Livestream Đoán Mệnh: Tôi Giúp Cảnh Sát Phá Án - Chương 442

Cập nhật lúc: 2025-10-24 01:15:14
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Nhiên nhếch môi, "Ông mấy tấm?"

 

"Đương nhiên là càng nhiều càng ." Lão Vương hai mắt sáng rỡ, gượng.

 

Tô Nhiên gật đầu, tay đưa sang bên cạnh.

 

Lão Vương tưởng Tô Nhiên định lấy bùa cho , ai ngờ cô rút một tờ khăn giấy, lau miệng, "Không cần bùa bình an , trường hợp của ông khá nhẹ, phơi nắng nhiều một chút là ."

 

Lão Vương: "Ơ?"

 

Phơi nắng?

 

Thế , ông bỏ năm vạn tệ, chính là để mua bùa bình an.

 

Nếu mua , chẳng ông lỗ to .

 

"Đừng mà đại sư, cô cứ bán bùa bình an cho , phơi nắng hiệu nghiệm bằng bùa của cô ."

 

Tô Nhiên "ồ" một tiếng, "Bùa bình an của hiệu nghiệm đến ?"

 

"Đương nhiên ," Lão Vương vội gật đầu, "Đại sư cô đó thôi, bùa cô vẽ đúng là nghìn vàng khó cầu, sẵn sàng bỏ hơn chục vạn để mua một tấm đấy."

 

Nhắc đến chuyện , Lão Vương vô cùng kích động.

 

Tô Nhiên tiếp tục cúi đầu húp bún, "Cho nên, ông nghĩ một chiêu giàu mới, nhập hàng từ chỗ , đó bán với giá cao ?"

 

Trong nháy mắt, khí ngưng đọng.

 

Nụ môi Lão Vương cứng đờ.

 

Bây giờ ông mới phát hiện, bỏ qua một vấn đề quan trọng, Tô Nhiên xem quẻ, mà còn xem chuẩn.

 

Tô Nhiên lạnh lùng liếc ông một cái, "Làm ăn đến tận chỗ của , ông cũng giỏi thật đấy."

 

Bị cái liếc mắt của cô , Lão Vương rùng một cái, mặt lập tức đỏ bừng, ngượng ngùng hồi lâu một câu chỉnh.

 

"Cái …"

 

"Không cái gì?" Đôi mắt đen láy của Tô Nhiên chằm chằm ông , "Lần ông giành một tấm bùa trắng da, mua với giá năm trăm tệ, sang tay bán năm vạn tệ, ?"

Cô quả nhiên cả chuyện !

 

Lão Vương kinh ngạc hổ, mặt đỏ chuyển sang đen sì, giọng nhỏ như muỗi kêu, " chỉ cảm thấy cô gái xinh cần nó hơn thôi."

 

"Ông cao thượng đến thế cơ ?"

 

Tô Nhiên bật , "Không , là vì dễ dàng kiếm năm vạn, ông lập tức thấy cơ hội ăn, nên mua thêm vài tấm bùa nữa để bán , nhưng giỏ hàng nhỏ màu vàng của về cơ bản là hết sạch trong nháy mắt, cả nhà sáu của ông giành mấy đều .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-442.html.]

" nhiều tiền như , chỉ là một gia đình bình thường, thật sự thể bỏ năm vạn ."

 

Thấy trò bịp của tay Tô Nhiên vạch trần. Lão Vương ánh mắt né tránh, ngượng đến mức tìm một cái lỗ để chui xuống.

 

Mấy ngày nay trong đầu ông nghĩ đến chuyện một tấm bùa năm vạn, quên mất Tô Nhiên xem quẻ chuẩn đến mức nào.

 

Cư dân mạng mà ngây .

 

[Nhổ răng trong miệng cọp, chỉ nghĩ đến răng cọp đáng giá bao nhiêu mà quên mất cọp nguy hiểm thế nào.]

 

[Nói thật, đây đúng là một cách kiếm tiền đấy, nghĩ nhỉ?]

 

[Lão Vương quả nhiên phi phàm, tay khiến kinh ngạc.]

 

[Đại ca, ngốc , thèm tiền đến phát điên , chạy đến chỗ đại sư lừa đảo, lỡ đại sư vui, cho một lá bùa xui xẻo thì thế nào?]

 

[Chịu thua ông già luôn.]

 

Bị vạch trần mặt , Lão Vương cảm thấy mất mặt đến tận quê.

 

Ông ngượng ngùng xoa mặt, Tô Nhiên giơ ngón cái về phía ông , khen ngợi:

 

"Ông cũng giỏi thật đấy, livestream lâu như , ông là duy nhất đến chỗ nhập hàng. Chỉ riêng việc ông vì mua bùa của mà chạy bãi tha ma ngủ một đêm, cũng giơ ngón cái khen ông một câu.

 

Bảo ông thông minh , thì ông chạy đến mặt dối, bảo ông ngốc , thì ông buôn bán bùa của để kiếm tiền."

 

Tô Nhiên "chậc chậc" vài tiếng, liếc ông với vẻ như .

 

Lão Vương toát mồ hôi lạnh đầy trán.

 

, Tô Nhiên là ai chứ?

 

Đó là đến quỷ cũng sợ, đắc tội với cô, còn thể kết cục .

 

Chẳng trách cô đòi tiền quẻ năm vạn, đây là sớm sự thật nên cố tình nhắc nhở ông đây mà.

 

Không , ông tuyệt đối thể đắc tội với Tô Nhiên.

 

Nghĩ đến đây, Lão Vương lòng hoảng như cầy sấy, còn để ý đến ngượng ngùng nữa, vội vàng xin Tô Nhiên.

 

"Xin , Tô đại sư, là do mỡ heo che mắt, mới nảy sinh ý đồ với cô, là sai , dám nữa, đại sư, cô tha cho ."

 

Tô Nhiên cúi đầu tiếp tục ăn bún, tay trái thờ ơ xua xua, "Nể tình ông là đầu phạm , bỏ qua, nếu còn , nợ cũ nợ mới tính chung một lượt."

 

Mê Truyện Dịch

"Vâng ," Lão Vương gật đầu lia lịa, lau mồ hôi trán, "Tuyệt đối ạ."

 

"Vậy… Tô đại sư, cô ăn từ từ, phiền nữa." Lão Vương lủi thủi định thoát .

Loading...