Bộ Vi tạm thời lên tiếng.
Phùng Tấn Hiền hy vọng cô. “ c.h.ế.t bảy ngày đầu sẽ trở về, hôm nay là thất đầu của con gái nhưng nó về. Có vì nó còn quá nhỏ, ngây thơ gì nên nhớ đường về nhà?
Hay là…”
Giọng run rẩy, trong mắt ngấn lệ.
“Nó hận chúng cha chăm sóc cho nó, về gặp chúng cuối?”
Bộ Vi trầm ngâm một lát, : “Vì đang bảo vệ kẻ thù của nó.”
Vẻ đau thương mặt Phùng Tấn Hiền sự kinh ngạc thế. “Cái gì?”
Bộ Vi lặp thứ hai.
Trong lòng Phùng Tấn Hiền thót một cái, khi mở miệng nữa rõ ràng chút hoảng loạn. “Con gái mới ba tháng tuổi, nó c.h.ế.t vì ngạt thở do tai nạn, gì kẻ thù?
Nhà chúng tư tưởng trọng nam khinh nữ, lúc con gái chào đời vui mừng bế nó khoe khắp họ hàng, sữa bột bỉm tã giường cũi quần áo đều là do bố mua, thậm chí tính chuyện mua nhà cho nó.
Ngày nó , nhà chúng cũng lạ đến…”
Bộ Vi : “Vậy nhớ con gái tại c.h.ế.t vì ngạt thở ?”
Phùng Tấn Hiền lập tức trả lời: “Vợ ngủ trưa dậy vệ sinh, mơ màng quên mất con còn ngủ bên cạnh, cái chăn hất che kín mặt con gái, đầy mấy phút thì…”
Anh đến đây, bỗng nhiên khựng , thể tin nổi trừng lớn mắt.
“Cô là vợ cô … thể nào! Vợ yêu con, lúc m.a.n.g t.h.a.i nghĩ cho c.o.n c.uộc sống thế nào, con mất cô suýt chút nữa thì điên còn suýt c.ắ.t c.ổ tay tự t.ử, bây giờ vẫn đang uống t.h.u.ố.c chống trầm cảm. nghĩ là lẽ để cô gặp con gái nữa sẽ cho bệnh tình của cô .”
“Cô thường xuyên tiếng của con đ.á.n.h thức ban đêm, ban ngày mệt mỏi là khó tránh khỏi. Cô cũng là đầu , thể trách cô đủ cẩn thận.”
Thời buổi tìm một đàn ông thông cảm cho vợ thật sự quá ít, nếu những lời đó của Bộ Vi, kênh bình luận lẽ tràn ngập những lời khen ngợi là đàn ông .
Bây giờ thì phong cách đổi.
Đều đang đoán xem tại vợ g.i.ế.c hại con gái ruột của ? Qua lời kể của Phùng Tấn Hiền thể , khí trong gia đình .
Rất nhiều trọng nam khinh nữ, đằng đều ẩn giấu sự cố chấp nối dõi tông đường của chồng và gia đình chồng, chẳng qua đẩy phụ nữ vật thế tội mà thôi.
Nhà họ Phùng quan niệm cổ hủ , chẳng lẽ là do gia đình bố đẻ của vợ vấn đề?
phỏng đoán cũng Phùng Tấn Hiền phủ nhận.
“Vợ là con út trong nhà, cha chị đều cưng chiều cô , cô bất kỳ bóng ma tâm lý nào từ gia đình bố đẻ.”
Bộ Vi lắc đầu. “Tâm bệnh của cô , bắt nguồn từ .”
Phùng Tấn Hiền vẫn dám tin là vợ g.i.ế.c con gái, vẻ mặt mờ mịt. “Cái gì?”
Bộ Vi nhớ đến Cố Tình.
“Cô lớn lên trong môi trường tràn ngập tình yêu và sự bao dung, khi kết hôn cũng . Cô quen với việc tất cả đều xoay quanh nhưng khi sinh con xong, cô phát hiện còn là quan tâm nhất nữa, cô chịu nổi sự chênh lệch , sinh lòng ghen tị với chính con gái . Còn nữa cô khi con gái c.h.ế.t mới mắc chứng trầm cảm là trầm cảm đó tạo tai nạn, g.i.ế.c hại con gái ruột của .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-tich-luy-cong-duc/chuong-441-con-gai-anh-la-do-vo-anh-giet.html.]
Đầu óc Phùng Tấn Hiền nổ tung, theo bản năng lắc đầu phủ nhận. “Không, thể nào, và vợ là bạn học cấp ba từ đồng phục đến váy cưới, quen hơn mười năm .
Cô tuy thỉnh thoảng chút kiêu kỳ nhưng bản tính lương thiện, thường xuyên cho mèo hoang ch.ó hoang ăn, đây còn từng tài trợ cho học sinh vùng núi.
Con cái là kết tinh tình yêu của chúng , cô thể ghen tị với chính cốt nhục của ? Đại sư, ngài chắc chắn tính sai , chuyện thể nào, tuyệt đối thể nào…”
Từng câu từng chữ của đều đang biện hộ cho vợ nhưng trong đáy mắt tràn ngập sự tuyệt vọng khi tín ngưỡng sụp đổ.
Anh thể chấp nhận sự thật tàn khốc như .
“Cô thể trầm cảm? Từ lúc cô m.a.n.g t.h.a.i đến khi sinh con, sự quan tâm của chúng đối với cô hề giảm bớt chút nào, ngày nào cũng đổi món những món cô thích ăn, trong nhà còn bảo mẫu. Không ai phớt lờ cảm xúc của cô cũng xếp cô con cái, cô thể trầm cảm?”
Về vấn đề cư dân mạng trả lời một châm thấy m.á.u.
[Dạ Sắc Mông Lung: Rất đơn giản, cô vốn dĩ sở hữu mười phần tình yêu, con cái sinh cô chỉ còn năm phần, trong lòng mất cân bằng .]
[Tiểu Khả Ái Chính Thức: Thật sự phục , hy vọng cả thế giới đều xoay quanh thì đừng sinh con chứ. Người nhà đối xử với cô như cô còn đủ ghen tị với con gái ruột, giả tạo độc ác!]
[Cưỡi Heo Đuổi Theo Mặt Trời: Nói trắng là chiều quá hóa hư. Trẻ con nhỏ như , thể tự lo liệu, chắc chắn cần lớn chăm sóc lúc nơi, đây chẳng là chuyện bình thường ? Hơn nữa cô ở cữ cũng hưởng chế độ công chúa, gì mà mất cân bằng?]
[Chỉ Có Sogo Mới Tìm Thấy Bạn: Đừng là đây từng xem một tin tức thật đấy, chính là vợ ghen tị chồng cưng chiều con gái, g.i.ế.c c.h.ế.t con gái còn lóc t.h.ả.m thiết mặt cảnh sát, loại quá đáng sợ.]
[Mây Có Chút Ngọt: Trời ơi, bây giờ tranh giành tình cảm đến cả con gái ? Đây là ác quỷ gì ? Em bé thật đáng thương, hèn gì khi c.h.ế.t hồn ma cũng về.]
Mặt Phùng Tấn Hiền còn chút m.á.u, ánh mắt trống rỗng, vẫn ngừng lắc đầu, miệng lẩm bẩm thể nào.
Bảo tin thế nào đây, vợ là hung thủ g.i.ế.c c.h.ế.t con gái?
lúc , phía truyền đến giọng của vợ .
“Chồng ơi, đang gì ?”
Phùng Tấn Hiền cứng ngắc đầu , mặt vệt nước mắt khô, dùng ánh mắt đau khổ dò xét vợ.
Chữ màn hình máy tính quá nhỏ, Trần Lệ Châu rõ nhưng cô thấy Bộ Vi, sắc mặt lập tức đổi, âm trầm :
“Anh đang kết nối với nữ streamer? Con gái mất, hôm nay là thất đầu của nó, mà bắt đầu dan díu với phụ nữ bên ngoài, Phùng Tấn Hiền, với em, với con gái ?”
Cô cận thị, tắm xong cũng đeo kính, ở cửa cũng rõ dung mạo của Bộ Vi nhưng thể là một phụ nữ tóc dài.
Điều kích thích thần kinh nhạy cảm của cô , lập tức gào thét ch.ói tai lao tới, túm lấy cổ áo Phùng Tấn Hiền đ.ấ.m thùm thụp.
“Sao thể đối xử với em như ? Có chê bai em, trách em chăm sóc cho con gái? Có , !?”
Phùng Tấn Hiền mặc cô lôi kéo, môi mấp máy giải thích nhưng cảm thấy cổ họng nghẹn ứ, nên lời.
Trần Lệ Châu thấy im lặng hoảng hốt.
“Chồng ơi, xin , em nên nổi nóng với , xin , em chỉ là quá quan tâm , em sợ…”
Cô nhào lòng Phùng Tấn Hiền, biểu cảm trong nháy mắt từ hung dữ chuyển sang đáng thương yếu đuối.
Lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng.
Cha Phùng Phùng sống ở phòng bên cạnh thấy tiếng động, tưởng Trần Lệ Châu phát bệnh, vội vàng chạy sang thấy Phùng Tấn Hiền hỏi từng chữ một: “Con gái do em cố ý hại c.h.ế.t ?”