“Chị, là chị thả em , khi em còn sống thêm một lúc.”
“Xin , xin , chị cố ý.”
Đại Diêm vội vàng kéo Tiểu Diêm phòng, đóng cửa, khóa trái.
Gần như cùng lúc, tiếng đập cửa vang lên từ cả trong lẫn ngoài.
Đại Diêm đẩy bàn ghế, tất cả thứ chặn cửa, nghĩ ngợi một lúc, cô bế Tiểu Diêm lên, đặt bàn.
Màn hình cuối cùng cũng ngừng rung lắc, đến nước mà Tiểu Diêm vẫn nắm chặt điện thoại buông.
Vốn dĩ cú ngã khiến đau ê ẩm khắp , một hồi chạy thục mạng, giờ càng đau hơn, xoa cổ, Tiểu Diêm nhịn mà ca cẩm: “Chị, chị đúng là chị ruột của em mà, đối xử với em như thế lương tâm chị c.ắ.n rứt ?…”
Lời còn dứt, một tiếng “rầm” thật lớn vang lên, tấm ván cửa ngay cạnh đầu Tiểu Diêm Diêm đ.ấ.m thủng một lỗ, một bàn tay trực tiếp thò .
“Á á á á á!!!”
Bàn tay đó dừng một giây, đột ngột tóm lấy mặt Tiểu Diêm, một ngón tay tình cờ khéo chọc thẳng lỗ mũi .
Tiểu Diêm sợ tức, miệng nhanh hơn não: “Mẹ kiếp, mày là cái thứ quỷ gì thế, đ.á.n.h mà còn móc mũi hả?!”
Bên , Tô Nhiên lên mạng tra địa chỉ nhà Tiểu Diêm, lúc dịch chuyển tức thời đến nơi, trông thấy Diêm đang áp lên cửa, một tay kẹt trong ván cửa.
Ánh mắt Tô Nhiên lạnh , cô bước lên hai bước, tóm lấy gáy bà, hồn phách của Diêm và lệ quỷ cùng lúc lôi ngoài.
Hồn phách lìa khỏi xác, thể Diêm lập tức cứng đờ, cứ thế áp thẳng lên cánh cửa động đậy.
Sau khi lôi , lệ quỷ thoáng kinh hãi hoảng sợ, nhưng khi thấy Tô Nhiên chỉ là một cô gái trẻ, nó lập tức còn sợ nữa.
Nó một cách dữ tợn: “Nha đầu miệng còn hôi sữa từ tới, dám phá hỏng chuyện của tao? Mày thích lo chuyện bao đồng như , thì cùng bọn nó lên đường .”
Dứt lời, nó vươn hai tay, âm sát khí ồ ạt tuôn về phía Tô Nhiên, lập tức bao bọc cô kín mít.
Mẹ Diêm xông lên cứu Tô Nhiên, nhưng lệ quỷ tát cho một cái bay văng xa.
Lệ quỷ đắc ý ha hả, thế nhưng, cảnh tượng Tô Nhiên âm khí ăn mòn chỉ còn bộ xương trắng mà nó tưởng tượng hề xảy .
Những luồng âm khí đó chạm Tô Nhiên liền lập tức tan biến, Tô Nhiên đó hề hấn gì, còn đang mỉm với nó.
Hai chị em trong phòng thấy động tĩnh, lén mở cửa, rón rén kéo thể từ cửa xuống, đặt lên giường.
Sau đó hai bám cửa, hồn phách của Diêm cũng bay tới, hai một quỷ tụm hóng chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-312.html.]
“Cái… cái , thể nào!”
Lệ quỷ dám tin Tô Nhiên, cảm thấy nụ mặt cô chính là đang châm chọc sự vô dụng của .
Thấy Tô Nhiên còn động đậy đ.á.n.h tan âm khí của , lệ quỷ tức thì nổi giận, âm khí cuồn cuộn dâng trào.
Căn nhà lập tức từ mùa hè biến thành mùa đông, lạnh đến mức run cầm cập.
Nhiệt độ ngày càng giảm, cái lạnh thấu xương cứ thế chui tận tủy, hai chị em rét đến mức hai hàm răng va lập cập, chút do dự , mỗi quấn một chiếc chăn, bò cửa hóng tiếp.
“C.h.ế.t !!”
Mê Truyện Dịch
Lệ quỷ hét lớn một tiếng, d.a.o thái rau, d.a.o gọt hoa quả, xẻng nấu ăn, kéo… tất cả những vật bằng sắt trong nhà đều bay vọt lên, nhắm thẳng Tô Nhiên mà đ.â.m tới.
Tô Nhiên nhạt, tay giơ lên trung, một lớp màn bảo vệ tỏa ánh sáng vàng kim xuất hiện từ hư , bao bọc lấy cô, che chắn kín kẽ.
Tất cả những vật đó khi chạm màn bảo vệ, đều thể thấy bằng mắt thường chúng hóa thành bột mịn tan biến.
Ánh kim quang màn bảo vệ thỉnh thoảng lưu chuyển, chứng tỏ sự tồn tại của nó.
Lệ quỷ kinh ngạc đến sững sờ.
Hai một quỷ hóng chuyện ở cửa cũng ngây như phỗng.
Đồ đạc cứ thế mà biến mất, biến mất …
Nó nhe nanh múa vuốt lao về phía Tô Nhiên, đôi bàn tay khô quắt hóa thành móng vuốt sắc bén, khí thế hừng hực xé xác cô .
Chỉ là còn đến gần Tô Nhiên, nó cô phất tay một cái nhẹ bẫng tát bay xa, nửa ngày trời gượng dậy nổi.
Tô Nhiên thu màn bảo vệ, lạnh lùng lệ quỷ mặt đất: “Cho mày hai lựa chọn, một là về địa phủ chịu phạt, hai là tao đ.á.n.h cho mày hồn bay phách tán.”
“Mày cái đồ nhãi ranh…”
Lệ quỷ còn hết câu, Tô Nhiên vung tay c.h.é.m một đường, một cánh tay của lệ quỷ lập tức chặt đứt.
“Á!!!”
Cơn đau dữ dội khiến lệ quỷ lăn lộn đất.
Giọng Tô Nhiên mang theo sự nguy hiểm: “Tao hỏi mày cuối, chọn một chọn hai? Cho mày ba giây suy nghĩ.”
“Một,…, ba!”