Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn, Quốc Gia Mời Ta Rời Núi - Chương 1386: Tôi Không Phải Bảo Mẫu Nhà Anh

Cập nhật lúc: 2025-10-14 14:23:49
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi hai bước , Mẹ Phùng đang thoi thóp giường bệnh. Thấy Ninh Tiểu Lôi xuất hiện, bà mở to mắt kinh ngạc:

“Tiểu Lôi?”

 

Ánh mắt bà nhanh chóng liếc sang Phùng Thanh, rõ ràng trong lòng phần bối rối và lo lắng.

 

Phùng Thanh khẽ trấn an:

“Mẹ, là con bảo cô đến, để chăm sóc Mẹ.”

 

Nghe con trai , Mẹ Phùng mới dần trấn tĩnh , giọng dịu :

“Tiểu Lôi , Mẹ cố ý giấu con ...”

 

kịp hết câu, Phùng Thanh cắt ngang:

“Có gì mà giấu? Mẹ chịu rủi ro lớn như để mang thai, chẳng cũng vì cô sinh !”

 

Nếu là đây, lẽ Ninh Tiểu Lôi sẽ thấy hổ thẹn và buồn bã.

 

giờ đây, khi bộ sự thật, gã đàn ông mặt — kẻ thể dối chớp mắt — cô chỉ cảm thấy ghê tởm đến tận cùng.

 

Cô lạnh giọng hỏi:

“Là sinh ?”

 

Phùng Thanh đáp ngay, giọng đầy lý lẽ:

“Chứ còn ai nữa!”

 

Ninh Tiểu Lôi bật , nụ lạnh như băng:

“Được thôi. Nếu , thì ly hôn .”

 

Câu buông , cả hai con nhà họ Phùng đều sững sờ.

 

Rất nhanh, Phùng Thanh hồn, chau mày quát lớn:

“Em thể đừng gây rối ở đây nữa ? Mẹ đang thế mà em còn đến chuyện ly hôn, em hổ !”

 

Ninh Tiểu Lôi vẫn điềm nhiên, khóe môi khẽ cong lên, giọng lạnh lùng:

“Được thôi, nhắc nữa. đừng hối hận.”

 

Trên giường bệnh, Mẹ Phùng yếu ớt lên tiếng, giọng run run:

“Tiểu Lôi, hai đứa đừng cãi nữa. Đứa bé ... cứ xem như là con của con và Thanh . Như chẳng bù đắp cho hai đứa, giữ gia đình .”

 

Ninh Tiểu Lôi lạnh nhạt :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-doan-menh-qua-chuan-quoc-gia-moi-ta-roi-nui-zmpk/chuong-1386-toi-khong-phai-bao-mau-nha-anh.html.]

“Không cần, con của nhà họ Phùng các , dám nhận .”

 

Thấy thái độ mỉa mai của cô, Phùng Thanh lập tức nổi giận:

“Không chịu thì thôi chứ gì! Nói cho rõ nhé — đứa bé là vì em mà sinh ! Nếu vì em thể sinh con, thì chịu khổ sở, mạo hiểm lớn như ?”

 

Ninh Tiểu Lôi tức đến bật :

“Anh thà để m.a.n.g t.h.a.i khi lớn tuổi, cũng chịu ly hôn với để tìm khác. Thế mà bây giờ sang trách sinh ? Rốt cuộc yêu là hận ?”

 

Phùng Thanh nghẹn lời, đó vì trúng tim đen mà giận dữ quát lên:

“Rốt cuộc em chăm sóc ?!”

 

Ninh Tiểu Lôi như một kẻ ngốc, thản nhiên hỏi :

“Tại chăm sóc bà ?”

 

Phùng Thanh lý lẽ hùng hồn đáp:

“Bà chồng em! Em chăm sóc thì ai chăm sóc?”

 

Ninh Tiểu Lôi xuống ghế, bình thản :

“Anh mới là con ruột của bà . Sao tự chăm sóc ?”

 

Phùng Thanh tức đến nghiến răng, nhưng vì đang ở nơi công cộng nên chỉ thể cố kìm nén cơn giận:

“Thì bây giờ em ?”

 

Ninh Tiểu Lôi đáp trả ngay:

“Buồn thật đấy! từng nuôi nấng, từng b.ú một giọt sữa của bà , thế mà chăm sóc? Còn sinh , nuôi nấng từng miếng ăn giấc ngủ — thì khoanh tay ? Anh thấy hổ khi những lời vô liêm sỉ như ?”

 

Mặt Phùng Thanh lúc đen đến mức thể nhỏ nước:

“Mẹ là phụ nữ, thể tiện chăm sóc chứ?”

 

Ninh Tiểu Lôi bật khinh miệt:

“Không tiện thì thuê .”

 

Phùng Thanh , chỉ thấy cô quá vô lý, liền giận dữ quát lên:

“Anh em , còn tốn tiền thuê gì nữa?!”

 

Ninh Tiểu Lôi cũng chẳng khách khí mà đáp trả thẳng:

“Phùng Thanh, cho rõ ! cưới về vợ, cưới về bảo mẫu miễn phí cho nhà ! ngăn cản thuê hộ lý, thế là đủ hiếu thảo với tư cách con dâu ! Đừng keo kiệt, đổ lên đầu cái tội bất hiếu!”

 

Phùng Thanh ngờ cô dám gay gắt đến , tức đến mức chỉ bóp c.h.ế.t đối phương.

 

giờ vẫn còn cần cô — cần một gánh hết khổ cực vì — nên đành cố nuốt cục tức xuống.

Loading...