Livestream Đoán Mệnh: Thiên Đạo Chính Là Đệ Đệ Của Ta - 224
Cập nhật lúc: 2025-03-14 11:37:35
Lượt xem: 1
Cố Ninh lười biếng tựa vào ghế, ánh mắt hờ hững nhưng lại khiến Cố Trạch cảm thấy lạnh sống lưng. Chị đã biết hết rồi.
Chị giao cho anh nhiệm vụ chăm sóc những đóa hoa kia, kết quả anh lại biến chúng thành như vậy. Giờ anh còn có thể nói gì đây?
May mắn là sông U Minh được tạo ra bằng cách hút nước từ thiên hà vũ trụ, đồng thời dung hợp một chút sức mạnh của Vọng Hư. Mà bông hoa này vốn có nguồn gốc từ vũ trụ, hẳn là nó vẫn sẽ ổn thôi… phải không?
Cố Trạch cuống cuồng phản đối:
"Chị ơi, đừng mà! Em bây giờ chỉ là cấp 8 thôi, chưa chắc đã đấu lại cô ấy, làm sao bảo vệ chị được?"
Người phụ nữ đứng bên cạnh cũng chau mày, giọng nói có chút lạnh lùng:
"Tôi cũng không thể kiểm soát được sát ý của mình khi nhìn thấy anh ta. Khí tức của anh ta rất quen thuộc… chẳng lẽ tôi đã từng gặp ở đâu rồi?"
Cố Trạch nghe vậy thì lạnh toát cả người. Không thể nào! Đóa hoa này không thể nhận ra anh được. Bây giờ anh chỉ là một người phàm, sao có thể bị phát hiện?
Cố Ninh khẽ nhếch môi, lười biếng đáp:
"Không sao, nếu không đánh lại, cậu ấy có thể đến tìm tôi. Còn cô, tốt nhất đừng tùy tiện ra tay, nếu để lộ thân phận thì sẽ rất phiền phức đấy."
Rồi cô quay sang Cố Trạch, giọng điệu không cho phép thương lượng:
"Thằng nhóc này làm vệ sĩ đi, chuyện này quyết định vậy đi."
Cố Trạch cứng họng.
Người phụ nữ do dự một chút, rồi khẽ cắn môi, cuối cùng cũng gật đầu:
"Được rồi, chị nói đúng, tôi sẽ nghe theo chị."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/224.html.]
Linh cảm mách bảo cô rằng tin tưởng người con gái này là lựa chọn chính xác.
Cô vừa dứt lời, cơ thể lập tức thay đổi, trở lại dáng vẻ thiếu niên xinh đẹp Nguyệt Ly.
Thiếu niên chớp chớp mắt, nở nụ cười ngọt ngào, giọng nói dịu dàng vang lên:
"Chị à, từ nay A Ly sẽ ngoan ngoãn ở bên chị, không gây phiền phức cho chị đâu."
Nguyệt Ly không còn căng thẳng như trước, cậu rụt rè tiến lại gần Cố Ninh, ánh mắt có chút e dè nhưng thái độ lại ngoan ngoãn đến lạ. Hành động này khiến Cố Ninh vô cùng hài lòng.
"Ê, này! Chị tôi chỉ có một đứa em trai thôi, cậu gọi chị cái gì đấy hả?"
Cố Trạch đột nhiên lên tiếng, giọng đầy khó chịu. Cậu ta đứng bật dậy, ánh mắt lạnh lẽo quét qua Nguyệt Ly, như thể chỉ cần thêm một hành động sai lầm, cậu sẽ lập tức ra tay trừng phạt.
Nguyệt Ly giật mình, theo phản xạ nắm lấy vạt áo Cố Ninh, vẻ mặt như sắp khóc:
"Chị... anh ấy đáng sợ quá..."
"A Trạch, không được vô lễ."
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Giọng Cố Ninh vang lên, không nhanh không chậm, nhưng từng chữ đều mang theo sự uy nghiêm không thể xem thường. Cô nhìn thẳng vào ánh mắt tức giận của Cố Trạch, nhấn mạnh từng lời:
"Cậu nên nhớ, lý do bọn họ rơi vào tình cảnh này... là vì ai."
Một câu nói đơn giản nhưng đủ khiến cơn giận của Cố Trạch lắng xuống. Cậu ta mím môi, ánh mắt tối đi vài phần, nhưng cuối cùng vẫn bực bội mà lùi lại.
"Được rồi, nể mặt chị, tôi tạm tha cho cậu."
Dù nói vậy, nhưng rõ ràng sự khó chịu vẫn còn đọng lại trong mắt Cố Trạch. Trong lòng cậu ta đã âm thầm quyết định, sau này, khi không có Cố Ninh ở đây, nhất định phải dạy dỗ tên nhóc này một trận.