【Vợ chồng ban đầu vẫn hơn là rổ rá cạp , hai mỗi một bụng mưu tính, sống với khó lắm.】
【 thấy hai vẫn còn tình cảm. Ví dụ như vợ cũ của , cô vẫn còn yêu lắm, mỗi trong làng c.h.ế.t, cô đều hỏi khắp nơi xem .】
【Lầu , dù gì cũng là vợ chồng một thuở, ông cứ toại nguyện cho cô !】
【Mọi đừng những lời khách sáo nữa. Cô tái hôn thì tái hôn, chắc chắn lý do của , đừng khuyên nữa.】
…
Trương Vi thấy màn hình ít khuyên tái hôn, đôi mày nhíu chặt .
“ chịu tái hôn là nguyên nhân. Chuyện thì dài lắm.”
Giọng của Trương Vi như dòng suối róc rách, dịu dàng êm tai, từ từ kể câu chuyện của .
Hơn hai mươi năm một mùa hè, một đàn ông nhặt một đứa bé. Đứa bé vẫn còn nguyên thai, trần truồng vứt trong bụi cây ven đường. Cành cây gai góc rạch một đường da mắt đứa bé, sâu đến thấy cả xương, còn nhổ ba bốn mươi cái gai.
Đứa bé đó chính là Trương Vi.
Cô bất hạnh, nhưng cũng thật may mắn.
Cô ruột bỏ rơi, nhưng đàn ông xa lạ nhận nuôi.
Cha nuôi của Trương Vi cả đời kết hôn, là một thật thà, ít . Ông dùng cháo loãng nuôi lớn Trương Vi, tằn tiện, dốc hết sức cho cô học. Tiếc là Trương Vi học hành bình thường, nghiệp cấp ba liền công.
Năm hai mươi ba tuổi, Trương Vi quen chồng bây giờ là Trần Hùng. Vì cô là hộ khẩu nông thôn, cho dù ngoại hình ưa , chịu thương chịu khó, nhưng vẫn nhà chồng ở thành phố soi mói.
Cha nuôi vì giữ thể diện cho Trương Vi, dốc hết tất cả những gì , mua cho cô một căn hộ hai phòng ngủ nhỏ, tài sản hôn nhân của cô.
Căn nhà đó Trương Vi cho thuê, ngoài tiền phụng dưỡng, tiền thuê nhà mỗi tháng cô cũng chuyển hết cho cha để ông dưỡng già.
Sau khi kết hôn, lúc con gái của Trương Vi hơn một tuổi, cha nuôi của cô nhồi m.á.u não liệt nửa , Trương Vi bèn đón ông về nhà chăm sóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-giup-canh-sat-pha-an/chuong-104.html.]
Kể từ ngày đó, chồng bao giờ cô bằng ánh mắt thiện cảm, mỗi đến đều bới móc xét nét, c.h.ử.i bới om sòm.
Vừa bước cửa sa sầm mặt mày, bà còn lớn tiếng quát mắng cô ngay mặt cha nuôi, cũng thèm trông cháu giúp nữa, rằng cô chăm cha thì cũng chăm con. Không những thế, bà còn luôn mỉa mai cô bằng những lời chua ngoa cay nghiệt.
Để cha nuôi phiền lòng, Trương Vi cũng dám cãi , đành nén giận hết đến khác.
Cha nuôi thấy hết, đau lòng khôn xiết. Ông con gái khó xử, bèn lén với Trương Vi: "Con gái , cha ở đây chỉ thêm phiền phức cho hai vợ chồng con thôi. Con đưa cha về quê , cha tự chăm sóc ."
Cha nuôi bất tiện, nào khác, để ông ở một chẳng là chờ c.h.ế.t ?
"Không , con đồng ý!"
Trương Vi kiên quyết phản đối! Cô với cha: "Cha, con là con gái của cha, con ở thì cha ở đó! Con sẽ chăm sóc cha thật , cha đừng lo cho con, cũng đừng để ý khác bậy bạ."
Thái độ của cô dứt khoát, cha nuôi đành thôi.
Nhà Trương Vi thang máy, cứ dăm ba hôm cô dùng xe lăn đẩy cha ngoài phơi nắng dạo, hoặc xem ti vi trong phòng khách.
Sau khi chồng luôn kiếm chuyện với con gái, cha nuôi nhất quyết chịu khỏi phòng ngủ nữa. Ông thường trốn trong phòng cả ngày , chỉ đến bữa ăn mới để cô đẩy ngoài.
Lúc ăn cơm, cha nuôi thương Trương Vi còn chăm con nhỏ nên cứ khăng khăng tự ăn. Tay chân ông linh hoạt, khó tránh khỏi rơi vãi cơm canh, mỗi như Trần Hùng đều trợn mắt oán trách nửa ngày.
Cha nuôi bất tiện, mỗi lau , vệ sinh đều cần giúp.
ông để Trương Vi giúp, cảm thấy ngại ngùng hổ.
Trương Vi cũng ông sĩ diện, nên nhờ Trần Hùng giúp.
Trần Hùng ngày thường việc nhà đụng tay, tã của con cũng giặt, con cái cũng chăm, thì thể hầu hạ cha vợ .
Trần Hùng tay thể dính thứ dơ bẩn, nếu công việc sẽ gặp xui xẻo.
Mê Truyện Dịch