Livestream Đoán Mệnh: Tôi Giúp Cảnh Sát Phá Án - Chương 28

Cập nhật lúc: 2025-10-21 04:02:03
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Được, thì liên lạc với .” Tô Nhiên đồng ý: “Muốn dùng tà thuật để mượn tuổi thọ, hai điều kiện.

 

Thứ nhất, sinh thần bát tự của mượn mệnh. Cách tuy thể thành công, nhưng thể lấy hết bộ mệnh còn của mượn, chỉ thể kéo dài vài năm tuổi thọ.

 

Thứ hai, ngoài sinh thần bát tự, nếu còn đồ vật của mượn mệnh, ví dụ như tóc, móng tay, quần áo lót, v.v., thì cách sẽ mượn nhiều tuổi thọ hơn cách thứ nhất nhiều, thể mười mấy năm.

 

Tóm , việc mượn mệnh ngoài những điều kiện , còn một điểm nữa là quan hệ huyết thống càng gần thì hiệu quả càng .”

 

Hai năm đó chuyện luôn yên , cũng ai xảy chuyện gì, đều tưởng , ngờ cháu trai của gặp chuyện.

 

Tiết Đại Hà mất một hồi vất vả mới liên lạc với con trai út của Đại Phong. Dù gì cũng là nhà cũ của , tự ý đến tiện, vẫn nên gọi cùng về quê xem .

 

Hôm nay Đinh Việt An kích động lớn, về ký túc xá, tạm thời ở phòng bệnh, một là để chăm sóc Tiết Nam, hai là bạn, trong lòng cũng thấy yên tâm hơn.

 

Tiết Quảng Nguyên đưa Tô Nhiên về, nhưng cô từ chối.

 

dạo về để giãn gân cốt, lúc đến cổng bệnh viện thì gặp một đàn ông mặc vest giày da.

 

Người đàn ông thấy cô, lập tức nhíu mày: “Cô theo tới tận đây! với cô rõ ràng , chúng kết thúc, đừng đến phiền nữa.”

 

Tô Nhiên: “?”

 

Tên úng não ?

 

“Tên dở nào đây?”

 

Tô Nhiên liếc một cái, đầu bỏ .

 

“Cô gì?” Người đàn ông dùng sức kéo cổ tay cô, khiến Tô Nhiên đau đến xuýt xoa một tiếng: “Tô Mạt Mạt, cô dám mắng ?”

 

Mê Truyện Dịch

Có thể gọi tên của nguyên chủ, chắc là quen. Vì , ngay khoảnh khắc đàn ông nắm lấy tay , Tô Nhiên dò xét ký ức của .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-28.html.]

Tô Nhiên cũng từng thử dò tìm ký ức của nguyên chủ, nhưng chỉ thấy một mảnh sương mù mờ mịt, tra gì.

 

Thế nên chỉ thể tìm manh mối từ những quen của cô .

 

Vừa dò xét, vẻ mặt Tô Nhiên nhăn nhó như thể nuốt thứ gì kinh tởm.

 

Cha nội ơi, hóa là một thằng tra nam!

 

Người đàn ông tên là Hứa Nhất Minh, lớn hơn nguyên chủ ba tuổi, là hàng xóm của nguyên chủ, hai thể coi là thanh mai trúc mã. Thời đại học, bố Tô Mạt Mạt qua đời vì t.a.i n.ạ.n xe cộ, Hứa Nhất Minh ở bên chăm sóc tận tình, hai cứ thế dần dần đến với .

 

Sau khi nghiệp, Hứa Nhất Minh luôn tự khởi nghiệp, thất bại bao nhiêu , ngay cả tiền bồi thường mà bố Tô Mạt Mạt để cũng nướng sạch, đó càng dựa tiền lương của Tô Mạt Mạt để sống.

 

Một tháng , Hứa Nhất Minh đột nhiên xác nhận là con trai thất lạc nhiều năm của một nhà tài phiệt, phận bỗng chốc biến thành phú nhị đại.

 

Có tiền , Hứa Nhất Minh lập tức lật mặt, ruồng bỏ Tô Mạt Mạt và bố nuôi nuôi nấng hơn hai mươi năm, sang cặp kè với một tiểu thư nhà giàu.

 

Bố nuôi đau đớn tột cùng, bán nhà dọn về quê.

 

Tô Mạt Mạt chịu nổi biến cố , nhiều tìm Hứa Nhất Minh.

 

Vị tiểu thư nhà giàu sinh lòng ghen ghét, cho bắt cóc Tô Mạt Mạt, định bán cô đến một vùng núi hẻo lánh. May mà Tô Mạt Mạt vẫn còn não, cô tiên giả vờ ngoan ngoãn lời để che mắt bọn bắt cóc, nhân lúc chúng để ý lén trốn thoát.

 

Kết quả vô tình rơi xuống cống ngầm, c.h.ế.t kẹt ở trong đó.

 

Chuyện Hứa Nhất Minh hề , đến quỷ cũng tin.

 

Tô Nhiên lạnh lùng đàn ông mắt, dùng xác của , thì nên chút gì đó cho cô .

 

Thấy Tô Nhiên nhăn mặt, sắc mặt của đàn ông dịu một chút, buông tay : “Anh với em, vẫn câu cũ, cho em một triệu, chúng ai nợ ai. Khi nào em nghĩ thông suốt thì đến tìm , đưa tiền cho em.”

 

Tô Nhiên đang chuẩn tay thì khựng , một triệu? Không lấy thì phí.

Loading...