Livestream Đoán Mệnh: Thiên Đạo Chính Là Đệ Đệ Của Ta - 72

Cập nhật lúc: 2025-03-03 10:25:27
Lượt xem: 8

Tề Lâm khẽ mỉm cười, nụ cười nhàn nhạt mà đau thương.

"Các em đều bị chị liên lụy rồi. Đừng để m.á.u dơ bẩn của lũ người này làm ô uế tay mình. Hãy nhớ, kiếp sau phải sống cho thật tốt."

Những oan hồn sững sờ, dường như đã nhận ra điều gì đó. Bọn họ điên cuồng cào cấu bức tường quỷ khí, lắc đầu quầy quậy, nước mắt trong suốt chảy dài trên gương mặt tái nhợt.

"Không! Chị Lâm! Đừng tự gánh vác một mình! Chúng em sẵn sàng cùng chị hồn phi phách tán!"

Tề Lâm lắc đầu, ánh mắt dịu xuống nhưng vẫn mang theo nét bi ai. Cô ta đột nhiên quay đầu nhìn về phía Cố Ninh – thiếu nữ vẫn ngồi yên bên cửa sổ phòng khách từ nãy đến giờ.

"Bà cô, đời này của tôi thật khổ sở. Tôi biết sau đêm nay mình sẽ hồn phi phách tán, nhưng các em ấy thì vẫn còn sạch sẽ. Xin cô hãy đưa họ vào vòng luân hồi."

Cố Ninh khẽ nhấc tay, từng tia pháp lực lặng lẽ bao phủ toàn bộ biệt thự, ngăn chặn quỷ khí tràn ra ngoài, tránh gây phiền toái không cần thiết. Cô lặng lẽ nhìn Tề Lâm, đôi môi mỏng mấp máy, giọng điềm tĩnh mà thấu suốt.

"Cô cảm thấy chuyện này có đáng không?"

"Đáng chứ." Tề Lâm bật cười, nhưng trong nụ cười ấy có nhiều hơn một phần chua xót. "Là tôi ngu dại, gặp phải kẻ gian trá, yêu phải hắn. Nếu biết kết cục thế này, đáng ra ngay từ đầu tôi không nên gặp hắn ta."

Cố Ninh im lặng, nhẹ nhàng khép mắt. Cô đang suy nghĩ xem có nên nói cho Tề Lâm biết sự thật hay không.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/72.html.]

Nhưng Tề Lâm đã không chờ đợi câu trả lời. Khi cô ta quay đầu lại, đôi mắt lại bị thù hận che mờ. Quỷ khí cuộn trào, biến thành những sợi dây dày đặc quấn chặt lấy cổ đám người nhà họ Châu.

Những tiếng kêu cứu chưa kịp bật ra đã bị bóp nghẹn. Cơn sợ hãi tột cùng dần lan ra khắp phòng.

Đúng lúc này, chiếc vòng ngọc trên tay Cố Ninh đột nhiên phát sáng.

Cô cúi xuống nhìn thoáng qua nó, ánh mắt có chút bất đắc dĩ. Sau một khắc do dự ngắn ngủi, Cố Ninh tháo vòng ngọc ra, khẽ ném về phía Tề Lâm.

Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^

Ngay lập tức, từ trong vòng ngọc xuất hiện một bóng người.

Đó là một người đàn ông mang phong thái nho nhã, trên người mặc bộ trang phục dân quốc giản dị nhưng lại toát ra vẻ lịch thiệp. Hắn nhẹ nhàng bay đến trước mặt Tề Lâm, vươn tay ôm lấy cô ta thật chặt.

"A Lâm, anh đến rồi… Xin lỗi em."

Cả người Tề Lâm run lên bần bật. Giọng nói này…

Cô ta trừng lớn mắt, toàn bộ thù hận trong nháy mắt bị đánh tan, ánh mắt đỏ ngầu dần trở lại bình thường. Cô ta nhìn người đàn ông đang ôm mình, vô thức thốt lên.

"Gia Minh...?"

"Là anh đây." Người đàn ông nhẹ giọng nói, ôm cô ta chặt hơn. "A Lâm, xin lỗi em, thật sự xin lỗi em. Là lỗi của anh… Là anh đã không bảo vệ được em."

Loading...