Vương Tâm Di quỳ thẳng xuống mặt Trình Phi, "Trình Phi, tớ xin , tính toán là rộng lượng, nhưng tớ thể coi như chuyện gì xảy , tớ quyết định , tớ sẽ đầu thú."
Tô Nhiên hài lòng gật đầu, cô gái tệ, ít nhất cũng dám chịu trách nhiệm cho lầm gây , dũng cảm .
Sau khi giải Mỹ Nhân Cổ Trình Phi, Tô Nhiên liền về nhà, tiếp tục với túi phúc tiếp theo.
Túi phúc gửi hết sạch trong nháy mắt, như khi.
“Chúc mừng [Tiểu Giang], chuẩn sẵn sàng nhé, sắp gửi yêu cầu kết nối video cho bạn đây.”
Nghe Tô Nhiên tên , [Tiểu Giang] vội vàng tặng quà.
[Tiểu Giang] tặng bạn Thiên Thần Tình Yêu ×2
Mê Truyện Dịch
[Nicholas Triệu Tứ] tặng bạn Uống Nhiều Nước Nóng ×5
[Bà Thím Này Hơi Bị Dữ] tặng bạn Nữ Thần Ánh Trăng ×2
…
Video kết nối, phía bên là một trai hai sáu, hai bảy tuổi, trông trạng thái tinh thần lắm, lưng còn gù.
Nơi đang ở trông giống như một phòng sách, phía là một dãy kệ sách chất đầy sách.
Tô Nhiên theo thói quen mỉm hỏi: “Xin chào, bạn xem gì?”
Chàng trai chút rụt rè, Tô Nhiên e dè hỏi: “Đại sư, nhờ cô xem giúp, nhà là sạch sẽ ạ?”
Tô Nhiên liếc phía , trầm ngâm hỏi: “Tại hỏi , bạn cảm nhận điều gì ?”
Chàng trai “ừm” một tiếng gật đầu: “ tên là Trương Vũ, mảng truyền thông cá nhân, bình thường đều việc tại nhà. Hai tháng mua căn nhà cũ , nhà vốn hai phòng ngủ, vì ở một nên sửa phòng ngủ nhỏ thành phòng sách. thường ngủ đến trưa, buổi chiều lướt điện thoại, chơi game, đến tối mới bắt đầu việc…”
Tô Nhiên mím môi: “Nói trọng tâm .”
“À .” Trương Vũ vội vàng một cách ngắn gọn: “Phòng sách kỳ lạ.”
Tô Nhiên điềm nhiên hỏi: “Kỳ lạ thế nào?”
Trương Vũ suy nghĩ cách dùng từ : “Rất mát mẻ.”
Tô Nhiên: “…Rất mát mẻ?”
Trương Vũ gật đầu: “ , từ ngày đầu tiên chuyển phát hiện phòng sách đặc biệt mát mẻ. Trời nóng hơn ba mươi độ, mà cần bật điều hòa vẫn mát rượi. từng những nơi ‘thứ đó’ đều âm u mát mẻ, nên nghi ngờ, ở đây thể thứ đó.”
Nghe , Tô Nhiên chút khó hiểu: “Bạn mua nhà hơn hai tháng , ngày đầu tiên thấy , bây giờ mới nghĩ đến việc tìm xem thử?”
Trương Vũ ngại ngùng gãi đầu, : “Thì cũng là để tiết kiệm điện mà, mát lạnh cũng khá dễ chịu, cần bật điều hòa, hai tháng qua tiết kiệm kha khá tiền điện đó ạ.”
Rõ ràng thể thứ bẩn thỉu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-340.html.]
vì ham mát mẻ, tiết kiệm tiền điện mà ở đến tận bây giờ.
Tô Nhiên dẫu thấy đủ chuyện, cũng vẫn suy nghĩ kỳ quặc của cho sững sờ.
Cô bất lực: “Sao, bây giờ cần tiết kiệm tiền điện nữa ?”
Trương Vũ gượng gạo: “Chẳng sắp Lập Thu , còn nóng như nữa.”
Tô Nhiên sự vô tư của cho kinh ngạc: “Biết rõ vấn đề mà còn dám hưởng ké lạnh, sợ xảy chuyện gì ?”
Lúc câu , trong lòng Tô Nhiên còn đang nghĩ, thế nào mà sống đến từng tuổi .
Ánh mắt Trương Vũ tràn đầy sự trong veo: “Lúc đầu cũng sợ, nhưng ở vài ngày thấy ngoài việc mát mẻ thì gì lạ, thứ đều bình thường, dần dần cũng sợ nữa. thấy cũng khá , nếu gần đây cơ thể khó chịu, cũng nghĩ đến việc tìm cô .”
Nghe giọng điệu của , vẻ khá là tiếc nuối.
Chắc là đang tiếc vì thể hưởng ké máy lạnh miễn phí nữa.
Tô Nhiên nhất thời nghẹn lời: “...Anh đúng là một nhân tài.”
Trương Vũ ngượng ngùng gãi mũi.
Cư dân mạng trong phòng livestream thấy cảnh liền một trận vỡ bụng.
[Haiz, tiếc thật, cái máy lạnh miễn phí dùng đến đây là hết .]
[Hahahaha, đầu tiên thấy tính toán chi li đến mức , bái phục.]
[Chàng trai, đúng là cách sống đấy, tính toán đến cả đầu quỷ luôn!]
[Quỷ: Mời thanh toán tiền công.]
…
Tô Nhiên nén ý nơi khóe môi, hỏi : “Cơ thể khó chịu ở ?”
Trương Vũ bóp vai , bĩu môi: “Vai đau mỏi rã rời, cứ như vác bao tải cả ngày , mệt lắm, mệt đến mức ngẩng đầu lên nổi.”
Tô Nhiên đăm chiêu gật đầu: “Rất bình thường.”
“Rất bình thường?!”
Trương Vũ mà hiểu, nghi hoặc hỏi: “Đại sư, ý cô là , cô gì , là ‘thứ đó’ ?”
Tô Nhiên , chút nỡ cho sự thật.
Trương Vũ nụ của cô cho sởn gai ốc: “Đại sư, cô gì , đừng dọa chứ.”