"Biết tại lập tức nhận lời giúp ông giải quyết rắc rối ở đoàn phim ?"
"Bởi vì, nghiệp chướng tìm đến tận cửa , ông trốn ."
Nhìn thấu vẻ lạnh lùng trong đáy mắt Dư Vãn Vãn, Uông Toàn cũng chẳng để tâm.
Bởi vì ông cho rằng Dư Vãn Vãn chỉ đang dọa mà thôi.
Đùa gì chứ, mấy năm nay ông bao chuyện , nếu đời thật sự báo ứng, thì ông sớm đày xuống mười tám tầng địa ngục từ lâu .
Uông Toàn cảm thấy Dư Vãn Vãn những lời , chắc chắn là do quan hệ với Trịnh Tùng.
Đáng c.h.ế.t, lẽ ông nên hy vọng gì ở phụ nữ , tưởng cô thể giúp .
Nếu vì Trần đại sư mà ông thờ phụng gần đây ở trong nước, ông mới lười tìm đến cô!
Nghĩ , Uông Toàn quyết định cho đoàn phim tạm nghỉ hai ngày, đợi Trần đại sư về xử lý xong xuôi hẵng tiếp tục .
Hạ quyết tâm xong, ông Dư Vãn Vãn với vẻ mặt lạnh lùng: "Dư Vãn Vãn, vốn nể tình cô giúp , mới ý kết giao với cô."
" giờ thì... nếu cô điều, trái ý , còn nguyền rủa , thì đừng trách khách khí."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Tuy gần đây danh tiếng của Dư Vãn Vãn mạng cao, nhưng Uông Toàn lăn lộn trong giới bao năm nay hữu danh vô thực.
Hôm nay, nếu Dư Vãn Vãn dám ngang nhiên đắc tội ông , thì cô chuẩn tinh thần gánh hậu quả.
Uông Toàn hiệu cho nhân viên đoàn phim.
Rất nhanh, một nhóm nhân viên với sắc mặt mấy thiện cảm vây quanh Dư Vãn Vãn.
Thấy cảnh tượng , Dư Vãn Vãn dường như mới bắt đầu sợ hãi, cô cảnh giác hỏi: "Uông đạo, ông định gì?"
"Làm gì ?" Uông Toàn khẩy, "Cô chẳng lẽ ?"
"Con tiện nhân, ông đây cho cô thể diện mà cô hổ, , giờ mới sợ ?"
Tưởng ông đạo diễn bao năm nay, phàm là kẻ đắc tội ông , chẳng ai kết cục cả.
Cho nên, hôm nay Dư Vãn Vãn cũng ngoại lệ!
Hừ, lát nữa ông nhất định tát cho con đàn bà mấy cái thật mạnh, rạch nát khuôn mặt mà cô lấy tự hào, để xem cô còn dám xuất hiện công chúng, còn dám đối đầu với ông nữa .
Hạ quyết tâm, Uông Toàn hiệu cho mấy nhân viên to con gần đó, ý bảo họ bắt giữ Dư Vãn Vãn để ông thể thỏa sức nhục cô.
Vừa hiệu xong, ông bỗng cảm thấy lưng lạnh toát.
Tuy nhiên, giờ gần 12 giờ đêm, lạnh cũng là chuyện bình thường nên ông để ý lắm.
Ông những nhân viên vây quanh Dư Vãn Vãn, thấy lệnh nữa mà vẫn chẳng ai động thủ.
Giọng ông bắt đầu mất kiên nhẫn: "Sao thế, hiểu ý ? Các còn đực đó gì? Còn mau bắt Dư Vãn Vãn đây cho ."
Mẹ kiếp, tối nay tâm trạng ông đang , nếu Dư Vãn Vãn tự chui đầu rọ thì ông sẽ lấy cô để xả giận.
Uông Toàn nghĩ về phía mấy nhân viên.
Thế nhưng, dù ông rõ ràng, vẫn chẳng ai chịu tay.
Họ ngược chằm chằm phía ông với ánh mắt kinh hoàng: "Đạo... Đạo diễn, ma!"
Uông Toàn thì tưởng họ sợ bản lĩnh bắt ma của Dư Vãn Vãn, bèn gạt : "Các sợ cái gì, Dư Vãn Vãn đúng là chút bản lĩnh bắt ma, nhưng cô xong quyền khó địch bốn tay."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-toi-dua-vao-huyen-hoc-de-noi-tieng-trong-gioi-giai-tri/chuong-129-nu-quy-ngon-thanh-nguyet.html.]
"Chúng đông thế , chẳng lẽ các còn sợ cô ?"
Thấy rõ đến thế mà Uông Toàn vẫn cảm nhận gì, ngược còn thúc giục bắt Dư Vãn Vãn.
Một nhân viên to gan bụng nhắc : "Không... đạo diễn ơi, ngài cẩn... cẩn thận phía ..."
Thấy nhân viên lắp bắp, Uông Toàn trừng mắt giận dữ: "Nhìn cái bộ dạng tiền đồ của mày kìa, chỉ bảo bắt con ranh Dư Vãn Vãn thôi mà sợ cái gì?"
"Tao bảo , chuyện gì tao gánh, các cứ việc bắt cho tao."
Vừa mắng, ông theo phản xạ phía .
Cái suýt chút nữa ông ngất xỉu ngay tại chỗ.
Chỉ thấy phía ông , chẳng từ lúc nào xuất hiện một nữ quỷ trẻ tuổi đang bế một đứa bé.
Nữ quỷ trông hơn hai mươi tuổi, đứa bé trong lòng chừng bốn năm tuổi. Cả hai mặt mũi hung tợn, âm trầm đáng sợ, qua vô cùng kinh hãi.
Tuy nữ quỷ và đứa bé xí, dung mạo khác xa lúc còn sống, nhưng khôn khéo như Uông Toàn, ông chỉ liếc qua là nhận ngay phận của họ.
Ông kìm thốt lên: "Ngôn Thanh Nguyệt? Sao cô ở đây?"
Nữ quỷ Ngôn Thanh Nguyệt thấy Uông Toàn vẫn nhận , khóe miệng nhếch lên nụ trào phúng: "À, Uông Toàn, ngờ vẫn nhớ tên ."
"Bất ngờ , c.h.ế.t bao năm , thế mà giờ thể thấy ở đây."
"Thế nào? Ngạc nhiên ? Bất ngờ ?"
Bất ngờ cái con khỉ!
Uông Toàn giờ suýt tè quần đây !
Ông hiểu tại một phụ nữ c.h.ế.t gần mười năm hiện hồn về mặt .
Nghĩ đến nguyên nhân cái c.h.ế.t của cô , mặt ông lộ rõ vẻ chột .
Lúc , Dư Vãn Vãn đang ở đây, cô bản lĩnh như , liệu điều gì ?
Nghĩ , ông chỉ nhanh chóng trấn an nữ quỷ Ngôn Thanh Nguyệt, để cô đừng ăn lung tung mặt bao nhiêu .
Nghĩ đến đây, ông nở nụ giả tạo với Ngôn Thanh Nguyệt: "Thanh Nguyệt, thấy em đương nhiên là vui !"
"Chỉ là, em c.h.ế.t bao năm nay , vẫn đầu t.h.a.i thế?"
Thấy nụ đạo đức giả y hệt năm xưa của ông , vẻ trào phúng mặt Ngôn Thanh Nguyệt thoáng qua biến mất.
Cô khinh bỉ : "Uông Toàn, ngờ vẫn giả tạo y như ngày nào."
"Anh tưởng vẫn ngốc nghếch như năm xưa, đến cái c.h.ế.t của cũng nguyên do ?"
"Đừng nực , chuyện thuê tông c.h.ế.t và con, mấy năm nay sớm điều tra rõ ràng ."
" chỉ hận giờ chỉ là một con ma, thể trả thù , nếu sớm băm vằm ."
Cũng do nhiều chuyện ác mà cổ Uông Toàn lúc đeo một miếng ngọc khai quang.
Miếng ngọc đó tác dụng trừ tà chắn tai, nên mấy năm nay dù Ngôn Thanh Nguyệt trả thù Uông Toàn, nhưng cô vẫn thể gần ông .
Nghe Ngôn Thanh Nguyệt , trong lòng Uông Toàn hoảng hốt.