Con gái lúc chắc chắn đến trường, Thôi Thiến lúc đầu chọn cách nhẫn nhịn, bây giờ cũng sẽ ầm lên ở trường. Chỉ là chuyện đến nước , con gái lẽ cũng gặp ông nữa.
Tối hôm đó, ông quả thực uống chút rượu nhưng đến mức say.
Sau đó cũng chút hối hận.
Chủ yếu là sợ con gái đau lòng.
Tiếc là giấy vẫn gói lửa.
Lúc trở về tâm trạng ông chút nặng nề, suy nghĩ cũng dần dần bay mất, để ý đến chiếc xe máy đang lao tới với tốc độ cao phía . Không chỉ một chiếc mà là một nhóm thanh niên đua xe.
Đến gần, ông mới phản ứng , vội vàng đ.á.n.h lái.
Đám thanh niên dám đua xe đường lớn, gan tự nhiên nhỏ, chẳng quan tâm ảnh hưởng đến làn đường của khác , cứ thế mà lạng lách đ.á.n.h võng, vượt xe trong khúc cua.
Cha của Từ để tránh, đ.â.m thẳng một gốc cây ven đường.
Từ San San nhận điện thoại của bệnh viện, vội vã chạy đến.
Cha của Từ thương nhẹ nhưng nguy hiểm đến tính mạng.
Cô thư ký lo lắng ông còn khả năng nữa, cũng chịu phá bỏ đứa con. Tiếng cãi vã của hai Từ San San đang định đẩy cửa thấy hết.
Cha của Từ về mặt đạo đức giới hạn nhưng là một cha thương con.
Ông cuối cùng để con gái thất vọng đau lòng nữa, nhắc đến chuyện kết hôn nữa và mời luật sư đến lập di chúc, để bộ tài sản tên cho con gái. Sau khi xuất viện, ông tự thú.
Cô thư ký gà bay trứng vỡ, tức giận nhưng cũng chuyện còn đường cứu vãn nữa, đành đầy bất mãn phá bỏ đứa con.
Cô còn trẻ còn thể tìm tiếp theo.
Trước đó, cô tung đoạn video lên mạng, vốn định cho Từ San San mặt nhưng khiến Thôi Thiến rơi vòng xoáy tin đồn.
Từ San San nhờ quan hệ, liên hệ cho Thôi Thiến một trường đại học ở nước ngoài.
Rời xa nơi thị phi .
Trên đường sân bay, hai gì.
Trước khi qua cổng an ninh, Thôi Thiến dừng bước, đầu với Từ San San:
“Ban đầu tớ oán trách nhưng thời gian tớ suy nghĩ nhiều, kẹt giữa tớ và ba , trong lòng cũng dễ chịu gì. Người hại tớ là ba , tớ nên giận lây sang . Chỉ là San San, dù tớ tự thôi miên thế nào nữa, cũng thể thuyết phục quên chuyện tối hôm đó. Tớ vẫn hận ông , hận thể ăn thịt uống m.á.u ông .”
Ánh mắt cô bi thương đau khổ, trong sự hận thù xen lẫn cả sự bất lực và cay đắng phức tạp.
“Xin , tớ vẫn thể đối mặt với một cách bình thường . Cảm ơn vì tất cả những gì cho tớ. Có lẽ một ngày nào đó, tớ thể bước khỏi bóng ma. Lúc đó, chúng lẽ vẫn thể bạn nhưng bây giờ, tớ .”
Trong lòng Từ San San đau nhói, cô bước lên, ôm lấy Thôi Thiến.
“Thiến Thiến, tớ , bao nhiêu lời xin cũng thể xoa dịu vết thương trong lòng . Chỉ với rằng, dù xảy chuyện gì, tớ vẫn coi là bạn nhất của . Dù ở , tớ ở , tớ đều thật lòng chúc phúc cho , tiền đồ như gấm, an khang hạnh phúc.”
Cô sụt sịt mũi, lau nước mắt, nở một nụ .
“Đi , thượng lộ bình an.”
Thôi Thiến cũng chút nghẹn ngào, cô nghiêng đầu lau khô nước mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-tich-luy-cong-duc/chuong-268.html.]
“Tạm biệt.”
Lần gặp , hoặc lẽ… bao giờ gặp nữa.
Thời gian là liều t.h.u.ố.c chữa lành nhất, cũng thể là chất xúc tác mạnh mẽ.
Chỉ trong cuộc mới cảm nhận rõ nhất.
Quẻ thứ ba.
Kết nối thành công, màn hình xuất hiện một đứa trẻ tám, chín tuổi, mặt mày bẩn thỉu còn cả vết máu.
Điều khiến chú ý là bé đang mặc quân phục.
Cậu dường như rành dùng điện thoại, trong đôi đồng tử trong veo tràn đầy vẻ ngơ ngác và mới lạ.
“Chị ơi, chị là chủ nhân của chiếc hộp sắt ? Chị ở ạ? Em để đưa thứ đến tay chị?”
Trong lòng Bộ Vi như một nhát búa tạ giáng xuống.
“Đây của .”
Chủ nhân của chiếc điện thoại đặt cho một biệt danh chút hung dữ đáng yêu, tên là [Tô Tô Không Dễ Chọc].
Cậu bé càng ngơ ngác hơn.
“Không của chị ạ?”
Bộ Vi “ừm” một tiếng.
“Thứ gọi là điện thoại, thể chuyện với cách xa ngàn dặm, giống như em và bây giờ. Chủ nhân của nó đến nghĩa trang liệt sĩ viếng mộ, may rơi nó , mặt cô cảm ơn em tạm thời giữ giúp, cô sẽ đến ngay thôi.”
“A? Không cần cảm ơn ạ.” Cậu bé những dòng chữ lạ lẫm trôi qua màn hình, mới lạ : “Chị ơi, cái thứ gọi là điện thoại là điện thoại ạ?”
“Phải.” Giọng Bộ Vi ôn hòa. “Ngoài việc gọi điện còn thể chơi game, chụp ảnh.”
Cậu bé càng kinh ngạc hơn. “Thần kỳ như ?”
Người hâm mộ từ cuộc đối thoại của hai mà nhận sự huyền diệu.
[Con Gái Của YSX và HY Rút Khỏi Giới Giải Trí: Nghĩa trang liệt sĩ, đứa trẻ mặc quân phục, hộp sắt. Trời ơi, bé là binh sĩ nhí hy sinh trong kháng chiến!]
[Bạn Đồng Hành Của Quần Đảo Trăng Non - Nạp Lam Vạn Lâm: Em thấy khẩu s.ú.n.g lưng bé . Thân hình nhỏ bé, đôi vai bé nhỏ, gánh vác non sông đất nước, hết nước mắt.]
[Tiểu Hòa Hoa (Hoa Hoa~ Quả Lại): Binh sĩ nhí ở Vân Nam đó, nghĩa trang liệt sĩ Tùng Sơn, 402 bức tượng đơn lẻ! Tuổi từ 13-15, nhỏ nhất chỉ chín tuổi! Một trong bốn nghĩa trang liệt sĩ bi tráng nhất Trung Quốc!]
[Hoa Đại Vương.: Là hồn liệt sĩ, họ trở về, hu hu hu.]
[Ngày Nào Cũng Thích Ngủ Đến Tự Nhiên Tỉnh: Thật hổ, lúc nãy em còn tra cứu, mới đoạn lịch sử . Xem mà em hết nước mắt, họ đều còn là những đứa trẻ nhưng trong thời đại chiến loạn đó gánh vác trọng trách cứu nước. Thời thái bình thịnh vượng hôm nay của chúng đều là do các bậc tiền bối dùng m.á.u tươi đổi lấy.]
[Ánh Lửa Lập Lòe Thanh Khiết: Từ nhỏ các bậc trưởng bối kể về lịch sử kháng chiến, từng đến nhiều nghĩa trang liệt sĩ nhưng hôm nay mới đến sự tồn tại của các , xin . Cảm ơn các , bây giờ đất nước hùng mạnh , cần đ.á.n.h giặc nữa, các ở thiên đường ạ?]
[Lưu Lãng: Anh hồn liệt sĩ vẫn luôn bảo vệ tổ quốc, bảo vệ chúng , em thật sự sắp c.h.ế.t mất .]
[Ý An Oao: Cụ cố của em cũng hy sinh trong kháng chiến, xin kính cẩn nghiêng các liệt sĩ, đừng quên quốc sỉ.]
Tám chữ cuối cùng vô hâm mộ chép và dán, nhanh chóng chiếm lĩnh cả màn hình.