Tô Nhiên liếc những dòng bình luận đang sôi nổi bàn tán ngừng, mỉm : “Thế nhé, xem nốt quẻ cuối cùng, xem xong sẽ tắt livestream ăn tối.”
【Streamer là ý gì, định bỏ rơi chúng , mới một buổi chiều thôi mà chán ghét chúng ?】
【Ôi, cục cưng ơi, yêu em nữa , thật sự yêu em nữa ? Ôi cục cưng!】
【Mới một buổi chiều thôi, chúng còn mệt, streamer mệt , thể nào, streamer yếu đến thế chứ?】
【Đói thì thể gọi đồ ăn ngoài, ảnh hưởng đến livestream .】
【 đó, ít nhất cũng live đến mười hai giờ đêm chứ.】
【Streamer, thể cưng chiều chúng một , em chuẩn tinh thần thức đến mười hai giờ , huhu.】
…
Mê Truyện Dịch
Tô Nhiên dở dở xoa trán: “Thôi , hiểu , chỉ cần , đặc biệt là lúc hóng chuyện hít drama, thì tuyệt đối đều là sinh long hoạt hổ, tinh thần gấp trăm .”
【Streamer, tuy đây là sự thật, nhưng nên nhé, lỡ như sếp của chúng cũng đang ở trong phòng livestream thì ?】
【Không cần lỡ như , Lý Viện Viện là đúng , đừng chối, avatar của giống hệt WeChat. Không bảo khỏe nên tăng ca , xem livestream ở đây? Sáng mai đến văn phòng một chuyến.】
【Lầu xui xẻo thật, sếp bắt quả tang thật , ha ha ha…】
【Cười cái gì mà , ngày mai cũng đến văn phòng một chuyến!】
【Ơ?】
…
Không ngờ thật sự sếp bắt quả tang, Tô Nhiên “chậc” một tiếng, vội vàng chuyển chủ đề: “Được , bắt đầu rút túi phúc tiếp theo.”
Túi phúc rút hết sạch trong nháy mắt.
Người rút trúng túi phúc là một cư dân mạng nickname là 【Mẹ của Đồng Đồng】.
Video kết nối, trong màn hình đối diện bất ngờ xuất hiện một cô bé năm, sáu tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm, cánh tay mập mạp từng khúc, đỉnh đầu buộc hai chỏm tóc nhỏ trông như Hồng Hài Nhi.
Nhìn cô bé đáng yêu, Tô Nhiên cảm thấy tim như tan chảy: “Bạn nhỏ ơi, cháu mấy tuổi ?”
Cô bé hề căng thẳng sợ hãi, dáng một bà cụ non, toe toét với Tô Nhiên, để lộ hàm răng sữa thiếu mất hai chiếc răng cửa.
“Chào chị ạ, cháu là Đồng Đồng, năm nay cháu sáu tuổi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-431.html.]
Nghe thấy tiếng Đồng Đồng, cô bé đang nấu cơm trong bếp liền lớn tiếng quát vọng : “Đồng Đồng, lấy điện thoại của đấy , chơi game ?”
“Biết ạ.”
Đồng Đồng đầu đáp một tiếng, tiếp tục chuyện với Tô Nhiên: “Chị ơi, cháu cũng xem quẻ.”
Giọng non nớt của cô bé khiến Tô Nhiên nhịn mà bật : “Cháu xem quẻ là gì mà đòi xem?”
“Biết chứ ạ, giống như ông cụ mù ở gầm cầu vượt ạ, xem xem khi nào gặp may, khi nào gặp xui.”
Đồng Đồng gật đầu với vẻ mặt nghiêm túc, hai chỏm tóc đầu cũng lắc lư theo: “Mẹ cháu thích xem chị xem quẻ, nhưng cho cháu xem. Thỉnh thoảng cháu giả vờ ngủ, đợi xem điện thoại thì cháu mở mắt xem trộm.”
【Trải nghiệm quen thuộc quá, hồi nhỏ cũng xem trộm TV như .】
【Kết quả là xem đến đoạn buồn bật thành tiếng, bố phát hiện.】
【Hóa cũng giống , thế thì yên tâm .】
Tô Nhiên cô bé chọc cho phá lên, hỏi: “Trong phòng livestream của chị cả ma nữa đấy, cháu sợ ?”
“Trước đây thì sợ, nhưng bây giờ sợ nữa ạ,” cô bé bĩu môi, “hôm nay cháu rụng một chiếc răng, rụng răng là lớn , nên cháu sợ nữa.”
“Lợi hại , , cháu xem gì nào?”
“Cháu xem cho một cô ạ,” Đồng Đồng nghiêm túc: “Trong nhà cháu một cô, cô cứ tìm đầu mãi. Cháu chị giúp cô xem thử, cái đầu cô tìm đang ở .”
Tô Nhiên hiểu “cô” mà cô bé là thứ gì, sợ đứa trẻ hoảng sợ, cô vẫn giữ nụ đổi, dịu dàng dỗ dành: “Được thôi, nhưng đây là chuyện của lớn, cháu đưa điện thoại cho , chị chuyện với , ?”
“Dạ ạ.”
Đồng Đồng gật đầu, cầm điện thoại bếp: “Mẹ ơi, chị xem quẻ tìm .”
Mẹ của Đồng Đồng tắt bếp, múc thức ăn đĩa hỏi: “Chị xem quẻ nào?”
“Nè, là chị mà xem trộm đó.” Đồng Đồng giơ điện thoại lên mặt .
Mẹ của Đồng Đồng đầu thoáng qua, lập tức kinh ngạc đến hai mắt sáng rỡ: “Đại sư Tô, là đại sư Tô!”
Cô kích động đặt nồi xuống, chùi tay tạp dề nhận lấy điện thoại: “Đồng Đồng, con bày đồ ăn , chuyện với chị một lát.”
“Dạ.” Đồng Đồng bưng đĩa thức ăn bàn ăn.
Mẹ của Đồng Đồng Tô Nhiên, mừng rỡ luống cuống: “Đại sư, cô gọi video cho ?”