Livestream Đoán Mệnh, Tích Lũy Công Đức - Chương 382: Livétream Đoán Mệnh, Tích Lũy Công Đức – Edit by Siêu Mê Truyện

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-04 10:21:57
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hóa còn cái gì mà yêu ngay từ cái đầu tiên thì tất cả chỉ là để lừa lấy quả thận của .”

Nói buồn là giả nhưng dù thời gian qua cũng lâu nên cô đến mức đau khổ c.h.ế.t sống .

“Bà nội, cảm ơn bà, ngày mai cháu sẽ chia tay với .”

Lừa tình cảm của cô thì còn thể chấp nhận chứ lừa lấy thận của cô thì tuyệt đối xong!

Thấy cháu gái kẻ lụy tình mù quáng, bà nội Đổng mỉm đầy an lòng. Bà đang định gì đó thì thấy Bộ Vi lên tiếng: “Ngày mai cô mà tìm là c.h.ế.t chắc đấy.”

Hai bà cháu đồng loạt điện thoại.

Bộ Vi :

“Cô mắt to cằm tròn, tính tình bộc trực giấu chuyện trong lòng. Huống hồ quan hệ giữa hai đó vẫn bình thường, đột nhiên cô đòi chia tay thì chắc chắn sẽ sinh nghi. Em gái bệnh nguy kịch, cần phẫu thuật càng sớm càng . Nếu cô cứ thế tự dấn hang cọp thì lúc đó chẳng pháp luật đạo đức nào ngăn cản tay g.i.ế.c .”

Đổng Tương hít sâu một lạnh.

Trên kênh bình luận là một làn sóng c.h.ử.i rủa.

Vì cứu em gái mà moi thận bạn gái, đây chẳng là tình tiết trong tiểu thuyết ngược tâm ?

Thế nhưng hiện thực còn tàn khốc hơn nhiều vì hiện thực vốn chẳng cần logic.

Bà nội Đổng cuống lên: “Vậy bây giờ? Hay là để bà dọa ? Hoặc dứt khoát hơn, bà đ.á.n.h gãy chân để còn sức mà nghĩ đến chuyện hại nữa.”

Bộ Vi: “…”

“Bà về địa phủ là thể đầu t.h.a.i , đừng tạo thêm sát nghiệp.”

sang Đổng Tương với khuôn mặt trắng bệch:

“Cô bọn chúng nhắm trúng nên trốn tránh cũng vô dụng. sẽ cho cô một lá bùa bình an, lát nữa cô hãy gọi điện chia tay với , chắc chắn sẽ tìm đến tận nơi. Nhớ kỹ là báo cảnh sát , chỉ bóp c.h.ế.t nguy hiểm từ trong trứng nước thì cô mới thể vượt qua kiếp nạn .”

Đổng Tương mừng rỡ gật đầu lia lịa: “Cảm ơn Đại sư.”

Bà nội Đổng cũng vội vàng lời cảm ơn.

Bộ Vi định dùng phép chuyển bùa như khi thì Đoàn Đoàn và Viên Viên bất ngờ nhảy .

“Để em đưa cho.”

“Cả em nữa.”

Hai đứa nhỏ chơi .

Thôi .

Bộ Vi nhét lá bùa bình an cho Viên Viên dặn dò: “Trước mười hai giờ về, hiểu ?”

Hai đứa nhỏ ngoan ngoãn gật đầu bay vút ngoài.

Livestream kết thúc, Bộ Vi tắt máy tính thì lập tức đả tọa điều tức.

Linh căn vẫn hòa nhập với kinh mạch của cô.

Bà nội Đổng để cho Đổng Tương một căn nhà, ở gần nơi việc của cô, cô lập tức dọn ở riêng.

Cô gọi điện chia tay bạn trai, đối phương ngạc nhiên. “Chia tay? Tại chia tay? Anh đồng ý…”

Đổng Tương cúp máy ngay lập tức, với bà nội: “Anh từng đưa cháu về nhà, chỗ . Bà nội, lát nữa bà đừng tay, vì loại cặn bã mà ảnh hưởng đến việc bà đầu thai, đáng.”

Bà nội Đổng gật đầu.

“Bà .”

Đoàn Đoàn và Viên Viên nhanh đến, đưa lá bùa bình an cho Đổng Tương.

Đổng Tương đây đều chỉ thấy hai đứa nhỏ mạng, đây là đầu tiên đối mặt với những sinh vật đáng yêu , chút thụ sủng nhược kinh, quên cả căng thẳng.

“Cảm, cảm ơn.”

“Không gì.”

Viên Viên xua tay, bộ dạng hào phóng ‘chỉ là chuyện nhỏ cần để ý’.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-tich-luy-cong-duc/chuong-382-livetream-doan-menh-tich-luy-cong-duc-edit-by-sieu-me-truyen.html.]

Tiếc là vóc dáng quá nhỏ, hình tròn vo, kết hợp với động tác , trông giống hệt mèo thần tài.

Đổng Tương đến ngẩn .

Bà nội Đổng cũng chút kinh ngạc.

Đoàn Đoàn và Viên Viên yên , lượn một vòng quanh nhà quan sát, phát hiện thứ gì thú vị thì lập tức bệ cửa sổ vắt chân chữ ngũ chờ đợi.

Đổng Tương thực sự tò mò, lấy một gói khoai tây chiên đưa qua.

“Các em ăn ?”

Đoàn Đoàn xoa xoa cái bụng nhỏ tròn vo của . “Không đói.”

Giọng trẻ con tan chảy trái tim của hâm mộ trong phòng livestream, thi hét lên nuôi một đứa bé đáng yêu như .

Đổng Tương kéo ghế đến bên cửa sổ, hai bà cháu chụm đầu trò chuyện với hai đứa nhỏ. “Các em ăn uống, vệ sinh ? Quần áo là do Đại sư đặt cho các em ? Bình thường các em gì?”

“Chúng em là tinh quái vệ sinh, thể trực tiếp thải trọc khí ngoài nha.”

“Quần áo là vẽ , thể đổi.”

“Ăn cơm, ngủ, xem ti vi, tu luyện, chơi bập bênh, đ.á.n.h bóng bàn…”

Hai đứa nhỏ một chút cũng sợ lạ, hỏi gì đáp nấy, vui vẻ vô cùng.

Đổng Tương còn hỏi hai đứa xem phim gì, chuông cửa vang lên.

Tinh thần cô lập tức căng thẳng.

Đoàn Đoàn và Viên Viên thì phấn khích bay từ bệ cửa sổ xuống, bay khỏi phòng ngủ, ghé mắt mèo ngoài.

Ngoài cửa một đàn ông trẻ tuổi, trông hai mươi lăm, hai mươi sáu, đeo kính, trông vẻ nho nhã lịch sự.

Cũng chẳng gì đặc biệt.

Đoàn Đoàn và Viên Viên lập tức mất hứng thú, ẩn .

Đổng Tương hít sâu một , tới mở cửa.

Người đàn ông lập tức bước , đưa tay định ôm cô. “Tương Tương…”

Đổng Tương nhanh chóng lùi . “Anh đừng chạm .”

Cô vẻ mặt đề phòng, trong đáy mắt giấu sự ghét bỏ và tức giận.

Lâm Khiêm trong lòng trầm xuống nhưng mặt là vẻ đau khổ. “Tại ? Tương Tương, cho dù chia tay, em cũng cho một lý do hợp lý chứ.”

Đổng Tương bây giờ thấy gương mặt của chỉ cảm thấy buồn nôn. “ tìm xem bói , bát tự của chúng hợp.”

Gương mặt Lâm Khiêm một thoáng trống rỗng. “Cái gì?”

Hắn thể tin nổi. “Chỉ vì cái ? Anh tin!”

“Tin tùy .”

Đổng Tương đưa tay đẩy . “Dù cũng rõ ràng , đừng đến tìm nữa –”

Lâm Khiêm đột nhiên nắm lấy tay cô, kéo cả trong lòng , giọng trầm xuống. “Tương Tương, em ?”

Đổng Tương tê cả da đầu. “Anh gì? Buông !”

Bà nội Đổng đang trốn trong phòng ngủ, nãy bà thấy cháu gái bỏ lá bùa bình an túi áo ngủ, ngược lo lắng, chỉ cảm thấy gã đàn ông thực sự mặt dày.

Đổng Tương giãy , dứt khoát liều. “Phải, , lấy thận của đổi cho em gái . Lâm Khiêm, tên khốn kiếp , lừa còn hại , hận c.h.ế.t .”

Lâm Khiêm khẽ. “Quả nhiên.”

Hắn hình cao lớn, đối phó với một cô gái yếu đuối như Đổng Tương quả thực dễ như trở bàn tay.

“Tương Tương, em mục đích của đơn thuần thì nên mở cửa.”

Giọng điệu u ám, thậm chí còn mang theo chút thương hại.

“Xin , cũng hết cách . Anh và em gái là song sinh long phụng từ nhỏ sức khỏe nó yếu, thường xuyên bệnh viện, giống như em .”

Lâm Khiêm đến đây, dừng một chút, cúi mắt Đổng Tương. “Tương Tương, em hẳn là hiểu cảm giác đó, đúng ?”

Loading...