Anh quỳ đất, hai tay ôm mặt, nước mắt chảy qua kẽ tay rơi xuống nhưng hề phát tiếng .
Một kẻ tội tội nghiệt nặng nề như , xứng mặt các nạn nhân.
Tám oan hồn đờ đẫn , cảm xúc cũng gì nữa.
Không khí đè nén đến mức ngạt thở.
[Một Con Cá Mặn Ước Mơ: Cô con gái trở về trong kỳ nghỉ đông, chồng mang canh cá đến cho vợ đang viện, cha mất từ nhỏ đang chờ tan về nhà… một chiếc xe buýt bình thường, chở đầy những bi hoan ly hợp của nhân thế.]
[Khang Từ Hoàng Thái Hậu Đến Rồi Lại Đi: Hu hu hu hu, , c.h.ế.t mất. Chỉ là một tấm ảnh thôi mà, trong điện thoại của ? Sau rửa một tấm khác ? Cái c.h.ế.t của vợ thì liên quan gì đến khác chứ?]
[Lục Nhược Thanh Phong: Không chỉ là ảnh , cách ăn mặc của là chỉ là một bình thường, vợ mất , con còn nhỏ, gánh nặng nuôi gia đình đều đè lên một . Tấm ảnh chỉ là ngòi nổ mà sự sụp đổ của trưởng thành chỉ trong một khoảnh khắc.]
[Tư Thanh Mặc: Không nên bình luận thế nào, vì sự bất mãn của mà hại c.h.ế.t bao nhiêu . Vừa thấy thương hại cảm thấy vô cùng đáng hận.]
[Ánh Dương Luôn Ở Sau Cơn Mưa: Đáng thương nhất là con của . Mẹ mất , bây giờ cha cũng còn, đứa trẻ ?]
Nỗi khổ của bình thường dễ khiến đồng cảm nhất, cách một kênh bình luận cũng thể cảm nhận nỗi bi thương mãnh liệt mà lời đó.
Ngay cả Đoàn Đoàn và Viên Viên, vốn đang bò vai Bộ Vi cũng nhảy lên đầu cô, ôm đầu rống.
Bộ Vi đưa hai tiểu quỷ xuống, đó dịch chuyển tức thời xuất hiện chiếc xe buýt ma.
“Âm hồn thể lưu nhân gian quá lâu, nếu hại đến mạng , các sẽ gánh nhân quả. Ngày mai sẽ đưa các từ biệt , chấm dứt duyên trần.”
Chín đôi mắt đều qua, lộ vẻ hy vọng.
Bộ Vi thi triển một pháp quyết, đem họ thu gian của .
Chiếc xe buýt chở đầy oán niệm cũng trong nháy mắt biến mất.
Bộ Vi trở bàn máy tính.
Cảm xúc của hâm mộ vẫn dịu , cầu quẻ thứ hai xuất hiện màn hình là một cô gái ngoài hai mươi, hốc mắt cô đỏ hoe, dùng khăn giấy lau nước mắt nức nở.
“Cha em cũng mất vì t.a.i n.ạ.n xe cộ, lúc đó em mới hai tuổi. May mắn là em vẫn còn .”
Vì cùng trải nghiệm nên mới thấu hiểu.
Trên kênh bình luận là một tràng hu hu hu.
Lúc cô xuất hiện, thiên nhãn của Bộ Vi liền tự động mở .
Đứa trẻ non nớt, đang thối rữa thi thể…
“Hàng xóm sát vách của cô đột ngột phát bệnh, bên cạnh chỉ một đứa trẻ hai tuổi. Trong vòng nửa tiếng nữa cứu chữa, cô sẽ c.h.ế.t.”
Cô gái – Chu Kỳ, tiếng dừng , kinh ngạc, đó lập tức cầm điện thoại xông ngoài. “Mẹ, mau gọi điện cho ban quản lý –”
Ban quản lý đến nhanh, năm phút , cửa lớn nhà bên cạnh phá mở.
Người trẻ ngã mặt đất, đứa trẻ nhỏ bé nắm lấy tay cô , lặng lẽ bên cạnh, lẽ tưởng chỉ là ngủ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-tich-luy-cong-duc/chuong-326.html.]
Nhìn thấy xông còn theo phản xạ dùng hình nhỏ bé ở mặt , một bộ dạng bảo vệ.
Chu Kỳ qua, khụy gối khẽ : “Thông Thông, cô là cô Chu hàng xóm sát vách còn nhớ cô ?”
Thông Thông cô , gật đầu, non nớt gọi một tiếng cô.
Chu Kỳ ôn hòa, nhỏ giọng an ủi: “Mẹ bệnh , chúng bây giờ đưa cô đến bệnh viện.”
Thông Thông nửa hiểu nửa nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng Chu Kỳ. “Vâng ạ.”
Xe cứu thương nhanh đến.
Chu Kỳ ôm Thông Thông cùng đến bệnh viện và chủ động ứng viện phí.
Thông Thông vẫn ngoan, cũng quấy, hiểu chuyện đến mức giống một đứa trẻ hai tuổi.
Mắt Chu Kỳ cay cay, với Bộ Vi:
“Em quen của Thông Thông, mới hai mươi tám tuổi, ly dị. Cô một nuôi con, công tác, cơ thể chịu nổi? Ông bà ngoại của đứa trẻ bất quan, ẩn tình gì.”
Một đơn hai mươi tám tuổi, con mới hai tuổi, dùng ngón chân suy nghĩ cũng thời gian ly hôn cũng sẽ quá lâu.
Không sự giúp đỡ của nhà đẻ, điều kiện kinh tế của trông cũng lắm nhưng vẫn kiên trì quyền nuôi con giành về.
Hoặc là cha của đứa trẻ cực kỳ đáng tin, hoặc là đối phương đứa trẻ .
Người hâm mộ thể thấy cảnh đời khổ sở như , đều quyên góp.
Bộ Vi dặn dò quỹ từ thiện tên , viện phí của đứa trẻ cần lo lắng, mỗi tháng còn sẽ tài trợ cho đứa trẻ khoản tiền sinh hoạt, cho gia đình giảm bớt một gánh nặng.
“Nhân duyên của cô đến.”
Chu Kỳ vốn định xin cho một lá bùa bình an, ai ngờ vô tình cứu hàng xóm quên mất chuyện , sững .
“A? Là chính duyên của em ?”
Bộ Vi gật đầu. “ .”
Chu Kỳ .
“Em năm nay mới hai mươi lăm, em bà ở tuổi m.a.n.g t.h.a.i em , em cũng sợ kết hôn, chỉ là bình thường công việc bận, nhiều thời gian yêu đương. Hôm nay nhận lời chúc lành của cô, em chắc chắn sẽ vui.”
Mẹ của Chu quả thực vui.
Hai con đều là lương thiện, Thông Thông ngoan ngoãn, thương thương. Ban ngày của Chu sẽ mang cơm qua, khi Chu Kỳ tan cũng qua một chuyến, mua chút hoa quả gì đó.
Cứ thế thì lập tức và bác sĩ điều trị quen .
Ba tháng , hai xác nhận quan hệ yêu đương, năm bước lễ đường hôn nhân.
Người cầu quẻ thứ ba là một ông chủ, ông chủ thẳng thắn, ngoài 3888 tệ tiền quẻ, ông thả ba mươi phi thuyền vũ trụ. Sau khi hệ thống thông báo bằng giọng kết thúc, ông mới yêu cầu của .
“Chào Đại sư, họ Đoàn. Gia đình bất động sản, năm ngoái ba lấy mảnh đất, xây một trung tâm thương mại lớn, giao dự án giao cho . Giai đoạn đầu công tác chuẩn xong, đội ngũ thi công đến hiện trường nhưng xảy biến cố. Không là công cụ đột ngột hỏng thì là công nhân sốt còn tối thường thấy hát. Ban đầu mấy để tâm, mãi cho đến khi đích đến đó trông mấy ngày, mới phát hiện .”
Vẻ mặt Đoàn Khánh Hữu nặng nề.