Livestream Đoán Mệnh: Thiên Đạo Chính Là Đệ Đệ Của Ta - 81

Cập nhật lúc: 2025-03-03 10:45:25
Lượt xem: 8

Lời vừa dứt, thiếu niên lập tức chấn động, mặt đỏ bừng lên. Cậu ta lúng túng lầm bầm:

"Ừm... gần đây tôi phát hiện hình như mình thích..."

Cậu ta nói đến đây thì nghẹn lại. Dù sao cũng đang livestream, dù phòng chỉ có vài trăm người xem nhưng cậu vẫn cảm thấy ngại.

Cố Ninh lắc đầu, nhướng mày nhìn cậu:

"Chẳng phải chỉ là thích anh em thân thiết thôi sao? Cậu muốn hỏi cái này chứ gì?"

Thiếu niên: "..."

"Ố hố? Không thể nào! Bé cún sữa này là gay hả? Tôi c.h.ế.t tâm rồi!"

"Trời ơi, em trai, dạo này trai đẹp toàn yêu nhau hết rồi. Nhưng cẩn thận đó, yêu đương trong giới dễ mệt lắm đấy!"

"Đúng vậy, nhưng tôi lại tò mò về cậu trai mà cậu ấy thích ghê. Kể nghe xem nào!"

Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^

Thiếu niên vội vàng xua tay:

"Không phải! Tôi cũng không biết tại sao nữa! Tôi và cậu ta là bạn cùng phòng. Trước giờ tôi chỉ xem cậu ta là anh em tốt thôi. Nhưng từ sau khi cậu ấy về quê một thời gian rồi trở lại, tôi phát hiện mỗi khi nhìn thấy cậu ta, tim mình lại đập rộn lên, ánh mắt vô thức dõi theo..."

Cậu ta càng nói càng rối rắm. Ban đầu, cậu chưa từng nghĩ nhiều, nhưng sự thay đổi trong cảm xúc khiến cậu hoang mang.

Hôm nay vô tình vào phòng stream này, tiện tay giật một vé may mắn, ai ngờ lại trúng vé "Vua may mắn". Cậu vốn chỉ muốn thử xem streamer này có tài cán thật không... nhưng sao mới vào mà đã bị đoán trúng phóc thế này chứ?

Bị chuốc thuốc thật hả?

[Người anh em, cậu bị chuốc thuốc gì à?]

[Tôi cũng thấy thế! Sao tự dưng lại nảy sinh tình cảm với bạn mình được?]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/81.html.]

[Nhưng mà nói thì làm được gì? Chúng ta ở đây đoán già đoán non cũng chẳng giải quyết được gì cả. Chị Ninh, đừng có ngồi hóng nữa, mau bấm quẻ giúp người ta đi kìa!]

Cố Ninh đang mải mê đọc bình luận thì bất ngờ thấy một tin nhắn nhắc đến mình. Cô giật mình, ho nhẹ hai tiếng rồi nghiêm túc đáp:

"Mọi người nói hết cả rồi, tôi lặp lại thì có nghĩa lý gì nữa chứ."

Thiếu niên xinh trai: "???"

[Đỉnh! Tôi biết ngay mà! Thấy chưa, tôi đoán trúng rồi nhé!]

[Bị chuốc thuốc thật sao? Người anh em, hóa ra cậu không phải thợ săn mà là con mồi đó hả?]

[Ôi trời, sao tự dưng trong đầu tôi lại hiện ra cả một kịch bản 'tôi phải có được em' thế này nhỉ.]

Thiếu niên xinh trai nghe đến đó, sắc mặt tái đi. Cậu ta nuốt nước bọt, vẻ mặt hoảng loạn, giọng run rẩy:

"Không phải chứ... tôi thực sự bị chuốc thuốc à? Là thuốc gì? Ai làm?"

Cố Ninh nhìn bộ dạng sợ hãi của cậu ta, chậm rãi lên tiếng:

"Không phải bị chuốc thuốc, mà là bị hạ trùng cổ."

Không khí như đông cứng lại.

Cố Ninh chống cằm, tiếp tục nói với vẻ mặt bình thản:

"Cậu bạn cùng phòng của cậu là người Vu tộc Miêu Cương. Hắn thích cậu."

"Vậy nên hắn dùng độc tình để trói buộc cậu. Sau đó sẽ đưa cậu về tộc, nhốt cậu cả đời..."

"Oa hu hu hu hu!"

Chưa đợi Cố Ninh nói hết, thiếu niên xinh trai đã gục xuống bàn khóc nức nở.

Cố Ninh: "???"

Loading...