025-10-24 01:15:21
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vi Vân Linh từng bước tiến về phía Bàng thiếu, đập mạnh đầu góc bàn .

 

Mê Truyện Dịch

“A––” Cơn đau dữ dội khiến Bàng thiếu đang ngất lịm tỉnh .

 

Quay đầu thấy Vi Vân Linh, Bàng thiếu suýt nữa thì ngất nữa, Vi Vân Linh túm tóc tát mạnh mấy cái.

 

Lần , chỉ choáng váng, còn hoa mắt chóng mặt.

 

“Đừng, xin cô tha cho !”

 

“Tha cho ngươi?” Vi Vân Linh túm tóc đập mạnh thêm một cái, “Hôm đó ngươi tha cho ?”

 

“Tha cho , xin cô tha cho , cho cô tiền, nhiều tiền!” Bàng thiếu kinh hãi nước mắt nước mũi giàn giụa, ngừng gào cầu xin.

 

Vi Vân Linh thèm để ý đến , túm tóc đập liên tục bàn , giống hệt như cái cách ấn đầu cô xuống đất tối hôm đó, sức lực chỉ hơn chứ kém.

 

Tiếng cầu xin của Bàng thiếu ngày càng nhỏ .

 

Cho đến khi trợn trừng mắt, còn thở.

 

“C.h.ế.t nhanh ?”

 

Vi Vân Linh liếc một cái, ném xuống đất, đợi hồn phách của Bàng thiếu bay khỏi cơ thể, cô một ngụm nuốt chửng luôn hồn phách của .

 

“Được , tiếp theo.”

 

từ từ , về phía mấy còn .

 

Lúc , mấy bò đến bên cửa, gã xăm trổ đang tìm cách mở cửa.

 

Cánh cửa thể cạy mở chứ?

 

Nhìn hành động ngu ngốc của bọn họ, Vi Vân Linh nhếch môi.

 

Tối nay, một ai thể khỏi cánh cửa !

 

“Không cần cạy nữa, các .”

 

Giọng của Vi Vân Linh dọa mấy run lên, họ kinh hãi co cụm với , còn đường lùi.

 

Vi Vân Linh từ từ bay về phía họ.

 

Trong lúc hỗn loạn, gã xăm trổ ai đó đá m.ô.n.g một cái, nhào về phía Vi Vân Linh.

 

“He he, ngươi cũng chủ động nhỉ, còn tự dâng đến tìm c.h.ế.t.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-449.html.]

 

Vi Vân Linh vươn tay , tóm lấy gã xăm trổ.

 

“Mẹ kiếp, thằng nào đá tao––”

 

“Cứu , c.h.ế.t!”

 

Bên trong căn phòng, tiếng la hét vang lên ngớt.

 

Thông qua ống kính tàng hình của Tô Nhiên, các cư dân mạng chứng kiến tất cả khỏi vỗ tay hoan hô.

 

【Kẻ ác nhận sự trừng phạt thích đáng [Vỗ tay].】

 

thấy gì thế, ba là bí thư thành ủy? Thảo nào ngông cuồng như !】

 

【Một quan chức mà ở biệt thự sang trọng thế , chắc chắn là ban ngày ăn mì tương, ban đêm đếm tiền mỏi tay. Điều tra nghiêm, nhất định điều tra nghiêm!!】

 

Ngày hôm , cảnh sát nhận tin báo của ban quản lý liền tức tốc chạy đến biệt thự. Vừa mở cửa, họ cảnh tượng trong phòng cho kinh hãi, nào nhát gan thì nôn ọe ngay tại chỗ.

Mấy đàn ông c.h.ế.t trong tình trạng vô cùng thê thảm, phần m.á.u thịt be bét, c.ắ.t c.ổ mà c.h.ế.t. Không chỉ , khắp họ còn vũ khí sắc bén rạch đến da thịt lật cả , trông hệt như khía hoa dao.

 

Người sống sót duy nhất là Tuyết Nhi, cảm xúc điên loạn, ngoài việc luôn miệng la hét ma thì thể cung cấp manh mối nào, khiến cho cảnh sát vô cùng đau đầu.

 

Trong một căn hộ ba phòng ngủ ở khu nhà chính phủ.

 

Bàng Cương từ đồn cảnh sát trở về, trong đầu ông cứ ong ong bốn chữ, con trai c.h.ế.t .

 

Ông đó với vẻ mặt đờ đẫn, lâu vẫn dám tin đây là sự thật.

 

"Ông Bàng, hu hu... Con trai c.h.ế.t , con trai của chúng c.h.ế.t , hu hu..." Mẹ của Bàng thiếu gia, Thẩm Lan, đến đứt từng khúc ruột.

 

"Nó là đứa con trai duy nhất của chúng mà, nó c.h.ế.t t.h.ả.m như , để kẻ nào hại c.h.ế.t nó, nhất định sẽ băm thây kẻ đó vạn mảnh, nghiền xương thành tro!"

 

"Ông Bàng, ông xem con yêu tinh nhỏ đó giở trò ? Nếu tại những khác đều c.h.ế.t, mà nó còn sống?"

 

"Con ơi, con trai của ơi, con c.h.ế.t , sống đây..."

 

Bàng Cương vốn lòng rối bời, nay Thẩm Lan lải nhải lóc ngừng bên tai khiến ông càng thêm bực bội, liền quát lên giận dữ: "Khóc, , , chỉ ! Khóc thì ích gì, con sống ?"

 

"Con... c.h.ế.t , ... còn ?" Thẩm Lan lóc đến tuyệt vọng, nức nở thành tiếng.

 

Bàng Cương cảm giác như con ruồi vo ve bên tai, ông bực bội day day trán, đầu đau như búa bổ. "Bây giờ bà mới đau lòng , sớm hơn thì ? Nếu ngày thường bà nuông chiều nó đến mức coi trời bằng vung, nó trở thành như bây giờ ? Nó suốt ngày đàn đúm với đám bạn bè xa bên ngoài ? Có xảy chuyện ngày hôm nay ?"

 

Thẩm Lan đột ngột ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ ngầu trừng Bàng Cương, kích động mắng:

 

"Lại đổ cho , con là của một thôi ? Nó chút chuyện gì ông cũng đổ cho , ông tự xem là một cha đủ tư cách ?"

Loading...