Livestream Đoán Mệnh: Thiên Đạo Chính Là Đệ Đệ Của Ta - 204

Cập nhật lúc: 2025-03-13 21:17:34
Lượt xem: 4

'Anh chờ một chút, chúng tôi sẽ đi báo lên trên.'

Một người lập tức quay đầu chạy vào trong.

Bạch Cảnh Xuyên cũng xuống xe. Khi tận mắt thấy căn cứ đồ sộ trước mặt, anh không khỏi cảm thấy kinh ngạc.

Anh từng đóng rất nhiều bộ phim về quân phiệt, cũng từng diễn trong những bối cảnh căn cứ quân sự, nhưng bây giờ nhìn lại, tất cả những gì từng diễn xuất đều quá mức sơ sài. Chỉ một ánh nhìn này thôi, anh đã hiểu—căn cứ thực sự và phim ảnh là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt.

Anh thu lại ánh mắt, quay sang nhìn Cố Trạch, nhàn nhạt hỏi.

'Tại sao cậu lại dùng tên của chị mình?'

Cố Trạch hừ lạnh một tiếng, ánh mắt đầy ý cười giễu cợt.

'Hừ, vì bọn họ không dám đắc tội với chị tôi.'

Chuyện đùa à? Hôm nay chị cậu vừa lên tiếng cảnh cáo, cậu không tin mấy lão chiến thần cấp chín cặn bã kia dám giở trò.

Phải biết rằng, dù chị cậu chỉ là một bản thể tách ra, nhưng nếu muốn, chị ấy hoàn toàn có thể xóa sổ mặt phẳng này khỏi Trái Đất trong nháy mắt.

Một hành tinh không chỉ có một mặt phẳng. Ở những tầng không gian khác nhau, vẫn còn vô số mặt phẳng tồn tại song song. Tuy nhiên, giữa chúng vẫn có sự liên kết và ảnh hưởng nhất định.

Nếu chị cậu thật sự ra tay hủy diệt một mặt phẳng, không chừng sẽ khiến mấy lão già kia chú ý. Chuyện này không đáng để làm lớn, vậy nên chị cậu mới không động sát niệm.

Khi Cố Trạch còn đang suy nghĩ vẩn vơ, cổng căn cứ bỗng mở ra.

Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/204.html.]

Một nhóm người đàn ông trung niên mặc đồng phục nhanh chóng bước đến, thái độ vô cùng khách khí.

'Cô Cố Ninh đến thăm căn cứ Tây Bắc, quả là vinh hạnh cho chúng tôi!'"

"Chị tôi không có đến đây, đừng giả bộ nữa."

Giọng Cố Trạch lạnh nhạt, ánh mắt lướt qua mấy người đàn ông trung niên trước mặt, trong mắt không che giấu sự chán ghét.

Nhóm người kia thoáng ngạc nhiên, nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh. Trong số đó, một người đàn ông ăn mặc trang trọng nhất bước lên, vẻ mặt hòa nhã, cười khiêm tốn với Cố Trạch.

"Chắc hẳn cậu là cậu Cố Trạch, em trai của cô Cố Ninh?"

Cố Trạch cười nhạt, giọng điệu đầy châm chọc:

"Ồ, có vẻ các người đã biết rồi. Tên rác rưởi Tiếu Thiên cũng khá giữ lời đấy."

Nhắc đến cái tên này, sắc mặt những người trung niên lập tức thay đổi, không ai dám thở mạnh.

Tiếu Thiên—chiến thần cấp chín—lại bị cậu thanh niên này gọi thẳng tên một cách khinh miệt. Chỉ điều này thôi cũng đủ chứng minh tin đồn từ cấp trên không hề sai.

Có lẽ… chị gái của cậu ta thực sự là một thuật sĩ cấp mười trong truyền thuyết!

Cố Trạch nhìn lướt qua từng người, chẳng buồn để ý đến suy nghĩ của họ, chỉ hờ hững nói tiếp:

"Không cần dài dòng. Ông là người phụ trách căn cứ này đúng không? Chị tôi bảo tôi giao tên tà sư này cho các người, đồng thời cũng có một lời nhắn gửi."

Loading...