Livestream Đoán Mệnh: Thiên Đạo Chính Là Đệ Đệ Của Ta - 155

Cập nhật lúc: 2025-03-11 14:48:15
Lượt xem: 2

Dưới tán trúc xanh rì, thiếu niên đứng lặng người nhìn bóng lưng thiếu nữ xa lạ trong sân nhà mình. Hắn ngập ngừng giây lát rồi chậm rãi bước tới, giọng nói có phần dè dặt:

"Cô nương là ai? Vì sao lại ở trong nhà ta?"

Thiếu nữ khẽ xoay người lại, ánh mắt như có ý cười, trong veo mà mê hoặc. Khi đối diện với đôi mắt ấy, Mộ Tử Khiêm bỗng chốc ngẩn người. Đôi mắt này… sao lại giống hệt con hồ ly nhỏ hắn từng nhặt về thế?

Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^

Thiếu nữ dịu dàng đáp:

"Ta bị người nhà đuổi đi, lang thang ngang qua đây thấy không có ai, nên muốn nghỉ chân một lát."

Thực ra nàng chính là con hồ ly nhỏ đó, nhưng không dám nói thật thân phận của mình. Nàng sợ hắn sẽ không chỉ sợ hãi mà còn căm ghét nàng.

Nghe vậy, Mộ Tử Khiêm cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ gật đầu:

"Vậy cô nương cứ nghỉ ngơi đi, ta đi lấy chút đồ ăn cho cô."

Hắn xoay người đi vào trong, mang ra ít trái cây tươi vừa mua từ chợ. Còn Thanh Loan—tức con hồ ly nhỏ—từ đầu đến cuối vẫn không rời mắt khỏi thiếu niên.

Ánh mắt nóng bỏng ấy khiến khuôn mặt trắng nõn của Mộ Tử Khiêm dần ửng đỏ.

Thiếu niên lúng túng:

"Cô nương… trên mặt tại hạ có dính gì sao?"

Thanh Loan thoáng giật mình, nhưng vẫn lắc đầu:

"Hả? Không có gì đâu."

"Vậy sao cô cứ nhìn chằm chằm vào ta thế?"

Hắn khẽ nhíu mày, cảm giác có gì đó quen thuộc nhưng nhất thời không nhớ ra.

Thanh Loan nở nụ cười rực rỡ:

"Vì công tử rất đẹp."

Nói rồi, nàng không chút do dự đưa tay vén nhẹ một sợi tóc rơi trên trán hắn.

"Co… cô nương! Sao có thể tùy tiện như vậy!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/155.html.]

Mộ Tử Khiêm như bị điện giật, lùi vội về sau mấy bước, mặt đỏ bừng, không dám nhìn nàng. Nhưng đôi tai đỏ rực lại vô tình tố cáo sự bối rối của hắn.

Thanh Loan chớp mắt ngây thơ:

"Công tử giận sao? Ta chỉ thấy công tử rất đẹp, ta thật lòng thích lắm."

Nàng dừng một chút rồi cười tít mắt:

"À đúng rồi, ta tên là Thanh Loan. Còn công tử?"

Mộ Tử Khiêm thoáng bối rối, nhưng trước đôi mắt trong veo kia, hắn vẫn nhẹ giọng đáp:

"Mộ… Mộ Tử Khiêm."

Thanh Loan cười khúc khích:

"Vậy ta gọi công tử là Tử Khiêm ca ca, được không?"

Lần này, Mộ Tử Khiêm hoàn toàn ngơ ngẩn. Hắn nhìn thiếu nữ tựa tiên nữ trước mặt, lòng bất giác xao động.

Hắn… bị làm sao thế này?

Dưới tán trúc xanh, trong căn nhà trúc đơn sơ, một thiếu niên và một thiếu nữ lặng lẽ nhìn nhau. Cảnh tượng ấy tựa như một bức tranh, khắc sâu vào ký ức.

Kể đến đây, Thanh Loan bỗng dưng ngừng lại. Nhớ lại chuyện cũ, lòng nàng nhói đau, không muốn tiếp tục nữa.

Bên kia, bình luận trong phòng livestream nổ ra một trận xôn xao:

[Tôi cứ nghĩ yêu quái đều là những kẻ tàn ác, ai ngờ chị hồ ly lại si tình đến thế…]

[Chuyện này có vẻ không đơn giản, chắc chắn sau đó đã xảy ra chuyện gì rồi!]

[Trời ạ, dù không thấy mặt hai người họ, nhưng chỉ nghe thôi cũng thấy ngọt ngào muốn xỉu!]

[Khoan khoan, chị Ninh của chúng ta nhắm mắt lâu quá rồi đấy, có khi nào ngủ quên thật không?]

[Không thể nào…]

 

Loading...