Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn, Quốc Gia Mời Ta Rời Núi - Chương 649: Đối chất, sau này tính sổ

Cập nhật lúc: 2025-07-04 01:44:21
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Thiết Căn nhanh chóng lấy tinh thần, vẻ mặt cố giữ bình tĩnh hỏi: "Đêm hôm khuya khoắt, tự nhiên nhắc đến chuyện ?"

Rõ ràng ông ngờ chuyện gần hai mươi năm Kỳ Tự đột nhiên lật .

Kỳ Tự cũng che giấu, mà trực tiếp trả lời: "Bởi vì cháu nhận một tin tức, tiền bồi thường mà đối phương trả cho bố cháu năm đó chỉ năm vạn."

Ánh mắt Từ Thiết Căn lóe lên một thoáng căng thẳng, nhưng ngay đó bình tĩnh trở , nhíu mày hỏi: "Ai ?"

Lần Kỳ Tự trả lời, mà ánh mắt trầm xuống chằm chằm ông , hỏi: "Chú đừng bận tâm ai , cháu chỉ hỏi chú, thật ? Bởi vì năm đó chú là chuyện với họ."

Từ Thiết Căn nghĩ ngợi gì liền phản bác: "Đương nhiên là giả ! Năm đó chú chỉ là trung gian, bố cháu đòi tiền bồi thường thôi, khi đối phương đến trả tiền bồi thường thì ông bà nội cháu, và những khác trong làng đều thấy, cháu tin thể hỏi!"

Dì hai bên cạnh lúc cũng phản ứng , vội vàng phụ họa theo: "Tiểu Kỳ, cháu thể nghi ngờ chú hai như ! Năm đó chú hai vì giúp cháu và cháu tranh giành lợi ích chạy bao nhiêu , khó khăn lắm mới moi bảy tám vạn từ miệng họ, còn lo tang lễ cho bố cháu mất mấy vạn, còn đều cho cháu và cháu ."

Tuy nhiên Kỳ Tự vẫn luôn chằm chằm chú hai của , hỏi : "Chú chắc tiền bồi thường của đối phương chỉ năm vạn ?"

Từ Thiết Căn nhíu mày chặt hơn, giọng điệu ẩn chứa sự sốt ruột: "Đương nhiên là chắc chắn! Con cái gì mà đêm hôm khuya khoắt chạy đến hỏi chuyện vô nghĩa!"

Kỳ Tự chỉ hỏi: "Vậy , nếu chú tiền bồi thường của bố cháu chỉ năm vạn, năm thứ hai khi bố cháu mất chú hợp tác ăn với khác, xin hỏi vốn của chú từ ?"

Đột nhiên, hai vốn đang nhíu mày chút tức giận đều sững sờ.

Từ Thiết Căn lúc sắc mặt cứng , "Cháu... cháu ý gì? Cháu là nghi ngờ chú nuốt tiền bồi thường của bố cháu, ăn với khác đấy chứ?"

đường Kỳ Tự suy nghĩ suy nghĩ , luôn cảm thấy rủi ro ăn quá lớn, Từ Thiết Căn thể nào thật sự đầu tư.

, cách duy nhất chính là...

"Cháu nghi ngờ chú căn bản ăn, cái gọi là tiền chú kiếm chẳng qua là một cách để tẩy trắng tiền bồi thường của bố cháu." Hắn .

Sâu trong mắt Từ Thiết Căn lóe lên một tia hoảng sợ cực nhanh, nhưng nhanh liền quát lên: "Thằng nhóc ranh con ngươi chuyện hỗn xược!"

Dì hai cũng sốt ruột quát mắng: "Tiểu Kỳ, cháu nghi ngờ như khiến chú hai cháu quá đau lòng ! Năm đó chú bận rộn vì cháu và cháu tranh giành tiền bồi thường, cháu mất, tất cả học phí của cháu đều do chú hai cháu chi trả, bây giờ cháu nghi ngờ chú hai cháu như ?"

Đối với điều , Kỳ Tự vẫn giữ nguyên câu đó: "Tiền của chú từ ?"

Từ Thiết Căn chất vấn hết đến khác, trong lòng chút căng thẳng, nhưng dù bao nhiêu năm lăn lộn thương trường, tố chất tâm lý cơ bản vẫn .

ông giả vờ trách mắng: "Thằng nhóc con nhà ngươi, dựa cái gì mà cho ngươi! Ngươi đêm hôm khuya khoắt uống rượu say như thế , vài câu kích động của khác liền chạy đến chất vấn , thậm chí còn định thẩm vấn ? Ngươi điên !"

Dì hai cũng lập tức : " , cháu còn dáng một tiểu bối ! Thật đúng là hỗn xược!"

Nói xong liền lệnh cho Từ Thiết Căn bên cạnh: "Lão Kỳ, đóng cửa! Để thằng nhóc ranh ở bên ngoài tự kiểm điểm , cho nó tỉnh rượu!"

Từ Thiết Căn lời , dứt khoát định đóng cửa.

đúng lúc ...

"Rầm——"

Một bàn tay mạnh mẽ chống cánh cửa.

Tiếng động trầm đục cực lớn khiến động tác của hai vợ chồng Từ Thiết Căn khựng .

Ngay đó, họ thấy Kỳ Tự dùng sức đẩy cánh cửa đang sắp đóng từng chút một.

Thân hình cao lớn của ở cửa, vẻ mặt nghiêm nghị và lạnh lùng nhắc nhở: "Chú hai, cháu bằng chứng, sẽ đến tìm chú ."

Câu khiến tim Từ Thiết Căn "thót" một cái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-qua-chuan-quoc-gia-moi-ta-roi-nui-zmpk/chuong-649-doi-chat-sau-nay-tinh-so.html.]

cuối cùng vẫn gắt gao : "Ngươi bằng chứng cái rắm! Uống rượu say mèm ở đây loạn với , đừng nghĩ chú hai ngươi già , dạy dỗ ngươi nữa!"

Tuy nhiên Kỳ Tự từng chữ từng chữ lạnh lùng : "Có lẽ chú , con trai của ông chủ hại c.h.ế.t bố cháu năm đó là bạn học của cháu, cháu thấy tài khoản ngân hàng của em họ trong lịch sử chuyển khoản của ."

Khi chữ cuối cùng rơi xuống, sắc mặt Từ Thiết Căn biến đổi, tay buông lỏng, cánh cửa lớn "đùng" một tiếng, đập tường, phát tiếng động lớn.

Bạn... bạn học ?

Lại là bạn học ?

Sao thế !

Hèn gì hôm nay thằng nhóc Kỳ Tự tự nhiên như phát điên chạy đến tận nhà chất vấn, thì nó thật sự bằng chứng!

Xong .

Lần thì tất cả đều bại lộ !

Vậy ông giải thích chuyện thế nào đây?

Và giọng của Kỳ Tự vẫn tiếp tục: "Cậu còn với cháu, đây là tiền bồi thường, chuyển khoản hơn mười năm nay , hơn nữa năm đó khi xảy chuyện họ bán đổ bán tháo tài sản để bồi thường hơn năm trăm vạn."

Từ Thiết Căn vốn đang chột sợ hãi, lời , lập tức thể giữ bình tĩnh nữa, liền bùng nổ, buột miệng : "Nói bậy! Cái gì mà hơn năm trăm vạn, rõ ràng chỉ hai trăm vạn, còn lo tang lễ cho bố cháu hết ba vạn, với học phí của cháu hết hai vạn nữa!"

Câu thốt , Từ Thiết Căn nhanh nhận lỡ lời, giọng cũng vì thế mà dừng đột ngột.

Ngay đó, ông thấy ánh mắt của Kỳ Tự đang mặt đột nhiên trở nên lạnh lẽo và sắc bén.

Hắn ngờ bùng nổ, thật sự !

Vậy thì...

Những gì Hà Vân Hãn đều là thật.

Năm đó họ thật sự bồi thường hai trăm vạn!

Kỳ Tự liền từng bước từng bước ép sát ông .

"Nói cách khác, chú lấy hơn hai trăm vạn của nhà cháu, đưa cho nhà cháu mười vạn tệ."

"Và còn bắt cháu ký giấy nợ, bắt cháu khi trưởng thành trả cả gốc lẫn lãi cho chú."

"Trong khi chú và con trai chú dùng tiền vốn dĩ thuộc về gia đình cháu để mở công ty, mua nhà, tận hưởng cuộc sống?"

Theo từng câu chữ , sắc mặt Từ Thiết Căn lập tức trở nên kinh hoàng và hoảng loạn, ông há miệng, "Không... , chú... chú..."

Não ông hoạt động với tốc độ cao, tìm cho một lý do.

Cuối cùng ông đột nhiên nghĩ điều gì đó, lập tức : "Thực chú nguyên nhân, chủ yếu là lúc đó cháu còn quá nhỏ, chú tạm thời giúp cháu giữ hộ thôi!"

Dì hai bên cạnh trợn tròn mắt, lập tức định mở miệng phản bác.

Từ Thiết Căn một tay giữ chặt , tiếp tục : "Hơn nữa... hơn nữa chú sợ cháu tiền , cháu sẽ học hành tử tế nữa, thể xứng đáng với linh hồn cha cháu trời !"

Kỳ Tự lời dối trơ trẽn của ông mà tức đến bật , "Vậy thì cháu thật sự cảm ơn chú hai ."

Từ Thiết Căn thấy , trong lòng thả lỏng đôi chút, "Cảm ơn thì cần , đều là một nhà, hà cớ gì phân chia rõ ràng như ."

Kết quả ngờ thấy Kỳ Tự lạnh: "Vẫn nên phân chia rõ ràng một chút, như mới thể tính sổ."

Những chữ cuối cùng đó khiến tim Từ Thiết Căn giật thót.

Loading...