Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn, Quốc Gia Mời Ta Rời Núi - Chương 787: Diễn Một Vở Kịch Thôi Mà!
Cập nhật lúc: 2025-07-06 19:51:06
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỷ Bá Hạc đang tỏ vẻ khó hiểu thì Lục Kỳ Niên dẫn bước .
Nhân viên khi kiểm tra đơn giản và xác nhận vấn đề gì, liền rời . Lục Kỳ Niên vẫn còn vẻ hậu tri hậu giác, tay cầm điều khiển từ xa : "Sư phụ, họ điều hòa vấn đề gì, là quên điều chỉnh lên cao ."
Đối với điều , Kỷ Bá Hạc gật đầu: "Vậy , ." ánh mắt liếc sang Khương Nhất bên cạnh.
Chỉ vì Khương Nhất đang sofa, một tay chống cằm, chớp mắt Lục Kỳ Niên, cứ như đang một con mồi.
Kỷ Bá Hạc cô gì, nhưng trong lòng luôn mơ hồ một cảm giác . Cảm giác là nhắm Lục Kỳ Niên. Ông cảm thấy đồ ngốc của thể sẽ gặp xui xẻo.
Quả nhiên, ngay khi đồ ngốc nhà đến, đang vẻ mặt ngây thơ, chút phòng định dạy Kỷ Bá Hạc cách dùng điều khiển từ xa, kết quả lời còn ... liền thấy Khương Nhất bên cạnh đột nhiên vươn tay, túm chặt lấy .
Lục Kỳ Niên hành động bất ngờ cho ngây : "Cô Khương?"
Khương Nhất khẽ : "Giúp một việc nhé."
Lục Kỳ Niên tưởng điều hòa trong phòng cô và Lê Ân cũng vấn đề, nghĩ ngợi liền gật đầu: "Được."
Kết quả lời dứt, liền thấy một tay Khương Nhất khẽ đẩy mở một khe hở nhỏ ở bao d.a.o đeo ngang hông.
Đồng tử Lục Kỳ Niên đột nhiên co rút . Ngay lập tức định lùi . "Cô Khương?!"
Tuy nhiên, Khương Nhất sớm chuẩn , trong giây phút định trốn thoát, trở tay liền vặn ngược cổ tay . Ngay đó, một luồng sát khí màu đen cực nhanh chui giữa trán .
Khi sát khí nhập thể, Lục Kỳ Niên run lên.
Cảnh khiến Kỷ Bá Hạc đang đó sắc mặt đổi: "Khương nha đầu!" Lập tức định dậy ngăn cản. ông động tác, Khương Nhất tâm niệm khẽ động, một đạo sát khí khác khống chế Kỷ Bá Hạc. Kỷ Bá Hạc ngờ cô như , trong lòng lập tức kinh hãi.
Còn Lục Kỳ Niên trúng sát khí nhưng tu vi thấp, mặc dù sát khí nhập thể, nhưng mất lý trí ngay lập tức. Ngay lập tức, liền niệm chú bắt quyết, truyền một đạo Trừ tà phù cơ thể . sát khí của Dạ Sát là oán khí của những con lệ quỷ tích tụ hàng ngàn năm, Lục Kỳ Niên cũng chỉ thể cầm cự lâu hơn những khác một chút mà thôi.
Nhìn thấy thần trí bắt đầu hôn mê, Lục Kỳ Niên thể lạnh giọng chất vấn: "Cô Khương, cô gì ?"
Khương Nhất hiệu đừng lo lắng: " hại , nhưng cần phối hợp diễn một màn."
Lục Kỳ Niên hiểu: "Diễn một màn?" Nếu chỉ là diễn kịch, cần nhập vai đến mức lấy cả Dạ Sát ? câu hỏi đợi câu trả lời của Khương Nhất, mắt tối sầm, mất thần trí.
Khương Nhất thấy , lúc mới thu hồi sát khí đang khống chế Kỷ Bá Hạc. Kỷ Bá Hạc thấy ánh mắt đồ mất ánh sáng, liền sát khí khống chế, trong lòng khỏi lo lắng: "Khương nha đầu, con rốt cuộc gì?"
Giọng điệu Khương Nhất nhàn nhạt: "Không hai thầy trò Thẩm Nam Châu là Thiên Huyền , dùng Lục Kỳ Niên xác minh một chút là ngay thôi."
Kỷ Bá Hạc lo lắng vòng quanh đồ quý báu của , cũng để ý đến những chuyện đả kích nữa: " cũng cần thật chứ, để nó diễn một chút ."
Khương Nhất liếc ông một cái, hỏi: "Ông nghĩ Nhạc Đình Chi và Thẩm Nam Châu hai ảnh đế đó sẽ dễ dàng mắc lừa như ?"
Kỷ Bá Hạc cứng họng: "..."
Vậy thì đúng là thế. Hai tên đó diễn mặt , một diễn viên lão luyện như , bao nhiêu năm trời mà lộ chút sơ hở nào, đủ để chứng minh diễn xuất của hai . Thằng nhóc Lục Kỳ Niên thể chút thiên phú về huyền học, nhưng diễn xuất thì thật sự . Sau khi hết chuyện, nếu nó thể diễn thì mới là lạ.
Ngay lập tức, ông chỉ thể ngoan ngoãn xuống sofa, hỏi: "Vậy tiếp theo ?"
Khương Nhất uống một ngụm , trả lời: "Đơn giản thôi mà, đây phát tác thế nào, bây giờ cũng phát tác như thôi."
Kỷ Bá Hạc dù cũng là xót đồ quý báu của , kìm hỏi: "Sẽ xảy chuyện gì chứ?"
Khương Nhất an ủi: "Sẽ , chừng mực, sẽ để sát khí của Dạ Sát xâm nhập tâm mạch của ."
"Vậy thì ." Có lời của Khương Nhất, Kỷ Bá Hạc lúc mới thở phào nhẹ nhõm. Ngay đó Khương Nhất liền từ trong n.g.ự.c lấy một tờ phù: "Cầm phù ẩn , lát nữa chúng sẽ tận mắt chứng kiến."
Kỷ Bá Hạc từng thấy phù của Khương Nhất, nhưng mỗi vẫn chất lượng cho kinh ngạc. Một tấm phù cực phẩm như , rốt cuộc cô bằng cách nào. Ngay cả bản ông cũng chắc thể một tấm phù tuyệt vời trôi chảy như . Đây thật sự là trời cho ăn lộc ( tài năng bẩm sinh), còn gì để .
Ngay khi Kỷ Bá Hạc đang tấm phù ẩn đó, hệ thống trong thức hải của Khương Nhất xuất hiện:
【Hệ thống: Cô cứ tự cung tự cấp thế , còn đặt mắt nữa ?】
Khương Nhất chút do dự đáp hai chữ: "Không ."
【Hệ thống: Trước đây tấm phù ẩn là do thưởng cho cô đó!!!】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-qua-chuan-quoc-gia-moi-ta-roi-nui-zmpk/chuong-787-dien-mot-vo-kich-thoi-ma.html.]
Khương Nhất: "Vậy nếu ngươi chịu thưởng cho nữa, sẽ tự cung tự cấp nữa."
【Hệ thống: Vậy cô kích hoạt phần thưởng mới !!!】
Khương Nhất đương nhiên : "Thế nên đó, ngươi cho , chỉ thể tự lực cánh sinh thôi."
【Hệ thống: ...】 Tốt lắm, lời về ban đầu.
"Thôi , vì cứ băn khoăn về phù ẩn , ngươi mau nghiên cứu phù phát tài và phù mọc tóc để phần thưởng !"
【Hệ thống: Rồi để cô nhà sản xuất dây chuyền ?】
Khương Nhất: "Ái chà ~ Có những lời tự là , ngại c.h.ế.t ."
【Hệ thống: Cô còn ngại ?】
Khương Nhất: "Ta ngươi đấy."
Hệ thống trong thức hải chọc tức thành công. Nó liên kết với nhiều ký chủ, nhưng chỉ tên , tên khó đối phó nhất! Ghét quá mất!!!
Hệ thống tức giận đến mức bật thốt một câu: 【Cô bug game, cẩn thận trừ giá trị công đức của cô đó!】
Kết quả chỉ một câu , nụ của Khương Nhất khẽ cứng . Ngay đó liền cô thản nhiên : "Lần để ngươi trừ 500 giá trị công đức là để chọc ngươi vui thôi, nhưng nghĩa là thật sự thể tùy tiện để ngươi trừ ."
Hệ thống đột nhiên phản ứng sai lời, khỏi lắp bắp: 【Cô... cô gì?】
Khương Nhất cong khóe môi lên: "Ngươi ngoan một chút, sẽ gì cả."
【Hệ thống: Cô đe dọa bản hệ thống?!】
Khương Nhất: "Ta bao giờ đe dọa, chỉ là lời nhắc nhở thiện ý thôi."
Không hiểu hệ thống trong thức hải bỗng cảm thấy một luồng lạnh. Mặc dù nó cảm thấy theo lẽ thường mà , Khương Nhất cách nào đối phó với nó. thường xuyên việc theo lẽ thường, thật nó cũng sợ.
dù trong lòng sợ hãi, bề ngoài vẫn thể nhát gan! 【Hệ thống: Hừ! Có nhắc nhở thì cũng là nhắc nhở cô, mới là hệ thống!】
Nói xong liền lập tức offline. Tốc độ nhanh đến mức Khương Nhất kịp phản ứng. Khương Nhất dáng vẻ nhát gan của nó, khỏi bật .
Còn Kỷ Bá Hạc đang sofa gọi Khương Nhất mấy mà thấy phản ứng, khỏi nâng cao giọng: "Khương nha đầu?"
Khương Nhất lúc mới hồn, hỏi: "Sao ?"
Kỷ Bá Hạc lặp : "Ta hỏi con định mấy giờ xác minh?"
Khương Nhất "ồ" một tiếng, trả lời: "Tối , vội."
Kỷ Bá Hạc nghĩ nhiều, chỉ gật đầu.
Bữa tối đó Lục Kỳ Niên xuất hiện. Điều khiến Thẩm Nam Châu nghi ngờ: "A Niên ? Sao đến?"
Kỷ Bá Hạc và Khương Nhất vì bàn bạc , nên ăn ý giải thích: "Nó khỏe, đang nghỉ ngơi."
Lê Ân vốn định ăn một bữa thật ngon để bổ não, sư khỏe, lập tức lo lắng: "Sao khỏe nữa ?"
Lúc , động tác gắp thức ăn của Thẩm Nam Châu khẽ dừng , cũng hỏi: "Sao tự nhiên khỏe ?"
Kỷ Bá Hạc nhíu mày, cũng tỏ vẻ khó hiểu: "Thằng nhóc mệt mỏi quá , mấy tháng bắt đầu thường xuyên ngất xỉu, định xong sẽ đưa nó bệnh viện khám."
Thẩm Nam Châu vẻ bất ngờ: "Không đến mức đó chứ, nghiêm trọng đến ?"
Lê Ân bên cạnh thấy vẫn vẻ mặt thờ ơ, lập tức khách khí : "Chuyện nghiêm trọng đó chứ!"
Thẩm Nam Châu liên tục cầu xin: "Được , cô tổ nhỏ, chuyện nghiêm trọng, trùng hợp quen viện trưởng một bệnh viện, lát nữa sẽ đưa khám."
Lê Ân vốn chuyện căn bản bệnh viện khám là giải quyết , nhưng nghĩ đến tình huống đặc biệt của sư , cô vẫn ngậm miệng. Chỉ ăn vội vài miếng cơm, liền thăm Lục Kỳ Niên .
Kỷ Bá Hạc vốn gọi , nhưng thấy Khương Nhất phản ứng gì, cũng lên tiếng.
Một bữa ăn, đều mang trong lòng suy nghĩ riêng mà ăn xong, giải tán.