Nghe ai, Nguyên Thanh vội thẳng cái lưng già của lên.
Đến tượng Quan Âm Tống Tử, Nguyên Thanh theo lời dặn của Tô Nhiên, vái lạy pho tượng.
Ông nhỏ giọng lẩm bẩm: “Bồ Tát đừng trách, hôm nay chúng con vì tìm hài cốt của cả Phùng Xương Bình, bất đắc dĩ mới đến tráo đổi tượng Phật, nếu chỗ nào đắc tội xin Bồ Tát đừng trách tội.”
Nói xong, ông lấy đồng xu gieo quẻ, quẻ tượng cho thấy điềm lành.
Nghĩa là Bồ Tát đồng ý.
Nguyên Thanh lúc mới yên tâm, cất đồng xu , lấy lá bùa thu nhỏ mà Tô Nhiên đưa, dán lên tượng Quan Âm.
Pho tượng Quan Âm cao ba mét lập tức thu nhỏ bằng lòng bàn tay, Mao Tiểu Phàm cẩn thận đặt pho tượng trong một chiếc hộp nhỏ.
Ngay đó, Nguyên Thanh lấy pho tượng Quan Âm Tống Tử mới , đặt vị trí cũ, gỡ lá bùa vàng tượng đá xuống.
Giây phút bùa giấy gỡ , pho tượng Quan Âm lập tức biến thành cao ba mét.
Dù là gỡ bùa tượng sẽ lớn lên, cả ba vẫn khỏi kinh ngạc.
Phùng Xương Bình bay một vòng quanh pho tượng Quan Âm, quan sát , chép miệng : “Công nhận là giống y như đúc, tay nghề của lão nghệ nhân giỏi thật.”
“Được , đừng nhảm nữa, mau rút thôi.”
Nguyên Thanh thu xếp xong thứ, kéo Mao Tiểu Phàm vội vã rời .
Phùng Xương Bình là hồn ma, chứ hai họ thì , lỡ phát hiện thì phiền phức to.
Ôm chiếc hộp đựng tượng Quan Âm, ba nhanh chóng rời khỏi.
Về đến nhà nghỉ, Mao Tiểu Phàm đưa chiếc hộp cho Tô Nhiên.
Tô Nhiên liếc một cái: “Bây giờ muộn quá , về nghỉ ngơi , mai hãy .”
Phùng Xương Bình do dự hỏi: “Đại sư, nếu hài cốt của cả ở trong tượng Quan Âm, tại lâu như mà vẫn thấy hồn phách của ?”
“Anh nhốt trong tượng Quan Âm , nên ông thấy. Đợi lấy hài cốt của , ông sẽ gặp thôi.”
“Thật ?”
Tô Nhiên nhẹ: “Thật mà, ông đợi lâu như , thiếu một đêm , yên tâm nghỉ , ngày mai sẽ gặp cả của ông.”
“Được, .” Phùng Xương Bình vội vàng gật đầu lia lịa.
Có câu trả lời chắc chắn của Tô Nhiên, ông vui vẻ bay ngoài, tìm đến chỗ hai thầy trò Nguyên Thanh.
“Hai xem, cả trách bỏ mà chạy ?”
“Anh giận , thèm để ý đến nữa ?”
“Lỡ giận thì , dỗ thế nào đây?”
…
Nguyên Thanh và Mao Tiểu Phàm tựa , ngáp ngắn ngáp dài những lời lặp lặp của Phùng Xương Bình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-285.html.]
Mê Truyện Dịch
Mao Tiểu Phàm ghé tai Nguyên Thanh nhỏ giọng hỏi: “Sư phụ, là đ.á.n.h ngất ?”
Nguyên Thanh nghiêm túc suy nghĩ về khả năng , khẽ lắc đầu: “Được thì cũng , nhưng tốn một phen công sức, mệt lãng phí thời gian, đáng.”
“Vậy chúng nhờ sư tổ giúp?”
“Cũng , đừng phiền nghỉ ngơi.”
“Vậy ?”
Nguyên Thanh nghĩ một lát: “Thế , lấy ít bông gòn nhét tai, ngủ tạm .”
“Được.”
Sáng sớm hôm , Tô Nhiên và mấy tìm một mảnh đất hoang , lấy tượng Quan Âm đặt xuống.
Tô Nhiên thắp hương dâng lễ vật.
“Bồ Tát minh giám, hôm nay bất đắc dĩ lấy hài cốt trong tượng Quan Âm , chỉ là phá hủy tượng Quan Âm là đại bất kính, Tô Nhiên mạo phạm Bồ Tát, kính xin Bồ Tát chỉ điểm một hai…”
Nói xong, cô cùng sư đồ Nguyên Thanh và vong hồn Phùng Xương Bình quỳ xuống dập đầu.
Đợi ba dập đầu xong,
bức tượng Quan Âm đang đặt vững vàng bỗng “rầm” một tiếng, nổ tung, để lộ bộ xương trắng bên trong.
Mấy bất ngờ kịp đề phòng, giật nảy , kinh ngạc cảnh tượng mắt, đầu óc trống rỗng trong giây lát.
Đây?
Đây là tình huống gì?
Sao giống như đặt t.h.u.ố.c nổ , tự nó nổ tung?
Là Quan Âm Nương Nương hiển linh, cần họ tay, tượng tự vỡ?
Mấy bức tượng Quan Âm vỡ nát thành bột mịn, và cả bộ hài cốt trắng hếu .
Nguyên Thanh chỉ bộ xương trắng, run giọng hỏi Tô Nhiên: “Sư phụ, Bồ Tát… đây là, tự tay ?!”
Tô Nhiên khẽ gật đầu.
Mao Tiểu Phàm bên cạnh sợ đến mức hai tay chắp , vái lia lịa: “A Di Đà Phật, A Di Đà Phật.”
Tượng Quan Âm vỡ nát, hồn phách nhốt bên trong cũng giải thoát khỏi sự giam cầm, phiêu đãng bay .
Trông dáng vẻ là một đàn ông ba mươi mấy tuổi.
Phùng Xương Bình , ngỡ ngàng : “Đại sư, cả của .”
Không cần Phùng Xương Bình , Tô Nhiên cũng .
Phùng Xương Bình bốn mươi bảy, bốn mươi tám tuổi, vì quanh năm buôn bán bên ngoài, da rám nắng đen sạm, trông như năm mươi mấy tuổi, cả của ông cũng ngoài năm mươi , chắc chắn thể trẻ như .