Vương Thiến đưa t.h.u.ố.c mỡ cho Kiều Nguyệt, ngáp một cái về giường ngủ tiếp.
Chu Na Na ngủ ở giường của Trương Văn Văn, cô lộn ngược xuống, mái tóc dài buông xõa, mặt còn đang đắp một miếng mặt nạ đen thui.
Kiều Nguyệt cầm t.h.u.ố.c mỡ bôi cho Trương Văn Văn, "Ngày nghĩ gì đêm mơ nấy, chắc chắn là do nãy chơi bút tiên nên nghĩ nhiều quá thôi."
Nghe Kiều Nguyệt dịu dàng an ủi, tâm trạng Trương Văn Văn định hơn nhiều. Cô định gì đó thì ngẩng đầu lên thấy Chu Na Na trông chẳng khác gì nữ quỷ, hai lời, liền co chân đạp thẳng mặt cô .
Kiều Nguyệt vội vàng ngăn nhưng kịp nữa.
"Á!!!"
Lần đến lượt Chu Na Na hét lên t.h.ả.m thiết.
"Trương Văn Văn, điên , nếu tớ bám thành giường thì ngã xuống tan thành mấy mảnh ."
Cú đạp của Trương Văn Văn dùng hết sức bình sinh, đạp đến nỗi Chu Na Na chảy cả m.á.u mũi.
Vương Thiến giường khanh khách, "Xem kìa, chơi bút tiên mà sắp thành bệnh tâm thần . Còn la nữa là gọi cô quản lý ký túc xá tới bây giờ."
Nghe thấy tiếng của Chu Na Na và Vương Thiến, Trương Văn Văn vỗ vỗ lồng n.g.ự.c đang đập thình thịch của , phàn nàn xin .
"Xin , xin nhé Chu Na Na. Cậu xem, mặt thì đen thui, tóc tai rũ rượi lộn ngược xuống, tớ còn tưởng là ma, thiếu chút nữa là dọa cho hồn bay phách lạc tại chỗ luôn . Xin , tớ thật sự cố ý."
Chu Na Na đau đến nhe răng trợn mắt, xuống giường nhà vệ sinh rửa mặt sạch sẽ. Nhìn vệt đỏ ửng mặt, cô tức giận đến mặt Trương Văn Văn.
"Cậu , đạp đỏ hết cả mặt tớ , ngày mai tớ còn mặt mũi nào gặp khác?"
Trương Văn Văn chắp hai tay , "Xin , xin , tớ thật sự cố ý, tha thứ cho tớ mà."
Chu Na Na tức giận lườm cô một cái, "Mua cơm cho tớ một tuần thì tớ sẽ tha thứ cho ."
"Không thành vấn đề." Trương Văn Văn sảng khoái đồng ý ngay.
Lúc Kiều Nguyệt cũng nhịn mà bật , "Hai xem kìa, một đứa thì đập đầu u một cục, một đứa thì đạp cho nguyên dấu chân mặt. Ngày mai đường, nhớ đừng chung với tớ đấy, tớ cho ."
"Hứ!"
Trương Văn Văn và Chu Na Na đồng thanh hừ một tiếng.
Chu Na Na bĩu môi : "Bọn tớ cứ thích cùng đấy, mất mặt thì cùng mất mặt."
Kiều Nguyệt bôi t.h.u.ố.c mỡ cho Chu Na Na, một hồi đùa giỡn, liền tắt đèn ngủ.
Ngay lúc Trương Văn Văn đang mơ màng sắp ngủ, cô thấy tiếng giày cao gót bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-405.html.]
"Cộp cộp..."
Âm thanh từ xa đến gần, cuối cùng dường như dừng ngay giường của cô.
Trương Văn Văn lập tức lông tơ dựng , cả tỉnh táo hẳn. Cô run rẩy đầu, định .
Đột nhiên, một bàn tay lạnh như băng bất ngờ bóp chặt lấy cổ cô, lôi cô khỏi giường, nhấc bổng lên trung.
Là nó, là con ma nữ mà cô thấy trong màn hình điện thoại lúc !
Trương Văn Văn liều mạng giãy giụa, cô dùng chân đá con ma, nhưng chân xuyên qua nó.
Tại nó thể bóp cổ , mà đá nó?
Trương Văn Văn tuyệt vọng tột cùng. Vì ngạt thở, mặt cô đỏ bừng, gân xanh trán nổi lên. Ngay lúc cô nghĩ sắp c.h.ế.t.
Cô thấy một tiếng hét kinh hãi của Kiều Nguyệt, "Trương Văn Văn!"
Ngay đó, một luồng ánh sáng vàng lóe lên, con ma nữ hét lên một tiếng thê lương biến mất.
Trương Văn Văn lập tức ngã xuống đất. Nỗi sợ hãi tột độ khiến cả cô mềm nhũn như bùn, tay chân còn theo sự điều khiển nữa.
Kiều Nguyệt cũng sợ đến toát mồ hôi lạnh, nổi da gà, trong tay vẫn đang nắm chặt miếng ngọc bội.
Mê Truyện Dịch
Một lúc lâu .
Kiều Nguyệt mới hồn, cô bật đèn lên. Trương Văn Văn, Chu Na Na và Vương Thiến đồng loạt về phía cô.
Từ ánh mắt kinh hoàng của họ, Kiều Nguyệt hiểu , tất cả đều thấy.
Giọng Trương Văn Văn run rẩy, "Ma, thật sự ma!! Các đều thấy đúng ?"
Cô họ, ai phản bác.
Bây giờ ai dám ngủ nữa, quấn chăn co cụm với giường của Kiều Nguyệt.
"Kiều Nguyệt, luồng ánh sáng vàng là gì ?" Chu Na Na nhớ ánh sáng vàng lóe lên ban nãy, kìm hỏi.
Kiều Nguyệt lấy tấm ngọc bài cho xem, "À, là cái . Đây là thẻ hộ bà nội tớ cầu ở chùa. Hồi nhỏ tớ yếu ớt, bệnh, từ khi đeo thẻ ngọc thì đỡ hơn nhiều."
Trương Văn Văn cô với ánh mắt ơn, "Cảm ơn , nếu thì tớ ma nữ bóp c.h.ế.t ."
"Không , chúng đều là bạn bè, giúp đỡ lẫn là chuyện nên mà."