Livestream Đoán Mệnh: Thiên Đạo Chính Là Đệ Đệ Của Ta - 127
Cập nhật lúc: 2025-03-08 18:11:08
Lượt xem: 8
Đòn tấn công vừa rồi giúp An Lê nắm rõ thực lực của đối phương. Cùng lắm con rắn yêu này cũng chỉ có tu vi năm trăm năm, cô hoàn toàn có thể đánh bại nó. Huống hồ, cô vẫn còn nhiều bảo vật vừa đổi từ cửa hàng tích lũy điểm của hệ thống.
"Khinh thường ta ư? Ha ha, con đàn bà này! Ngươi đã thành công thu hút sự chú ý của ta rồi đấy! Ta sẽ tra tấn ngươi trước, sau đó mới ăn ngươi!"
Rắn yêu gầm lên giận dữ. Lần đầu tiên có kẻ dám khiêu khích nó như vậy, hơn nữa còn là một con người! Nếu chuyện này truyền ra ngoài, nó còn mặt mũi nào mà sống trong yêu giới nữa?
Bỗng chốc, nó mở rộng cái miệng dữ tợn, phun ra một luồng khói độc đen kịt về phía An Lê. Trong mắt nó, con người này không có cơ hội phản kháng, dù sao nó cũng đã tu luyện năm trăm năm, chỉ một giọt độc cũng đủ khiến đối phương hóa thành vũng máu.
Nhưng khi thấy khói độc bị An Lê thu gọn vào một cái bình trắng, rắn yêu lập tức cứng đờ, hai mắt trợn tròn.
"Ngươi! Cái thứ trong tay ngươi là gì? Sao khói độc của ta lại biến mất?"
An Lê thản nhiên liếc nhìn nó, giọng điệu chán nản.
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
"Sao nào? Chẳng lẽ mi nghĩ ta tay không mà dám bước vào ảo cảnh của mi à? Thật ngu ngốc. Tu luyện năm trăm năm mà chỉ số thông minh còn chưa bằng một nửa!"
"Phụt!"
Lý Thanh Thanh và Lục Thần đứng cách đó không xa bật cười thành tiếng.
Rắn yêu không hiểu rõ ngôn ngữ loài người, nhưng bản năng mách bảo rằng con đàn bà kia đang chửi nó ngu!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-thien-dao-chinh-la-de-de-cua-ta/127.html.]
Đáng giận! Đáng giận!
Nhưng ngay sau đó, nó như nghĩ đến điều gì, bỗng cười lạnh, ánh mắt lộ rõ sự thương hại.
"Ha, không sao. Dù sao hôm nay tất cả các ngươi cũng sẽ c.h.ế.t ở đây."
An Lê lập tức cảnh giác: "Ý mi là gì?"
"Ngươi tưởng trong rạp chiếu phim này chỉ có một mình ta là yêu quái sao? Ha ha!"
An Lê nheo mắt, trầm giọng: "Ý mi là... còn có kẻ khác?"
"Không phải đồng loại của ta." Rắn yêu khẽ hếch cằm, cao ngạo nói: "Bọn rắn yêu chúng ta có nguyên tắc. Một khi đã chiếm cứ một nơi, những con khác sẽ không đến, trừ khi muốn cướp địa bàn. Kẻ thắng ở lại, kẻ thua mất mạng, cá lớn nuốt cá bé, ngươi hiểu không?"
"Vậy nghĩa là con yêu quái kia không phải rắn yêu, nhưng cũng là một kẻ ăn thịt người."
"Chậc, đừng nói như thể rắn yêu bọn ta hạ đẳng đến mức ăn thịt người vậy! Đừng quên, trên người loài rắn bọn ta ít nhất cũng có một nhánh huyết mạch của rồng! Ai lại đi ăn thứ ghê tởm đó?!" Rắn yêu bĩu môi, khinh thường nói. "Bọn ta chỉ ăn linh hồn con người thôi. Chỉ có linh hồn người c.h.ế.t mới giúp ích cho tu vi của rắn yêu, ha ha ha!"
Lời vừa dứt, rắn yêu vẫn không nhận ra mình đã vô tình bán đứng đồng bọn.
An Lê nghe xong khẽ nhếch môi. Giờ thì cô đã hiểu ý nghĩa của những dòng chữ trong hành lang dẫn đến phòng chiếu số ba—căn phòng mà cô đã bước vào lúc đầu. Hóa ra, con yêu quái chuyên ăn thịt người không phải rắn yêu, mà là kẻ khác.
May mà trước khi vào ảo cảnh, cô đã đặt bùa chú bảo vệ lên cả ba người. Nếu con yêu quái kia dám ra tay, chỉ e nó sẽ tự chuốc lấy đau khổ.