Những xem livestream thấy biểu cảm của cô , lập tức vô bình luận hahahaha bay qua.
【Khương đại sư, lắm!】
【Ngu ngốc , cái gọi là gieo gió gặt bão, chính là như !】
【Ăn quả đắng , lời mà khó , thế nào ?】
【Cho các cứng miệng đó, giờ thì , tự đào hố tự chôn .】
【Giờ thì khai cũng , khai cũng , hỏi cô thấy hổ .】
【Cãi lý với Khương đại sư là hành vi ngu xuẩn nhất, dù Khương đại sư bao giờ chịu thiệt.】
...
Khương Nhất lập tức rút tay về, nhàn nhạt : "Vậy nên, cô tự liệu mà ."
Ngay đó, cô về phía hai ông bà lão, : "Được , con trai của ông bà tìm thấy cho ông bà , vụ án cũng phá, cơ bản còn việc gì của nữa, cũng nên đây..."
Hai ông bà lão gật đầu, vô cùng ơn : "Đa tạ Khương đại sư, nếu cô, lẽ cả đời chúng cũng tìm nó."
Khương Nhất khẽ : "Cho thấy trời định con trai của ông bà tìm thấy."
Nói xong, cô định .
Thế nhưng hành động khiến Tang Thiên Cầm lo lắng, cô màng đến cơn đau nhói như d.a.o đ.â.m ngực, vô thức tiến lên chặn : "Không, , cô thể !"
Khương Nhất chút buồn hỏi: "Tại thể ?"
Tang Thiên Cầm ôm n.g.ự.c đang đau từng cơn, nghĩ mãi: "Bởi vì... bởi vì..."
thể nên lời.
Ngược , cơn đau ở n.g.ự.c dần lan rộng, đau đến mức mồ hôi lạnh chảy ròng trán. Cô rằng phản phệ ngày càng dữ dội.
Khương Nhất thấy cô trong trạng thái như , cũng lo lắng, giọng điệu ngược bình thản : "Có vẻ bà chủ Tang vẫn nghĩ , thì cứ ở đây từ từ nghĩ ."
Nói xong, lách qua cô , dứt khoát rời .
Trong lòng Tang Thiên Cầm nóng như lửa đốt, chỉ cảm thấy mắt tối sầm, cảm giác đau nhói khiến cô trực tiếp quỳ xuống đất. Mỗi hít thở đều như một lưỡi d.a.o sắc bén đ.â.m tim . Nhìn thấy bước chân của Khương Nhất hề dừng chút nào, càng lúc càng lo lắng.
Bởi vì cô rõ, những gì Khương Nhất đều là thật. Nếu vẫn cứng miệng nữa, thì cuối cùng chắc chắn là đường chết. nếu thành thật, thể còn một tia hy vọng sống sót.
Dù so với chuyện tâm linh, pháp luật quá nhiều lỗ hổng để lách, cô thể tìm luật sư giỏi nhất cả nước để biện hộ cho . Rồi đó lén lút sắp xếp một chút, sẽ nhanh chóng thả . Dù cô thừa tiền. Trên đời chuyện gì tiền . Nếu , thì là do tiền đủ. Ít nhất giáo dục từ nhỏ dạy cô , tiền thể giải quyết vạn khó khăn.
Sau một hồi suy nghĩ kịch liệt, cô cuối cùng nhắm mắt hét lớn: "Là !"
Lời thốt , ánh mắt của tất cả đều đồng loạt đổ dồn về phía cô . Lúc , bước chân của Khương Nhất dừng , đầu , thản nhiên hỏi: "Là cô cái gì?"
Tang Thiên Cầm nén cơn đau dữ dội ở ngực, cùng với vị tanh nhàn nhạt của m.á.u trong cổ họng, cắn răng thừa nhận: "Là tìm phép... bởi vì chỉ cách đó thì mảnh đất mới thể tiếp tục tiến hành , nếu ... nếu bộ công trình sẽ hủy hoại..."
Nghe cô thú nhận, bà lão giận đến đỏ mắt, tiến lên "bốp" một cái, tát mạnh mặt Tang Thiên Cầm.
"Đồ sát nhân!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-qua-chuan-quoc-gia-moi-ta-roi-nui-zmpk/chuong-549-tu-thua-nhan.html.]
Tang Thiên Cầm sức lực để né tránh, chỉ thể để nửa khuôn mặt đánh lệch.
Ngay đó, bà lão liền túm chặt cổ áo cô , vì tức giận mà run rẩy: "Mày vì công trình của mày, mà g.i.ế.c con trai tao! Con trai tội nghiệp của tao! Mới hơn ba mươi tuổi, vợ còn cưới, mày thể độc ác đến thế!!!"
Lúc Tang Thiên Cầm đau đến mức mắt tối sầm từng cơn, nhưng cô vẫn ngẩng đầu lên, Khương Nhất: " g.i.ế.c ... đó chỉ là để ở đó, phép xong là ... xi măng chắc là do trời tối vô tình đổ xuống..."
Chỉ là càng , giọng cô càng nhỏ .
Khương Nhất khịt mũi một tiếng: "Cô thấy lừa ý nghĩa gì ? Cuối cùng cũng chỉ lãng phí thời gian của chính cô mà thôi."
Tang Thiên Cầm nghẹn : "..."
Khương Nhất tùy ý xua tay, bụng nhắc nhở: " nghĩ cô thà nhanh chóng di chúc còn hơn."
Nói xong liền định bỏ .
Trong lòng Tang Thiên Cầm run lên, một ngụm m.á.u tươi phun . Lần phun còn mạnh hơn .
Toàn như nung lửa, mỗi tấc da đều đau đến mức chịu nổi.
Nhìn thấy Khương Nhất hề đầu rời , tia hy vọng cuối cùng của cô cũng tan vỡ, sự sợ hãi của cái chết, cô chống cự nữa.
Ngay lập tức, cô hét lên: "Là cố ý, đóng cọc sống, dự án, kiếm tiền, cô hài lòng chứ!"
Những xem livestream đồng loạt cau mày.
【Cái gì mà 'cô hài lòng chứ?' Đây là thái độ của cầu xin ?】
【 thật sự cạn lời, vì kiếm tiền mà dùng tà thuật g.i.ế.c , cô còn lý nữa ?】
【Vì kiếm tiền, ngay cả mạng cũng màng, thật sự mất hết lương tâm, đáng chết!】
【Loại đáng cứu!】
【Cô còn hung dữ lên ? Giết mà còn hùng hồn như , bệnh !】
...
Lúc , Khương Nhất nhướng mày, giọng điệu bình thản: "Cô như thể khiến cô oan ức , nếu cô cảm thấy oan ức, cũng thể ."
Nhìn thấy m.á.u ngừng trào , Tang Thiên Cầm chỉ cảm thấy n.g.ự.c nóng rát như lửa đốt, lập tức ngừng lắc đầu: "Không... oan ức... là ma ám, là của ..."
" nên cố chấp tiếp tục dự án khi lừa."
" càng nên vì sợ gánh hai trăm triệu nợ mà dùng tà thuật hại mạng ... tất cả là của ..."
"Khương đại sư, xin ngài hãy tha mạng cho , vì ép buộc."
" thật sự ..."
...
Bà lão lời , ánh mắt đỏ ngầu, ánh như tẩm độc: "Tha cho mày, ai tha cho con trai tao! Mày đáng lẽ chết, c.h.ế.t mới đúng!!!"
Nói bà lao tới như trút giận mà đánh mạnh cô .