Livestream Đoán Mệnh: Thiên Đạo Chính Là Đệ Đệ Của Ta - 34
Cập nhật lúc: 2025-03-01 21:44:45
Lượt xem: 8
Cô gái áo trắng không đáp ngay, chỉ nhẹ giọng hỏi lại:
"Tôi thấy trên mạng đánh giá quán này rất cao. Nguyên liệu lẩu mới lạ, nước dùng ngon hơn hẳn những quán khác, có đúng không?"
Một cô gái khác cũng gật đầu đồng tình:
"Đúng vậy, bạn bè tôi đều khen ngợi. Họ còn bảo ăn ở đây không bị béo, thậm chí còn có tác dụng dưỡng nhan, nên tôi mới đưa bạn trai đến thử. Không ngờ lại gặp phải chuyện kinh khủng này..."
Nói đến đây, sắc mặt cô gái tái mét, bàn tay vô thức siết chặt góc váy.
Cả quán lẩu chìm vào một bầu không khí kỳ quái.
Nhân viên phục vụ ngẩng đầu nhìn mọi người, môi cô ta run rẩy, ánh mắt đầy hoảng sợ.
Cô ta muốn nói gì đó, nhưng lời vừa đến miệng liền nghẹn lại, như thể có thứ gì đó đang bóp chặt cổ họng cô ta, không cho cô ta hé răng.
Cô gái áo trắng chăm chú quan sát, ánh mắt trầm xuống.
"Xem ra, chuyện này... không đơn giản như chúng ta nghĩ."
Trong căn phòng chật chội, không khí dần trở nên căng thẳng. Những lời bàn tán râm ran vang lên khi mọi người lần lượt kể lý do vì sao họ đến quán lẩu này.
"Tôi thường xuyên đến đây ăn. Lẩu ở đây đúng là ngon thật, nước lẩu đậm đà hơn hẳn những nơi khác."
"Đúng vậy, tôi cũng thế..."
"Nghe bạn bè giới thiệu nên đến thử, ai ngờ..."
Mọi người ai nấy đều có chung một suy nghĩ: quán lẩu này quá nổi tiếng, nước dùng ngon đến mức không thể cưỡng lại. Nhưng đến khi lời kể lần lượt dừng lại, ánh mắt họ đồng loạt hướng về phía Cố Ninh và Lục Thần, chờ đợi câu trả lời của họ.
Lục Thần bị nhìn chằm chằm thì hơi lúng túng. Thấy Cố Ninh chẳng buồn mở miệng, anh ta đành lên tiếng trước:
"Tôi cũng nghe bạn bè khen nên mới đến thử. Cô gái này đi cùng tôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/34.html.]
Cố Ninh chỉ uể oải vươn vai, không giải thích gì thêm. Cô đang đói đến mức chẳng còn sức đâu mà nói chuyện, chỉ gật đầu phụ họa.
Lúc này, An Lê – cô gái cầm bùa ban nãy – lặng lẽ quan sát Cố Ninh. Càng nhìn, lông mày cô ta càng nhíu chặt.
Sao lại không xem được tướng của cô ấy?
An Lê thử hỏi hệ thống trong đầu, nhưng câu trả lời nhận được lại là:
【Quyền hạn không đủ, không thể tra xét đối tượng này.】
Một người ngay cả hệ thống cũng không thể nhìn thấu, chắc chắn không đơn giản.
An Lê bước tới gần Cố Ninh, vẻ mặt đầy vẻ thận trọng.
"Chào cô, tôi là An Lê. Cô có thể cho tôi biết danh tính không?"
Cố Ninh nhướng mày, nửa cười nửa không:
"Chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt thôi, cô không cần bận tâm đến tôi làm gì. Điều cô nên làm bây giờ là mau chóng đưa chúng tôi ra ngoài thì hơn. Tôi đói lắm rồi, từ tối qua đến giờ chưa ăn gì cả."
Dù Cố Ninh nói rất tùy ý, nhưng An Lê lại cảm nhận rõ sự kiêng dè từ chính bản thân mình. Cô ta có linh cảm mãnh liệt rằng, chỉ có Cố Ninh mới có thể đưa bọn họ thoát khỏi nơi này.
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
An Lê còn định nói thêm, nhưng Cố Ninh đã nhẹ nhàng chuyển chủ đề:
"Cô nói tiếp đi."
Lời này không phải dành cho An Lê, mà là cho cô nhân viên quán lẩu.
Cô nhân viên giật mình, sững sờ một lúc. Trong tình cảnh này mà cô gái kia vẫn còn cười được sao?
Cô ta hít sâu một hơi, rồi lên tiếng:
"Mọi người có biết vì sao nước lẩu ở đây lại ngon hơn những quán khác không?"