Bộ Vi mấy mặn mà với môn nghệ thuật . Trước đây Tam sư thích, lúc xuống núi rèn luyện kéo cô xem vài buổi.
Sau đó vướng một đoạn nợ đào hoa khó dứt, dọa cho Tam sư chạy về tông môn tìm Ngũ sư luyện đan Vong Tình.
Ngũ sư là thần tiên, bản lĩnh đó.
Lúc đó Bộ Vi còn nhỏ, trời cao đất dày, lập tức vỗ n.g.ự.c đảm bảo thể.
Tam sư vô cùng cảm động.
Tuy đan d.ư.ợ.c sư luyện mùi vị gì nhưng hiệu quả .
Hơn nữa cũng ăn, khác chịu tội cũng liên quan gì đến .
Tiếc là mãi cho đến khi Tam sư phi thăng, viên đan Vong Tình Bộ Vi cũng luyện .
Còn phụ nữ quấn lấy Tam sư cũng sớm bước luân hồi.
Nghĩ đến đây, Bộ Vi nhịn mà nở một nụ chút bâng khuâng.
Giây tiếp theo, cô đến hậu đài.
Người phụ nữ sắm vai Ngu Cơ đang tẩy trang, khi thấy gương mặt quen thuộc trong gương, ánh mắt Bộ Vi kinh ngạc.
Người phụ nữ giống hệt cô nương yêu thầm Tam sư năm đó.
Người phàm khi đầu thai sẽ đổi cả giới tính và dung mạo, lẽ đây chỉ là sự trùng hợp.
Bộ Vi vẫn mở thiên nhãn, xem xét tiền kiếp của đối phương thì lập tức thấy một cảnh tượng quen thuộc.
Trong hình ảnh, cô theo Tam sư đến một gánh hát.
Năm đó cô mười tuổi, sư phụ mới phi thăng lâu, tâm trạng cô sa sút, các sư sư tỷ tìm cách dỗ cô vui vẻ còn đưa cô xuống núi chơi. Cô thích náo nhiệt, Tam sư liền đưa cô hát.
“Hát kịch chốn nhân gian hương vị, đảm bảo sẽ thích.”
Tam sư chắc như đinh đóng cột.
Cô xem một lúc lâu nhưng vẫn hứng thú.
thấy Tam sư xem đến say mê, cô cũng thúc giục. cô yên nên dạo xung quanh.
Kết quả là gặp hai kẻ mắt, thấy cô còn nhỏ liền định bắt cóc, cô tung một cước, đá văng hai tên buôn xuống lầu.
Bên lập tức ầm ĩ cả lên.
Tam sư cuối cùng cũng phát hiện tiểu sư bên cạnh biến mất, lúc tìm cô thì một phụ nữ tóc tai rũ rượi lao đến ôm chân.
Người phụ nữ ngẩng đầu , trong ánh mắt hoảng hốt lập tức tràn đầy hy vọng.
“Công tử cứu mạng.”
Bộ Vi một cước đá văng đám tay sai thì lập tức thấy cảnh . “Khó trách Tam sư thích hát kịch như , hóa là hồng nhan tri kỷ ở đây.”
Khóe miệng Tam sư giật giật, thèm so đo với cô.
Huynh vẫn cứu phụ nữ đó. Sau khi hỏi han mới , cô nương đó từ nhỏ cha mất, chị dâu cô ở nhà ăn nên bán cô gánh hát, lấy hai lạng bạc.
Cô trời sinh một giọng hát chịu khó, mười hai tuổi lên sân khấu, một khúc ca liền nổi danh thiên hạ.
Biết bao nhiêu phú ông hào phú mến mộ danh tiếng mà đến, chuộc cho cô về .
Cô đều từ chối.
Gả cho sẽ trở thành con chim cưng nhốt trong lồng, sống c.h.ế.t đều do khác định đoạt. Tự dựa tài năng hát kịch, tự cung tự cấp, ông chủ cũng đối xử với cô khách khí.
quan tri huyện để ý cô , nhiều vung tiền như rác nhưng đều cô từ chối khéo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-tich-luy-cong-duc/chuong-335.html.]
Quan tri huyện chê cô điều thì lập tức dùng sức mạnh.
Cô gái câm trang điểm cho cô trộm ông chủ chuẩn chuốc say cô đưa đến giường của tri phủ, bảo cô trốn .
Cô thấy bên ngoài tiếng ồn ào thì lập tức nhân cơ hội đưa cô gái câm cùng trốn thoát.
mới đến cửa chặn .
Cô gái câm vì bảo vệ cô mà c.h.ế.t.
Người tiếp theo chính là cô .
Bộ Vi xong liền xử lý tên tri huyện nhưng Tam sư ngăn .
“Chuyện của nhân gian tự quy tắc luật pháp. Muội cứ hùng hổ g.i.ế.c như sẽ tự gieo thêm nhân quả nghiệp chướng cho đấy.”
Tam sư liền tìm đến cấp của tên tri huyện .
Đối phương thấy là tu tiên, thái độ vô cùng cung kính, nhanh nhốt tên tri huyện tác oai tác quái còn tra ít tiền tham ô.
Gánh hát cũng chủ mới.
phụ nữ vì thế mà nảy sinh lòng yêu mến với Tam sư , cầu danh phận, nô tỳ cũng theo .
Tam sư cũng giống như cô, phương diện tình cảm đúng là một khúc gỗ, vài khuyên bảo thành công liền lập tức dẫn cô ngự kiếm chạy trốn.
Ai ngờ phụ nữ nghị lực phi thường trèo đèo lội suối tìm đến tận Thiên Huyền Tông.
Tam sư lẽ cũng ngờ cứu mà cứu một vận đào hoa, các đồng môn sư trêu chọc ít, cuối cùng chạy xuống nhân gian để trốn.
Mấy mươi năm , nhân gian chiến hỏa loạn lạc, yêu ma hoành hành.
Đệ tử tiên môn xuống núi trừ yêu, Tam sư một nữa gặp phụ nữ đó, tiếc là đối phương yêu ma thương, thở thoi thóp.
Tam sư chôn cất cô .
Đoạn trần duyên từ đó kết thúc.
Bộ Vi mở mắt .
Thật sự là cô .
Lúc . “Phương Lê, phủ Đại soái cho mời cô qua đó hát kịch.”
Mí mắt Bộ Vi giật giật.
Lại là cái tên .
Chẳng lẽ cô ký ức của kiếp ?
Vẻ mặt Phương Lê lãnh đạm. “Hôm mới ? Sao hôm nay nữa?”
Đối phương :
“Lão phu nhân thích cô, đây là vinh dự mà bao nhiêu cầu cũng . Cô cũng thật là cố chấp, Đại soái quyền thế đối xử với cô, mỗi đến đều bao trọn gánh hát, ngay cả ông chủ cũng nịnh bợ cô. Cô suốt ngày cho Đại soái sắc mặt , lỡ ngày nào Đại soái nổi giận, cô ngay cả dì cũng , hà tất như ?”
Phương Lê tiếp tục chải đầu. “Đại soái đến cũng là yêu. Nếu ông dùng sức mạnh, cùng lắm cũng chỉ là một cái mạng, ông cứ lấy .”
Cô vẫn là cái tính cách thà ngọc vỡ chứ ngói lành như .
Vị Đại soái là một quân tử thật sự, hề ép buộc Phương Lê cũng dùng quyền thế để ép . Biết cô thích thì lập tức yêu cầu cô phủ nữa, chỉ thỉnh thoảng đến cô hát.
Tình hình ngày càng căng thẳng, chiến hỏa bao trùm cả tòa thành.
Đột nhiên một ngày, Đại soái vội vã đến, tóm lấy Phương Lê kéo ngoài. “Giặc sắp đ.á.n.h thành , ở đây an nữa, mau theo –”
Phương Lê dừng bước, thẳng ông .
Đại soái lo lắng đầu . “Đừng chậm trễ nữa…”