Cô thể khẳng định chắc chắn là thích dùng nước hoa mấy thứ tương tự.
Cô hỏi Hồ Khả Hinh: "Khả Hinh, cô thể miêu tả cụ thể mùi hương đó ?"
Hồ Khả Hinh nghiêm túc suy nghĩ : " cũng tả , nhưng mùi đó dễ chịu, thấy phản cảm."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Nghe Hồ Khả Hinh , Dư Vãn Vãn trầm ngâm.
Mùi dễ chịu...
Cô lượt nhớ mùi nhân viên tổ chương trình và các khách mời.
Trịnh Tùng dùng nước hoa hương cam quýt, Từ Mộc Dương là nước hoa Cologne, Phó Hành Chu là hương lá trúc lẫn hoa mai, Khương Ngọc Dao là Chanel 5...
Nghĩ một lượt, ai mùi giống cô cả.
Cô khỏi nghi ngờ hỏi: "Khả Hinh, cô nhớ nhầm ?"
Hồ Khả Hinh khẳng định chắc nịch: " thể nhớ nhầm , Vãn Vãn, mùi đó thực sự giống hệt cô."
Nghe , Dư Vãn Vãn thể khai thác thêm manh mối giá trị nào từ cô nữa.
Vì hiện tại đang ở trong giấc mơ của Hồ Khả Hinh, cô thể mang theo vật gì , nên đành ngưng tụ tinh thần lực, vẽ một lá bùa trong hư đ.á.n.h Hồ Khả Hinh...
Bên , Phó Hành Chu thấy Dư Vãn Vãn giấc mơ của Hồ Khả Hinh gần tàn một nén nhang mà vẫn .
Anh lo lắng thôi.
Anh cứ cảm giác hôm nay sẽ chuyện chẳng lành xảy . Vì thế đặc biệt yêu cầu Trịnh Tùng tắt livestream.
vô dụng...
Hương cháy càng nhanh, mí mắt giật càng mạnh.
lúc Phó Hành Chu đang tập trung cao độ thì đột nhiên, "ầm" một tiếng, bên ngoài xe RV rung chuyển dữ dội.
Ngay đó, một tiếng nổ lớn vang lên từ gầm xe.
Thấy lư hương sắp thổi bay, Phó Hành Chu chút do dự, lao tới đỡ lấy lư hương với tốc độ sét đ.á.n.h kịp bưng tai, đó phi đến mặt Dư Vãn Vãn, ôm chặt cô lòng.
Còn Hồ Khả Hinh ở giường bên may mắn như . Theo làn sóng xung kích, cô hất tung lên rơi mạnh xuống giường.
chuyện dừng ở đó.
Không ai bên ngoài hô hoán cháy .
Ngay đó, gầm xe truyền đến vài tiếng nổ liên tiếp.
Bên ngoài xe, Trịnh Tùng và nhân viên tổ chương trình lo sốt vó, họ vội vàng lấy bình cứu hỏa dập lửa, hét lớn trong xe: "Phó ảnh đế, mau mở cửa xe để chúng cứu ."
Lúc nãy khi , vì ai phiền Dư Vãn Vãn nên Phó Hành Chu khóa trái cửa xe. Không ngờ xảy sự cố .
Vừa Trịnh Tùng gọi, Phó Hành Chu đá tung cửa xe, đó một tay ôm lư hương, một tay ôm Dư Vãn Vãn nhảy xuống xe.
Đặt Dư Vãn Vãn ở chỗ an , cầm hương lao lên xe nữa.
Rất nhanh, xách cổ áo Hồ Khả Hinh đang hôn mê lôi ngoài.
, là xách cổ áo.
Dường như sợ tiếp xúc quá nhiều với Hồ Khả Hinh, trực tiếp xách cổ áo cô lôi .
Một loạt động tác diễn trôi chảy, đầy 30 giây.
Ra ngoài, ném Hồ Khả Hinh cho Từ Mộc Dương gần nhất mặc kệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-dua-vao-huyen-hoc-de-noi-tieng-trong-gioi-giai-tri/chuong-85-chiec-xe-nay-sap-no-roi.html.]
Quay chỗ Dư Vãn Vãn, xác nhận cô , mới thở phào nhẹ nhõm.
Biết xe sắp nổ tung, ôm chặt Dư Vãn Vãn lòng, hét lên với : "Mau tránh xa , chiếc xe sắp nổ ."
Nghe Phó Hành Chu cảnh báo, thấy hết, ai nấy đều tự giác chạy xa.
Đoàn chạy thì chiếc xe RV nổ tung, phát những tiếng "bùng bùng" liên hồi.
Dư Vãn Vãn và Hồ Khả Hinh tỉnh trong bầu khí hỗn loạn đó.
Tỉnh thấy trong lòng Phó Hành Chu, xung quanh ồn ào, cô vội hỏi: "Phó Hành Chu, chúng thế?"
Thấy cô tỉnh, Phó Hành Chu vứt ngay nén hương còn nâng niu như bảo vật xuống đất, nâng mặt cô lên hôn một cái mới : "Vãn Vãn, em tỉnh thì quá ."
Vừa thấy hương sắp tàn, cứ tưởng mất cô nữa! Không ngờ cô tỉnh đúng lúc .
Nhìn sự lo lắng trong mắt đàn ông, nén hương cháy gần hết cách đó xa, Dư Vãn Vãn hiểu chuyện.
Cô vòng tay ôm cổ , ngẩng đầu hôn lên má một cái : "Xin , lo lắng ."
Vừa nãy cô ngưng tụ tinh thần lực vẽ bùa lôi kéo mãi mới xác định sinh hồn của Hồ Khả Hinh giam cầm trong mơ. Tốn bao công sức mới giải thoát cho cô , mới theo cô ngoài.
Không ngờ bên ngoài trong thời gian ngắn ngủi đó xảy nhiều chuyện như .
Phó Hành Chu ôm Dư Vãn Vãn lòng, thì thầm: "Không Vãn Vãn, chỉ cần em bình an là ."
Thấy hai công khai âu yếm kiêng dè ai, Trịnh Tùng và nhân viên xa xa: "……"
Thế mà cũng rắc cơm ch.ó ? Phục sát đất!
thôi, xác định mấy họ là , nếu chẳng những chương trình tan tành mà họ còn chịu trách nhiệm liên đới.
Bên , xác định an , Trịnh Tùng vội dẫn nhân viên báo cảnh sát và kiểm tra nguyên nhân xe nổ.
Bên , Hồ Khả Hinh tỉnh , phát hiện trong lòng Từ Mộc Dương thì hoảng hốt.
Cũng may xung quanh nhanh chóng giải thích cho cô hiểu chuyện gì xảy .
Cảm ơn Từ Mộc Dương xong, cô chạy vội đến chỗ Dư Vãn Vãn: "Vãn Vãn, cảm ơn cô cứu ."
Dư Vãn Vãn rời khỏi vòng tay Phó Hành Chu từ lúc tới.
Cô xua tay: "Không gì, chuyện nhỏ thôi."
Nghe Dư Vãn Vãn , Hồ Khả Hinh thấy áy náy:
"Vãn Vãn, xin , nếu tại thì cô gặp những chuyện đó."
"Cô , báo đáp thế nào, nhất định sẽ theo."
Dư Vãn Vãn: "……"
Nhìn sự chân thành trong mắt cô gái, cuối cùng cô từ chối.
Cô : "Nếu cô thực sự báo đáp thì chuyển 20 vạn tệ trong thẻ của cô cho , lát nữa đưa tài khoản cho."
Nghe Dư Vãn Vãn , mắt Hồ Khả Hinh chớp chớp, nhưng thêm gì.
Cô đồng ý: "Được, Vãn Vãn, lát nữa chuyển ngay cho cô."
Tuy 20 vạn tệ đối với mới như cô là bộ gia tài.
ơn cứu mạng lớn hơn trời, hết tiền thì kiếm là .
Còn nếu mất bạn như Dư Vãn Vãn, cô cảm thấy nhất định sẽ hối hận.