Thấy vẻ mặt kiên nhẫn của , Hứa Nhất Minh gượng lui khỏi phòng. Sau khi đóng cửa , trong mắt lóe lên một tia độc địa.
Với cái đầu đó của mày mà cũng đòi tranh giành gia sản với tao , đồ ngu! Sao cô g.i.ế.c quách mày cho .
Hứa Nhất Minh đang suy tính xem tiếp theo nên gì, trong lúc lơ đãng, bước hụt chân ngã lăn từ cầu thang xuống.
Hứa Nhất Minh kêu la t.h.ả.m thiết lăn xuống cầu thang, trong đầu chỉ một suy nghĩ.
Mẹ nó chứ, xui xẻo thế ?
...
Đêm dài đằng đẵng, trăng đen gió lớn.
Tô Nhiên đang tu luyện sân thượng đột nhiên cảm nhận một tia yêu khí yếu ớt.
Sở dĩ nó yếu ớt vì yêu quái yếu, mà ngược , bởi vì đối phương quá mạnh, cho nên dù cách xa, Tô Nhiên vẫn cảm nhận sự tồn tại của nó.
Tô Nhiên tung nhảy một cái, lao xuống từ tầng sáu, vài thuấn di đuổi theo.
Lần theo yêu khí, Tô Nhiên đuổi tới một góc hẻo lánh trong công viên.
Nhìn từ xa, bốn , ba đạo sĩ và một mặc đồ màu vàng đất, chia thành hai phe đối diện .
Tô Nhiên nheo mắt kỹ, trong đó một quen.
Chính là tiểu đạo sĩ bản lĩnh kém cỏi từng gặp, Mao Tiểu Phàm.
Trên áo vàng tỏa yêu khí cường đại, Tô Nhiên cảm thấy yêu khí chút quen thuộc, giống với khí tức bà lão nuôi Sơn Tiêu.
Người áo vàng gì đó với đạo sĩ bên cạnh, đó lóe rời .
Ba còn lao đ.á.n.h .
Mao Tiểu Phàm và đồng bạn là đối thủ của còn , nếu cô tay, e là hai bỏ mạng ở đây.
Tô Nhiên do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định ở giúp đỡ.
“Huyền Không, hôm nay vì sư môn trừ hại.”
Vị đạo sĩ tóc hoa râm xong định tay thì Mao Tiểu Phàm kéo , thầm:
“Sư phụ, hình như chúng là đối thủ của ông .”
Nguyên Thanh đạo trưởng lườm gã một cái, rút tay áo về, “Câm miệng cho .”
Mao Tiểu Phàm ấm ức ngậm miệng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-129.html.]
Mê Truyện Dịch
Huyền Không vuốt chòm râu dê, “Sư hà tất nổi giận, thằng nhóc sai . Trước lẽ đ.á.n.h ngươi, nhưng bây giờ, g.i.ế.c hai các ngươi dễ như trở bàn tay. Hay là ngươi việc cho , thể tha cho các ngươi một mạng.”
“Nói bậy!”
Nguyên Thanh giận dữ quát, thanh kiếm đồng tiền trong tay đ.â.m thẳng về phía Huyền Không.
Chỉ vài hiệp, Nguyên Thanh đối phương đ.á.n.h ngã xuống đất.
Mao Tiểu Phàm c.ắ.n răng, cầm kiếm gỗ đào xông lên, kịp đến gần Huyền Không một chưởng đ.á.n.h bay về, miệng phun m.á.u tươi.
Huyền Không lạnh lùng họ, “Vốn còn nể tình sư môn, định tha cho các ngươi một mạng. Nếu các ngươi điều, sẽ tiễn các ngươi một đoạn.”
Nói xong, hai tay kết ấn, phù văn màu đen ngưng tụ thành một thanh kiếm khổng lồ, đ.â.m về phía hai thầy trò Nguyên Thanh.
Mắt thấy hai thầy trò sắp gặp nạn.
Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Tô Nhiên đột nhiên xuất hiện, giơ tay lên chặn thanh hắc kiếm khổng lồ .
Cô đầu Nguyên Thanh và Mao Tiểu Phàm, hai đồng loạt gật đầu.
Ý là: Hai chứ? Chúng .
Sự ăn ý cứ thế nảy sinh một cách khó hiểu.
Tô Nhiên mà cũng hiểu , ngay đó vung tay một cái, thanh kiếm phù văn màu đen đ.á.n.h bật trở .
Huyền Không lóe , suýt soát né .
Không , hình như đ.á.n.h .
Thấy tình thế , Huyền Không ném một vốc bột ớt bỏ chạy.
Mấy sặc đến chảy cả nước mắt nước mũi, ho sù sụ.
Đánh thì tung bột ớt, đúng là vô liêm sỉ.
Sau một trận ho sặc sụa, Nguyên Thanh định đuổi theo thì Tô Nhiên ngăn , “Đừng đuổi nữa, chạy mất dạng .”
“Tô đạo hữu, là cô ?”
Mao Tiểu Phàm mừng rỡ kêu lên, “Sư phụ, sư phụ, cô chính là phụ nữ bá đạo mà con kể đó!”
Tô Nhiên: “...” Cái cách khen của cũng bá đạo thật đấy.
Nguyên Thanh ngượng ngùng, “Bần đạo là Nguyên Thanh, tiểu đồ vô lễ, mong cô nương đừng trách. Vừa đa tạ cô nương tay cứu giúp, việc gì cần giúp đỡ, cứ việc lên tiếng.”
Tô Nhiên tướng mạo của Nguyên Thanh, kìm mà nhướng mày, ngờ duyên sư đồ với .