Livestream Đoán Mệnh: Thiên Đạo Chính Là Đệ Đệ Của Ta - 77

Cập nhật lúc: 2025-03-03 10:31:33
Lượt xem: 8

Nhưng rồi cô ta bật cười chua chát, giọng nói lạc đi.

"Nhưng bà cô à... tôi yêu anh ấy. Trước kia, bây giờ, và cả sau này cũng vậy, chưa từng thay đổi."

Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^

"Tôi không muốn anh ấy gánh hết mọi tội nghiệt thay tôi. Kết cục của tôi vốn đã được định sẵn từ khoảnh khắc tôi c.h.ế.t rồi."

Cô ta ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt đã sớm nhuốm màu tuyệt vọng của Châu Gia Minh.

"Anh Gia Minh... đừng ngốc nghếch như vậy nữa. Em chỉ muốn báo thù, để hận thù che lấp lý trí, quên mất tình yêu anh dành cho em, cũng quên luôn cả bản thân em là ai."

Nói rồi, cô ta khẽ nhắm mắt, nâng tay vuốt ve gương mặt gã.

Ngay sau đó—

Môi cô ta đặt lên môi gã.

Khoảnh khắc ấy, Châu Gia Minh mở trừng mắt, kinh hoảng đến tột độ.

Cô ấy… đang làm gì vậy?

Cố Ninh đứng bên cạnh, thấy cảnh này thì chau mày, ánh mắt khó hiểu.

"Một người thì cam chịu hồn phi phách tán để bảo vệ người mình yêu. Một người thì lại muốn tự mình chịu tra tấn vĩnh viễn trong địa ngục, đến mức hồn phi phách tán cũng chẳng màng, chỉ để cứu người kia."

Cô thở dài, lắc đầu bất đắc dĩ.

"Thật đúng là một đôi ngu ngốc."

Vừa dứt lời, Cố Ninh cúi xuống nhặt chiếc vòng ngọc dưới đất. Ngón tay thon dài khẽ kết ấn, vòng ngọc lập tức tỏa ra một luồng linh lực màu xanh lục, bao trùm lấy hai người.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/77.html.]

Linh lực nhẹ nhàng chảy vào cơ thể Tề Lâm và Châu Gia Minh, mang theo cảm giác ấm áp lạ thường. Tề Lâm kinh ngạc nhìn xuống đôi tay mình—

Linh hồn cô ta vốn đang dần tan rã, vậy mà lúc này lại bắt đầu khôi phục. Không chỉ thế, quỷ khí và oán khí trong người cô cũng dần bị thanh tẩy, nhẹ nhàng và ôn hòa đến lạ.

Cô ta sững sờ nhìn Cố Ninh, ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.

"Bà cô...?"

Cố Ninh vươn vai, giọng điệu lười biếng:

"Hôm nay tâm trạng tôi tốt, nên giúp hai kẻ ngốc các người một chút."

Cố Ninh cười khẽ, giọng điệu hào sảng khiến Châu Gia Minh cảm kích đến mức quỳ xuống, dập đầu mấy cái liên tiếp.

Tề Lâm đứng cạnh, đôi mày nhíu chặt, tiến sát lại vòng linh lực màu xanh lục, ánh mắt chăm chú nhìn Cố Ninh rồi nghiêm túc hỏi:

"Bà cô, cô nghịch thiên cải mệnh thế này là trái với đạo trời. Cô đã giúp tôi rất nhiều rồi, tôi không muốn cô bị phép trời trách phạt."

Tề Lâm hiểu rõ bản thân đã g.i.ế.c rất nhiều người, oán khí tích tụ không thể tiêu tán. Nếu vẫn có thể đầu thai chuyển kiếp, chắc chắn sẽ bị thiên đạo phát giác. Khi đó, người gặp nguy hiểm không phải ai khác mà chính là Cố Ninh.

Cố Ninh lười biếng khoanh tay, khẽ ngáp một cái, đôi mắt khép hờ đầy vẻ thờ ơ:

"Không quan trọng."

Trong lòng cô đã có tính toán. Dù thiên đạo có phát giác đi chăng nữa… có người kia ở đó, cô chẳng việc gì phải sợ.

Tề Lâm nhìn chằm chằm vào Cố Ninh, bờ môi hơi run rẩy nhưng không biết phải nói gì thêm. Một lúc sau, cô ta chỉ nhẹ giọng thốt lên:

"Kiếp sau phải sống tốt đấy... Tôi nhận hạch quỷ của cô."

Loading...