Livestream Đoán Mệnh: Thiên Đạo Chính Là Đệ Đệ Của Ta - 184
Cập nhật lúc: 2025-03-12 00:03:10
Lượt xem: 1
Nhiều người xem xúc động, không ít bình luận bày tỏ sự thương cảm. Nhưng vẫn có một số khán giả tỉnh táo đặt câu hỏi.
"[Trước khi chị Ninh xác nhận, tôi sẽ không vội tin lời một phía.]"
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
"[Chuẩn luôn, ngoài đời bây giờ có không ít kẻ giả vờ đáng thương để lừa lòng thương hại. Sao mấy người biết ông này không diễn?]"
"[Haha, tôi chỉ tin mỗi chị Ninh thôi.]"
"[Mấy người không có trái tim à? Ông ấy khóc đến mức này rồi, tình cảm bày ra rõ ràng như vậy, mấy người còn nghi ngờ gì nữa?]"
Có người thậm chí đề nghị giúp đỡ:
"[Chú ơi, chú gửi mã QR lên đi, cháu sẽ chuyển khoản giúp chú một ít!]"
"[Đúng rồi, cháu cũng sẽ giúp!]"
Người đàn ông vội vã xua tay, lắc đầu từ chối.
"Không cần, không cần đâu! Tôi chỉ muốn tìm vợ con về, không cần gì khác cả."
Hành động này càng khiến nhiều người tin tưởng hơn.
"[Mấy người thấy chưa? Người ta còn chẳng cần tiền của chúng ta, chỉ muốn vợ con quay về thôi!]"
"[Haha, ai mà biết được? Biết đâu là đang thả con săn sắt để bắt con cá rô thì sao?]"
"[Tôi vẫn giữ nguyên quan điểm: trước khi chị Ninh xác nhận, tôi sẽ không tin bất cứ lời nào.]"
"[Cứng đầu thật đấy! Chị Ninh, chị mau nói gì đi!]"
"[Đúng đấy, chị Ninh, mau cho tụi em biết, ông chú này có nói thật không?]"
Không khí trong phòng livestream dần trở nên căng thẳng, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Cố Ninh.
Cố Ninh chống cằm, im lặng quan sát người đàn ông kia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/184.html.]
Bỗng nhiên, cô mỉm cười.
Một nụ cười nhàn nhạt, nhưng ánh mắt lại sắc bén như lưỡi dao.
Người đàn ông trung niên giật mình, sống lưng cứng đờ, da đầu tê rần. Trong đôi mắt vốn đầy nước mắt kia, một tia sáng kỳ lạ thoáng lóe lên.
"Những gì ông ta nói đúng là sự thật."
Cố Ninh trầm ngâm nhìn người đàn ông trung niên trước mặt.
[Nhìn chưa, tôi đã bảo mà! Người ta nói thật đấy, thế mà lúc nãy mấy người còn nghi ngờ.]
[Nếu chị Ninh đã nói vậy thì xem ra tôi trách nhầm ông ấy rồi... Xin lỗi nhé!]
[Làm ơn đừng để tôi áy náy lâu, tôi vừa mắng ông chú này hơi bị nặng đấy!]
Người đàn ông trung niên âm thầm thở phào khi thấy khu bình luận dần chuyển hướng, mọi người bắt đầu xin lỗi và thông cảm cho mình. Ông ta cười xòa, tỏ vẻ rộng lượng.
"Không sao, không sao. Thời buổi này lừa đảo nhiều quá, mọi người nghi ngờ cũng là chuyện bình thường thôi..."
"Nhưng mà—"
Giọng Cố Ninh chợt chuyển tông, ánh mắt đầy ý cười.
"Chú diễn giỏi thật đấy. Đóng vai nạn nhân vô cùng nhập tâm, mà cũng đúng thôi, một kẻ sát nhân như chú, không làm diễn viên thì đúng là đáng tiếc."
Người đàn ông trung niên: "..."
[Khoan đã, chị Ninh vừa nói gì cơ?]
[Sát nhân? Chị đang đùa đúng không???]
[Tôi đơ luôn rồi...]
[Làm ơn đi, chị có thể nói một lèo hết câu không? Cứ nói nửa chừng thế này tim tôi chịu không nổi!]
[Bé Ninh, rốt cuộc chuyện là thế nào? Đừng úp úp mở mở nữa!]