Livestream Đoán Mệnh: Thiên Đạo Chính Là Đệ Đệ Của Ta - 43
Cập nhật lúc: 2025-03-01 21:53:49
Lượt xem: 14
“Anh bớt bám vào tôi đi! Làm gì có chuyện vấp ngã chứ?”
An Lê trợn mắt nhìn Lục Thần, bực bội gạt tay anh ta ra. Cái tên này còn mạnh miệng nói không sợ, nhưng lại dán sát người cô ta như con mèo nhỏ tìm chỗ trốn vậy.
Lục Thần bối rối ho một tiếng, giả vờ nhìn quanh để đánh lảng, nhưng càng nhìn lại càng thấy nơi này âm u đến rợn người.
“Đầu của những người đó... có phải đều bị giấu ở đây không?”
An Lê lười phản ứng lại mấy lời vô nghĩa của Lục Thần. Cô dừng bước, quay lại nhìn anh ta rồi hỏi:
“Anh với cô gái kia là bạn à? Cô ấy có phải rất lợi hại không?”
“Hả?”
Lục Thần hơi ngớ người, sau đó lắc đầu:
“Tôi cũng không biết nữa, vì tôi mới quen cô ấy hôm nay thôi.”
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Anh ta ngập ngừng một lát rồi gãi đầu, có chút ngại ngùng nói tiếp:
“Thật ra thì... tôi thấy cô ấy rất hợp gu của mình, nên mới rủ đi ăn cùng.”
An Lê nghe xong liền ném cho anh ta một ánh mắt khinh thường, chẳng buồn hỏi thêm nữa.
Cũng đúng thôi, người ta lợi hại hay không thì liên quan gì đến cô chứ? Việc quan trọng lúc này là phải nhanh chóng giải quyết đám quỷ vật này, nếu chẳng may gặp phải Boss của Quỷ Vực thì ngay cả cô cũng chưa chắc toàn mạng trở ra.
An Lê kích hoạt Thiên Nhãn, cẩn thận quan sát xung quanh. Cô dẫn Lục Thần đi thẳng về phía nhà kho, nơi mà oán khí đang bốc lên dày đặc nhất.
Khi đến nơi, cô phát hiện cửa đã bị khóa chặt. Không chần chừ, An Lê liền giơ chân lên...
"Rầm!"
Cánh cửa gỗ nặng trịch bị cô đá văng ra như thể làm từ giấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/43.html.]
Lục Thần đứng phía sau há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mắt, sững sờ đến không nói nên lời.
Mẹ nó chứ!
Cái cửa kia ít nhất cũng nặng hơn hai chục ký, thế mà cô gái này đạp một phát bay luôn? Cô ta là quái vật phương nào vậy?!
An Lê chẳng để ý đến biểu cảm kinh hoàng của Lục Thần. Ngay khi cửa mở, một luồng oán khí nồng đậm lập tức tràn ra, bao phủ cả không gian xung quanh.
Cô nhíu mày, vẻ mặt nghiêm trọng hơn. Xem ra đám oán linh trong này còn mạnh hơn cô tưởng.
An Lê siết chặt nắm đấm, lạnh lùng lên tiếng:
“Ra mặt đi, đừng trốn nữa.”
An Lê vừa dứt lời, một tia sáng đỏ le lói vụt lên trong góc nhà kho. Giây tiếp theo, một màn sương m.á.u dày đặc tràn ra, kéo theo vô số bóng dáng ma nữ xuất hiện, đứng chật kín cả không gian.
Những cái đầu từ từ xoay lại, từng cặp mắt trống rỗng, vô hồn, nhưng lại mang theo sự oán hận lạnh lẽo, đồng loạt dừng trên hai người đứng trước cửa.
Lục Thần rùng mình, rồi chẳng kịp suy nghĩ gì mà chui ngay ra sau lưng An Lê, hai tay bấu chặt lấy vai cô ta như thể cô là tấm khiên sống.
An Lê không hề bị đám ma nữ dọa, nhưng hành động của Lục Thần lại khiến cô giật b.ắ.n mình.
"Anh buông tôi ra ngay!" An Lê nghiến răng, tức đến mức suýt thổ huyết. Tên đàn ông này có thể đừng cản trở cô ta không? Nếu sớm biết hắn vô dụng thế này, cô đã chẳng thèm dẫn theo.
"Không thể!"
Lục Thần lúc này mới thấm thía hậu quả của việc mạnh miệng. Anh ta đang vô cùng hối hận vì đã khoác lác về tài năng của mình. Trước mặt anh bây giờ là hàng loạt ma nữ với sát khí đáng sợ. Chẳng lẽ, hôm nay anh ta sẽ bỏ mạng ở đây sao?
An Lê thở dài, biết không thể trông chờ gì ở cái cục nợ này nữa, bèn dứt khoát nói:
"Vậy thì anh tốt nhất bám cho chắc vào!"
Dứt lời, cô triệu hồi linh kiếm, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào đám ma nữ như hổ đói kia. Giọng cô vang lên, rõ ràng và cương quyết:
"Tôi biết các cô c.h.ế.t rất oan uổng, nhưng hại người là sai. Hôm nay, tôi sẽ giúp các cô kết thúc tất cả."