Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn, Quốc Gia Mời Ta Rời Núi - Chương 59: Có oán báo oán, có thù báo thù
Cập nhật lúc: 2025-06-20 12:26:40
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những người trong phòng livestream nghe xong câu nói này đều đồng loạt im lặng trong một giây.
Sau đó thì nổ tung!
[Tôi không nghe lầm chứ? Cô ấy nói là phân... thực? Chữ thực trong đồ ăn ấy hả? Ý là ăn đó hả?]
[Đây mẹ nó là một làng ăn thịt người hả?!]
[Trời ơi, thảo nào cô ấy muốn đồ sát cả làng, nhóm người này đáng sợ quá đi, vậy mà lại ăn thịt người?]
[Xin lỗi, bây giờ là xã hội văn minh rồi, được không! Sao có thể còn có hành vi dã man như vậy chứ!]
...
Ngay khi tất cả mọi người đang hoảng sợ tột độ, những anh hùng bàn phím mới tràn vào lại xuất hiện.
[Có phải cô gái này đã làm gì sai nên mới bị đối xử như vậy không? Dù sao thì, ruồi không bu trứng thối mà, sao họ không đối xử với những cô gái khác như vậy?]
[Tôi nghi ngờ em gái cô ta chắc chắn đã làm gì đó không đứng đắn, cả làng đều lấy cô ta làm sỉ nhục.]
[Tôi cũng nghĩ vậy, chắc chắn cô gái này có vấn đề!]
...
Điều này khiến những người hâm mộ cũ vốn đã rất sốc càng thêm tức giận.
[Này! Mấy cái thằng bình luận dạo đủ rồi đấy! Lúc nãy Khương đại sư gặp chuyện, chúng mày cứ ba hoa chích chòe, nếu không phải lão nương bận tìm cảnh sát cứu người, đã sớm xuống sân xé xác chúng mày rồi!]
[Đúng vậy! Đúng là ma ám! Toàn là mấy thứ rác rưởi chạy đến đây sủa bậy, thật sự nghĩ chúng tôi ăn chay sao?]
[Mấy thằng bình luận dạo bé nhỏ, chị khuyên tụi bây đừng chọc chị! Chị đây là người lăn lộn trong giới fan hâm mộ đó!]
[Vậy chị cũng tiện thể tự giới thiệu luôn: bản thân từng đẩy thuyền cặp đôi Giang Sơn, fan lâu năm của nhóm thần tượng T mười năm, cựu idol top đầu, bây giờ chơi vòng Otome, muốn cùng chị chiến một trận không?]
[Lão nương đây đã tham gia tất cả các trận chiến quy mô lớn trong giới fan hâm mộ gần mười năm nay, đến không?]
[Tôi không lợi hại bằng mấy vị ở trên, chỉ là từng làm đại fan của chị đại nổi tiếng trong giới, từng đồ sát trang của đối thủ, chủ yếu là một chữ: điên.]
...
Khi bản lý lịch này được đưa ra, những anh hùng bàn phím kia có chút ngớ người.
Ai mà ngờ trong số fan của Khương đại sư lại có những người này chứ.
Cần biết rằng, những người lăn lộn trong giới fan hâm mộ này có cấp độ chiến đấu tương đương với một chọi một nghìn.
Một khi khai chiến, đó chính là chửi trời chửi đất chửi không khí, không g.i.ế.c cho bạn không nhận ra mẹ thì tuyệt đối sẽ không ban sư hồi triều!
Nhưng là anh hùng bàn phím thì mặt mũi không thể mất.
Thế là liền cứng đầu cãi lại hai câu.
[Chúng tôi chỉ nói sự thật thôi, bày tỏ quan điểm của mình, sao? Chẳng lẽ ở kênh này không được tự do ngôn luận?]
[Đúng vậy, đúng vậy, đây là nền tảng livestream, quản được chúng tôi sao!]
[Chúng tôi muốn nói gì thì nói đó!]
...
Lúc này, Khương Nhất nhìn những anh hùng bàn phím trong phòng livestream, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười: “Thì ra lúc nãy tôi ở dưới nước, các người lại gây chuyện trong phòng livestream của tôi à.”
Những người hâm mộ trong phòng livestream sợ Khương Nhất không vui, đang định ra tay giải quyết.
Ai ngờ Khương Nhất lúc này lại đưa điện thoại ra trước mặt con nữ quỷ, nói: “Họ nói em gái ngươi không đoan chính, là nỗi nhục của cả làng, nên mới bị phân thây ăn thịt, là đáng đời.”
Anh hùng bàn phím: “???”
Chị ơi, chị mấy tuổi rồi!
Vậy mà lại mách lẻo?
Mấy đứa trẻ con ba tuổi còn không làm chuyện này nữa mà!
Hơn nữa chị còn mách lẻo với ma, chẳng lẽ nó còn có thể theo điện thoại mà đến cắn bọn họ sao?
Hừ!
Tuy nhiên, giây tiếp theo, sát khí trên người con nữ quỷ trước ống kính đột nhiên bùng lên dữ dội!
“Là ai! Ta muốn g.i.ế.c bọn chúng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-qua-chuan-quoc-gia-moi-ta-roi-nui-zmpk/chuong-59-co-oan-bao-oan-co-thu-bao-thu.html.]
Dáng vẻ đó trông đáng sợ không tả nổi. Khương Nhất thấy nàng ta nhắc đến em gái thì cảm xúc kích động như vậy, liền nhân cơ hội nói: “Chỉ cần ngươi nói cho ta biết chuyện về em gái ngươi, ta sẽ thả ngươi đi tìm bọn chúng, thế nào?”
Nữ quỷ sững sờ, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại: “Ngươi đừng lừa ta! Một con ác quỷ đã g.i.ế.c nhiều người như ta, ngươi thả ta đi, ngươi cũng sẽ gặp báo ứng!”
Tuy nhiên Khương Nhất lại xua tay, rất thản nhiên nói: “Không sao, gặp chút báo ứng ở chỗ ngươi, cùng lắm lần sau ta tích thêm vài công đức là hóa giải được thôi.”
Hệ thống: “...”
Ngươi đang bug chỗ ta hả?!
Anh hùng bàn phím: “!!!”
Ngươi nói tiếng người hả?
Đạo đức nghề nghiệp cơ bản nhất của một đạo sĩ đâu?
Chúng ta chỉ chỉ trích một chút thôi, cùng lắm thì ngươi chửi lại thôi, sao lại còn chơi cả mạng sống vậy?!
...
Lúc này, những người khác trong phòng livestream đều cười phá lên.
[Ha ha ha, lo lắng Khương đại sư của chúng ta sẽ chịu thiệt thòi thì quá thừa.]
[Quên mất, Khương đại sư của chúng ta không phải người bình thường, đó là Khương đại sư có thể trừ quỷ trấn tà! Mấy cái thằng bình luận dạo phàm phu tục tử này muốn đấu khẩu với cô ấy, căn bản không cùng đẳng cấp đâu!]
[Mạo hiểm rồi, so với Khương đại sư, cái lý lịch nhỏ bé của tôi, hoàn toàn không đáng để xem.]
[Chúng ta đều là dũng sĩ trên mạng, người bình thường ngoài đời, nhưng Khương đại sư thì khác, cô ấy là Khương đại sư cả trên mạng lẫn ngoài đời!]
[Chúng ta cãi nhau, chỉ có thể thả chó cắn người, Khương đại sư cãi nhau, trực tiếp thả ma cắn người, hơn nữa điểm mấu chốt là cảnh sát căn bản không thể truy tra!]
[Vì vậy, trên mạng ai cũng có thể chỉ trích, nhưng chỉ trích Khương đại sư huyền học, đặc biệt là Khương đại sư thật, thì cứ đợi c.h.ế.t đi.]
...
Những anh hùng bàn phím đó thấy họ cứ nhắc đến ma quỷ thì cũng sợ.
Dù sao thì vị này là đại sư thật.
Vạn nhất có thể thật sự tính ra địa chỉ nhà của những người này, rồi thả ma đến cắn người thì sao!
Hãy nhìn con ác quỷ bị phù chú trấn áp ở đó, đôi mắt đỏ ngầu đáng sợ kia kìa.
Đến lúc đó dù có báo cảnh sát cũng không được bảo vệ!
Sợ rồi, sợ rồi.
Chuồn thôi, chuồn thôi.
Ngay sau đó, những anh hùng bàn phím kia liền kẹp đuôi điên cuồng chạy trốn khỏi phòng livestream.
Sợ rằng chậm một bước bị Khương Nhất ghi nhớ, sẽ phái những thứ dơ bẩn kia đến báo thù.
Sau khi dọn dẹp thành công, Khương Nhất lúc này mới nhìn về phía con nữ quỷ, nói: “Nói đi, nếu thật sự là lỗi của những người dân làng đó, ta sẽ giúp ngươi giải cái trận pháp này.”
Dù sao thì, những con ác quỷ bị nhốt trong trận pháp này mỗi ngày đều phải chịu sự hành hạ của thiên lôi, cho đến khi hồn bay phách tán.
Nếu không phải nàng ta oán niệm quá mạnh, sát khí quá nặng, căn bản không thể trụ được nhiều năm như vậy.
Tuy nhiên, con nữ quỷ kia chỉ hừ lạnh một tiếng.
Khương Nhất nhướng mày, sau đó đổi cách nói: “Thế này đi, nếu những người dân làng đó thật sự có lỗi với em gái ngươi, ta sẽ giúp ngươi giải cái trận pháp này, để ngươi có oán báo oán, có thù báo thù thì sao?”
Lần này, con nữ quỷ cuối cùng cũng có phản ứng, nhưng lại là một nụ cười châm biếm: “Các đạo sĩ các ngươi không phải đều giảng về độ người độ ta sao?”
Khương Nhất gật đầu: “Đúng vậy, nhưng quan trọng là phải độ được, nếu không độ được, thì cũng không miễn cưỡng. Mỗi người đều có con đường riêng phải đi, chỉ cần các ngươi không làm hại người vô tội là được.”
Nữ quỷ nghe vậy, có vẻ hơi bất ngờ nhìn cô ấy một cái.
Im lặng vài giây, mới nói: “Ngươi và những đạo sĩ kia hình như không giống nhau.”
Khóe môi Khương Nhất cong lên, trước tiên vào nhà thay quần áo, sau đó trong tay còn bưng một bát mì gói nóng hổi, khoanh chân ngồi đối diện nàng ta, nói: “Nào, bắt đầu câu chuyện của ngươi đi.”
Nữ quỷ: “...”
Ngươi cũng không cần phải khác biệt đến mức này chứ!
Đời này làm ma, nàng ta lần đầu tiên cảm thấy cạn lời đến vậy.
Mặc dù nữ quỷ không muốn lắm, nhưng nghĩ đến việc cô ấy có thể giúp mình giải trận pháp này để báo thù, cuối cùng vẫn mở lời.