Livestream Đoán Mệnh, Tích Lũy Công Đức - Chương 331:

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-10 16:00:28
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôn Tư Ân mặt mày kinh hãi nhưng thể kêu cứu.

An Nam Nguyệt đột nhiên buông tay, Tôn Tư Ân ném ngoài, va đập đến mức như thể xương cốt đều vỡ nát.

Xung quanh một nữa tối đen.

An Nam Nguyệt biến mất nhưng giọng của cô bé len lỏi từng ngóc ngách.

“Còn nhớ cái phòng chứa đồ ? Bóng tối, đói khát và cả chuột…”

Lời dứt, Tôn Tư Ân thấy tiếng “chít chít”.

con chuột từ bốn phương tám hướng kéo đến, trong mắt lóe lên ánh sáng xanh.

Giọng ngây thơ của An Nam Nguyệt vang lên. “Con xem một tin tức, con mèo bỏ đói ba ngày bắt đầu ăn thịt chủ nhân c.h.ế.t của , chuột sở thích ?”

Nỗi kinh hãi của Tôn Tư Ân lên đến đỉnh điểm.

An Nam Nguyệt hề mềm lòng vì sự sợ hãi của cô .

Xung quanh một nữa tối đen.

Tiếng “chít chít” chói tai vang vọng khắp căn phòng, từng đàn chuột lao tới, c.ắ.n xé Tôn Tư Ân.

“A a a a a a a…”

Tôn Tư Ân đột ngột bật dậy từ giường.

An Trạch Hưng đang ở bên cạnh giật một cái. “Vợ ơi, em ?”

Tôn Tư Ân thấy gì, cô bao lâu ngã xuống, mặt mày trắng bệch : “Đau, đau quá…”

Rõ ràng là mơ nhưng nỗi đau là giả.

Điểm khác biệt duy nhất là cô bất kỳ vết thương bên ngoài nào, tứ chi c.ắ.n xé trong mơ, nhãn cầu cào nát, đều vẫn còn nguyên vẹn.

tại đau như ?

An Trạch Hưng hiểu tại nhưng vẫn gọi bác sĩ .

Bác sĩ hỏi Tôn Tư Ân đau ở .

Tôn Tư Ân : “Đâu cũng đau, đều đau, a a a a a hu hu hu hu, cút , đừng c.ắ.n tao, cút …”

Toàn còn sức lực, chỉ cái đầu vì đau đớn mà ngừng lắc qua lắc , mặt mày đẫm nước mắt.

Bác sĩ gì, đành kiểm tra cho cô .

Tôn Tư Ân đột nhiên kinh hãi hét lớn. “Cút , đừng bám lấy tao, tao hại mày, mày tìm mụ già kìa là bà bán mày, cút …”

Bộ dạng điên cuồng của cô cũng dọa cho các bệnh nhân khác trong phòng nhẹ.

An Trạch Hưng và bác sĩ đều suýt chút nữa giữ nổi cô .

Bác sĩ vội vàng tiêm cho cô một liều t.h.u.ố.c an thần.

t.h.u.ố.c đối với Tôn Tư Ân vô dụng.

thấy An Nam Nguyệt.

An Nam Nguyệt lơ lửng trung, với cô .

“Mẹ ơi, vui ?”

Nhãn cầu của Tôn Tư Ân suýt chút nữa thì lồi ngoài, đó đầu nghiêng , ngất thứ ba.

An Nam Nguyệt , cả đời của cô coi như hủy .

Sự sợ hãi và kích động tột độ khiến tinh thần cô rối loạn, cô sẽ sống cả đời trong ác mộng.

An Nam Nguyệt sẽ g.i.ế.c cô .

một , sống còn đau khổ hơn cả c.h.ế.t.

Giải quyết xong Tôn Tư Ân, An Nam Nguyệt chuyển ánh mắt sang An Trạch Hưng – cha ruột của .

Lúc đầu kế mang thai, thấy cô bé thuận mắt, đủ cách ngược đãi, An Trạch Hưng chỉ nhắm mắt ngơ mà còn đồng lõa.

Điều đáng hận nhất là ông g.i.ế.c c.h.ế.t .

An Nam Nguyệt sẽ tha cho ông .

An Trạch Hưng ở bệnh viện chăm sóc cả một ngày, tâm mệt mỏi. Bà lão dỗ cháu trai ngủ xong liền đến cho ông .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-tich-luy-cong-duc/chuong-331.html.]

An Trạch Hưng lên một chiếc taxi, nhắm mắt chuẩn nghỉ ngơi một lát.

An Nam Nguyệt lặng lẽ xuất hiện bên cạnh, khẽ thổi một luồng khí lạnh.

An Trạch Hưng rùng một cái, kéo cổ áo, với tài xế: “Anh tài, bật điều hòa ? Hơi lạnh.”

Tài xế : “Vậy chắc là do nhiệt độ thấp, tăng lên một chút.”

An Trạch Hưng “ừm” một tiếng.

Một lát , khí từ từ ấm lên.

Ông nhắm mắt .

An Nam Nguyệt một nữa thổi một về phía ông .

An Trạch Hưng lạnh đến mức run lên. “Anh tài, điều hòa trong xe của hỏng ?”

Tài xế chút kiên nhẫn. “Anh ơi, điều chỉnh lên hai mươi tám độ , thể cao hơn nữa, vã mồ hôi đây .”

An Trạch Hưng nhíu mày, đang định gì đó bất ngờ đối mặt với một gương mặt đẫm máu, ướt sũng.

“Ba ơi.”

Toàn An Trạch Hưng lập tức cứng đờ.

Ông dụi dụi mắt, nghi ngờ quá mệt mỏi nên sinh ảo giác nhưng hiện thực phá vỡ ảo tưởng của ông .

An Nam Nguyệt vẫn lơ lửng mặt, khóe miệng còn nở một nụ .

“Ba ơi, con là Nguyệt Nguyệt đây, ba nhớ con ?”

Cô bé bắt đầu nhưng chảy là huyết lệ.

“Ma á –”

An Trạch Hưng sức đập cửa xe, gào lên xé lòng. “Dừng xe, mau dừng xe –”

Tài xế hiểu xảy chuyện gì, chỉ cảm thấy vị khách lắm chuyện nhưng qua gương chiếu hậu thấy bộ dạng kinh hãi của ông sợ xảy chuyện, vội vàng tấp lề dừng xe.

“Anh ơi, ?”

An Trạch Hưng lập tức mở cửa xe, trong lúc hoảng loạn loạng choạng ngã xuống đất.

Không màng đến đau đớn, ông bò dậy bắt đầu chạy, chạy ngoảnh . Phát hiện An Nam Nguyệt theo, ông vội vàng chặn một chiếc taxi khác, liên tục thúc giục tài xế lái nhanh lên.

An Nam Nguyệt vốn định trong dọa ông tiếp nhưng Bộ Vi ngăn .

“Đừng dọa tài xế. Trên đường xe cộ nhiều như , lỡ như ông hoảng hốt chọn đường, chiếc xe xui xẻo nào đó đ.â.m , đối phương vướng kiện tụng, đến lúc đó em cũng sẽ gánh nhân quả.”

An Nam Nguyệt liên lụy đến vô tội, liền yên tĩnh , bay theo chiếc xe đó suốt đường về nhà.

Thời tiết lạnh , trong khu chung cư ai chơi bóng rổ đ.á.n.h cầu lông, các ông bà lão cũng ở trong nhà bật máy sưởi, còn tụ tập ba bốn ngoài trò chuyện nữa.

An Trạch Hưng ngoảnh , xác định ai theo mới bước thang máy.

Trong thang máy còn khác, An Nam Nguyệt liền hiện .

Mãi cho đến khi An Trạch Hưng nhà.

An Nam Nguyệt cũng xuyên tường mà .

An Trạch Hưng ấn công tắc ở huyền quan phát hiện đèn sáng.

Thử liên tiếp mấy , trong nhà vẫn tối đen như mực.

Ông tưởng là mất điện, chuẩn ngoài xem cầu d.a.o phát hiện cửa mở .

“Sao ? Vừa nãy vẫn còn mà…”

Trên cửa đột nhiên hiện một gương mặt, rạng rỡ với ông .

“Ba ơi.”

An Trạch Hưng lập tức ngã xuống đất, sắc mặt còn chút máu. “Mày mày mày mày mày là là là là…”

Gương mặt từ cửa chui .

Toàn bộ hồn thể của An Nam Nguyệt mặt ông .

Trong đầu An Trạch Hưng lóe lên một ý nghĩ hợp thời, rõ ràng trong nhà bật đèn nhưng ông thể rõ bộ dạng của đối phương và cả tiếng nước tí tách.

“Xem ba cũng giống như , đều nhớ con .”

Cô bé nhíu mày, lộ vẻ ấm ức. “Nguyệt Nguyệt buồn quá.”

Loading...