Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn, Quốc Gia Mời Ta Rời Núi - Chương 14: Lật lọng? Mơ đi!

Cập nhật lúc: 2025-06-20 12:18:46
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay sau đó, một luồng khí đen đột nhiên xuất hiện ở cửa.

Kế tiếp, nó như có mắt, thẳng tắp lao về phía người phụ nữ.

“Cứu… cứu mạng…”

Người phụ nữ kêu lên một tiếng thất thanh, rồi bị khí đen bao quanh, dần dần rời khỏi mặt đất.

Toàn thân cô ta bắt đầu vùng vẫy dữ dội.

Cảnh tượng kỳ quái đó khiến những người trong livestream đều sững sờ.

Đây là lần đầu tiên họ tận mắt thấy ma quỷ xuất hiện.

Đến nỗi toàn bộ livestream không còn một bình luận nào.

Tất cả mọi người không tự chủ ôm chặt vật đang cầm trên tay, mắt chăm chú nhìn màn hình.

“Đại… đại sư… cứu… cứu mạng…”

Giọng nói yếu ớt và tái nhợt của người phụ nữ vang lên trong luồng khí đen.

Nhưng Khương Nhất chỉ ngồi thẳng tắp ở đó, vuốt ve Đại Quýt từng chút một, không hề có bất kỳ động thái nào.

Khi tất cả mọi người đều cho rằng Khương Nhất chắc chắn đã sợ ngây người, vị huyền học đại sư này chỉ là hữu danh vô thực, thì đột nhiên có một luồng gió từ cửa sổ thổi vào.

Gương theo gió lay động, ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu thẳng vào trong phòng.

“A——!”

Một giọng nói già nua vang lên.

Sau đó, luồng khí đen tan biến, người phụ nữ lập tức rơi trở lại mặt đất.

Cô ta ôm lấy cổ mình, thở hổn hển một cách chật vật: “Khụ khụ khụ!!”

Nhanh chóng, luồng khí đen dần nhạt đi, một ông lão gầy gò khô héo đến mức không ra hình người xuất hiện trong tầm nhìn của tất cả mọi người.

Chỉ thấy ông ta toàn thân tỏa ra khí âm sát nhàn nhạt, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt đầy oán hận nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại: “Tại sao cô lại cứu nó!”

Những người trong livestream nhìn đôi mắt chỉ toàn lòng trắng của ông ta, sợ đến mức bịt miệng, không dám ho he một tiếng.

Chỉ có Khương Nhất vẫn bình tĩnh ngồi đó: “Tôi không phải cứu cô ta, tôi đang cứu ông.”

Ông lão cười lạnh một tiếng, khiến đôi mắt đó càng trở nên âm u: “Cô bớt giả bộ đi! Mấy kẻ đạo sĩ các cô vì tiền mà không phân biệt phải trái!”

Khương Nhất đành phải nhắc nhở: “Lão tiên sinh, ông một khi đã ra tay, sẽ thật sự hoàn toàn hóa thành lệ quỷ, sẽ không bao giờ gặp lại con trai nữa.”

Ông lão không chút nghĩ ngợi nói: “Tôi vốn dĩ đã không gặp được con trai rồi! Tôi muốn g.i.ế.c nó, g.i.ế.c nó!!!”

Vì sợ ánh trăng phản chiếu, ông ta chỉ có thể trốn trong bóng tối.

Chỉ là vẻ mặt hận không thể nuốt sống người khác đó vô cùng đáng sợ!

Sợ đến mức người phụ nữ quỳ trên đất liên tục xin lỗi: “Tôi sai rồi, tôi sẽ không dám nữa… cầu xin ông tha cho tôi…”

Thế nhưng lời nói này của cô ta lại khiến ông lão hoàn toàn nổi giận, khí đen quanh người lập tức bùng lên dữ dội: “Tôi tha cho cô? Ban đầu tôi cũng cầu xin cô như vậy, nhưng cô có tha cho tôi không?”

Vừa dứt lời, khí đen kèm theo một luồng gió mạnh ập đến, trực tiếp hất bay người phụ nữ vào tường.

Người phụ nữ lập tức phun ra một ngụm máu.

Nhưng lúc này cô ta không màng đến những thứ đó, chỉ quỳ ở đó, sắc mặt tái nhợt không ngừng cầu xin: “Xin lỗi… thật sự xin lỗi… tôi sai rồi, tôi cầu xin ông… tha cho tôi một lần… lần sau tôi sẽ không dám nữa…”

Khương Nhất nhìn khí đen quanh ông ta dâng cao, từ từ sắp chạm đến người phụ nữ, liền mở lời: “Tôi biết ông muốn gặp con trai, tôi có cách.”

“Thật không?” Ông lão vô thức ngẩn ra một chút, nhưng rất nhanh sau đó đã phản ứng lại, thần sắc lại trở nên méo mó: “Không thể nào, cô đang lừa tôi! Mấy người chỉ biết lừa người thôi!”

Nói đến đây, cảm xúc của ông ta lại bùng phát.

Nhìn thấy luồng khí đen sắp phá thủng cả mái nhà, Khương Nhất nói: “Tôi không lừa ông, bây giờ ông tự chọn, rốt cuộc là gặp con trai rồi đi luân hồi đầu thai? Hay là g.i.ế.c cô ta để hả giận, sau đó xuống địa ngục, vĩnh viễn không siêu thoát?”

Ông lão ngẩn ra một chút, rồi đầy đau khổ nói: “Tôi… tôi muốn gặp con trai, nhưng nó căn bản không nhìn thấy tôi.”

Giọng Khương Nhất bình tĩnh nói: “Tôi đã gửi một miếng ngọc bội qua đường chuyển phát nhanh từ hôm qua rồi. Đến lúc đó ông nhập vào miếng ngọc bội đó, thì có thể hiện hình gặp con trai một lần.”

Miếng ngọc bội đó là do Thẩm Linh Nhi gửi đến, định nhờ Khương Nhất xử lý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-qua-chuan-quoc-gia-moi-ta-roi-nui-zmpk/chuong-14-lat-long-mo-di.html.]

Kết quả cô phát hiện ra, khí âm sát bị yểm chú trên đó không chỉ có thể nuôi dưỡng hồn ma của ông lão, mà còn có thể tránh né quỷ sai. Thế là cô dùng bùa hộ mệnh trấn áp khí âm sát đó, rồi gửi đi.

Ông lão ngẩn người: “Thật không?”

Người phụ nữ đang quỳ xin tha bên cạnh lúc này đành phải đè giọng xuống, đầy vẻ chột dạ nói: “Đại sư, cô đừng nói bừa nhé, làm gì có ngọc bội nào…”

Lời này vừa nói ra, mắt ông lão liền lộ ra hung quang.

Nhưng Khương Nhất lại nói: “Cô xem thông tin trên điện thoại.”

Người phụ nữ nửa tin nửa ngờ mở tin nhắn ra, rồi trợn tròn mắt: “Thật sự có một bưu phẩm!”

Vị đại sư này cũng quá thần kỳ rồi.

Mình hình như chưa nói cho cô ấy biết mình ở đâu, cô ấy làm sao mà biết được?

Lẽ nào cũng là tính ra sao?

Thật kỳ diệu quá!

Ngay khi cô ta đang kinh ngạc không thôi, Khương Nhất trong livestream nhắc nhở: “Cô bây giờ có thể xuống lầu đến tủ chuyển phát nhanh để lấy bưu phẩm, rồi để ông ấy nhập vào đó, mang ông ấy đến trước mặt con trai ông ấy.”

Người phụ nữ ngơ ngác gật đầu, rồi xuống lầu đến tủ chuyển phát nhanh tự động 24 giờ để lấy bưu phẩm ra.

Ông lão đi theo phía sau như cảm nhận được điều gì đó đang gọi mình, khi miếng ngọc bội vừa lộ ra, ông ta liền vội vàng nhập vào.

Người phụ nữ sau khi nhìn thấy cảnh này, chỉ cảm thấy không thể tin nổi.

“Trong miếng ngọc bội đó có đủ sát khí để ông hiện hình mười phút.” Khương Nhất lúc này nhắc nhở: “Tuy nhiên một khi hiện hình, quỷ sai sẽ phát hiện, rất nhanh sẽ tìm đến đưa ông đi, nên ông hãy nhanh chóng giải quyết chuyện của mình.”

Ông lão nhập vào miếng ngọc bội lập tức lên tiếng cảm ơn: “Đa tạ đại sư, tôi hiểu rồi.”

Người phụ nữ bên cạnh thấy cuối cùng cũng thoát khỏi nguy hiểm, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm: “Đại sư, vậy ngày mai tôi đưa ông ấy đi…”

Nhưng lời còn chưa nói xong, lại nghe Khương Nhất nói: “Không được, cô phải đi ngay bây giờ, giờ Tý âm khí nặng nhất, có lợi nhất cho ông ấy hiện hình.”

Nhưng người phụ nữ rõ ràng đã khỏi bệnh quên đau, cảm thấy đã trấn áp được hồn ma, liền muốn lật lọng.

Tuy nhiên Khương Nhất làm sao không nhìn ra ý đồ của cô ta, liền cười như không cười nhắc nhở một câu: “Quên nói rồi, bây giờ ông ấy đã thoát ly khỏi tấm gương trấn tà của tôi, tôi đã không còn cách nào giúp cô nữa rồi.”

Lúc này ông lão cũng lạnh lùng đe dọa: “Cô có muốn thử lại cảm giác bị bóp cổ vừa nãy không?”

Người phụ nữ không ngờ Khương Nhất lại nắm bắt chính xác từng bước đi của mình, liền lập tức thay đổi sắc mặt, vội vàng gật đầu: “Được được được, tôi đi ngay, tôi đi ngay.”

Nói xong không thèm thay quần áo, liền ôm miếng ngọc bội này không ngừng nghỉ bắt xe đến nhà ông lão.

Lúc này, trời đã rất khuya.

Đường phố không một bóng người.

Vì vậy xe rất nhanh đã đến khu chung cư nơi con trai ông lão ở.

Trong màn đêm, cô ta trực tiếp đi thang máy lên tầng tám, rồi bấm chuông cửa.

Trong nhà rất nhanh có động tĩnh.

“Ai vậy, nửa đêm nửa hôm đến làm phiền giấc ngủ của người ta?”

Vừa nói, cửa lớn liền được mở ra.

Người phụ nữ vừa nhìn thấy con trai của ông lão, liền vội vàng nói: “Chào anh, tôi là nhân viên chăm sóc của viện dưỡng lão Khang Thọ, anh còn nhớ tôi không?”

Con trai ông lão vẻ mặt không hiểu hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

Người phụ nữ đưa miếng ngọc bội qua: “Ông cụ muốn gặp anh, nhờ tôi đến tìm anh.”

Con trai ông lão nghe lời này, lông mày liền nhíu lại, sắc mặt không tốt nói: “Cô nói linh tinh gì vậy, bố tôi c.h.ế.t hơn một tháng rồi, cô mà còn nói bừa, tin hay không tôi đánh cô đấy.”

Người phụ nữ lập tức giải thích: “Không không không, là thật, là thật…”

Con trai ông lão đương nhiên không tin rồi, dùng ánh mắt nhìn kẻ thần kinh, không kiên nhẫn nói: “Cô mau đi bệnh viện tâm thần khám đi.”

Sau đó liền định đóng cửa.

Nhưng đúng lúc này, lại nghe ông lão gọi một tiếng: “Con trai ơi!”

Con trai ông lão nghe thấy giọng nói quen thuộc, động tác trên tay khựng lại.

Loading...