Nghe thấy lời cảnh cáo , Lâm Cấm ngăn Hoa Dĩ và các bạn : “Không cần , ba mươi nghìn cũng , em chấp nhận hòa giải.” Cô tài khoản ngân hàng của , Lý Đại Bưu liền chuyển khoản cho cô tại chỗ.
Hai bên ký thỏa thuận hòa giải sự chứng kiến của cảnh sát. Lúc khỏi Cục Công an gần đến nửa đêm.
Lý Đại Bưu và đồng bọn rời . Vừa khỏi Cục Công an, chúng liền cùng gã luật sư chui chiếc xe đang đậu bên ngoài.
Xe của chúng lướt qua mặt Lâm Cấm, Lý Đại Bưu hạ cửa sổ xuống, nở một nụ ngứa đòn với cô.
“Cho mày một lời khuyên, đừng đến quảng trường bán hàng nữa, nếu cái sạp của mày sẽ bao giờ mở .”
Hắn xong liền lái xe mất.
Minh Tuệ với tính cách nóng nảy nhịn , liền chửi với theo chiếc xe.
“Lũ chúng mày bệnh nặng ? Tụi tao bán hàng thì liên quan quái gì đến mày? Cái quảng trường là của nhà chúng mày chắc!”
Minh Tuệ hùng hổ mắng chửi, Lâm Cấm đè tay cô , kéo cô trở về.
“Thôi Minh Tuệ, đừng để tức đến hỏng . Lần tớ đến quảng trường bán hàng nữa là .”
Minh Tuệ bất bình cô.
“ mà ấm ức quá, kiếm tiền sinh hoạt phí thôi mà cũng du côn đe dọa. Vừa ở Cục Công an, cái bộ dạng vênh váo của chúng nó các cũng thấy đấy, thừa nhận tống tiền, chỉ thừa nhận là tranh cãi qua .”
“Cậy lục soát hung khí nên vênh váo. Tớ thật cho mỗi thằng một gậy.”
Cô nhe răng về phía dòng xe biến mất, nếu cơ hội, cô tuyệt đối sẽ xông lên cho đám của Lý Đại Bưu một gậy.
“Không , tớ bồi thường mà.” Lâm Cấm đầu , trịnh trọng cảm ơn cô giáo và các bạn cùng phòng: “Vất vả cho cô ạ, để cô đến Cục Công an vớt em giữa đêm hôm khuya khoắt. Em xin cô.”
Vu Tình kéo cô lòng: “Không , đây của em, đừng tự trách. Cô em bán hàng, nếu thì cô xin trợ cấp cho em sớm hơn .”
Chuyện xảy tối nay, cho cùng cô cũng trách nhiệm. Học sinh cảnh kinh tế khó khăn, mà cô giáo viên chủ nhiệm quá ít về Lâm Cấm.
Mặc dù từ đầu năm học cô Lâm Cấm xin vay vốn sinh viên, nhưng cô còn dựa việc bán hàng rong để kiếm tiền sinh hoạt.
Thời gian còn sớm, Vu Tình tự lái xe đưa bốn cô gái về trường, đó giúp Lâm Cấm xin nghỉ mấy ngày, bảo cô cứ ở ký túc xá tĩnh dưỡng.
Vừa về đến ký túc xá, xúm giúp đỡ Lâm Cấm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-49.html.]
Một giúp cô bôi thuốc, một dùng túi nilon đựng nước lạnh để chườm cho mặt cô bớt sưng, còn thì bưng nước ấm đến cho cô.
Ba bạn cùng phòng bận rộn , Lâm Cấm lặng lẽ ghi nhớ tấm lòng trong tim.
Sau khi xong việc gần một giờ sáng. Lâm Cấm rửa mặt xong liền ôm máy tính leo lên giường, kéo rèm , lên mạng tìm kiếm thông tin liên quan đến hình xăm của Lý Đại Bưu.
Cô một tài khoản tin tức địa phương, gõ “hình xăm bộ xương khô” thì hiện mấy tấm ảnh.
Không thứ Lâm Cấm tìm, cô đổi phương pháp tìm kiếm.
Gõ “xã hội đen thành phố An đánh ”, hiện mấy bài đăng.
Sau khi loại bỏ các tin tức liên quan, chỉ còn một bài đăng cuối cùng.
Đó là một thông báo do Cục Cảnh sát thành phố An công bố hai năm . Có gây rối ở một con phố nọ, một đám tay cầm gậy gộc đập phá một cửa hàng.
Chủ cửa hàng là một đôi vợ chồng, họ thương nghiêm trọng, chồng đánh nhập viện.
Đám đó nhanh chóng bắt quy án. Bởi vì hai bên hòa giải và tình tiết tự thú, thủ phạm chính là Lý Đại Bưu chỉ kết án sáu tháng tù giam.
Lâm Cấm nhấp hình ảnh để xem xét, thông qua việc đối chiếu ảnh chụp từ nhiều góc độ, cô xác định tên Lý Đại Bưu chính là kẻ tống tiền cô.
Cô ghi nhớ những thông tin , đó dựa tin tức để tìm kiếm các công trình kiến trúc xung quanh con phố đó, và cả địa điểm Lý Đại Bưu khi chụp ảnh.
Khi thấy một cái tên quen thuộc, cây bút trong tay Lâm Cấm cứng đờ giữa trung, mãi thể hạ xuống.
Là ngươi!
Lâm Cấm tĩnh dưỡng trong ký túc xá ba ngày, đến thứ Bảy vết sưng đỏ mặt mới tan , vết bầm cũng dần biến mất.
Trong vòng ba ngày, cô gần như khỏi cửa, dựa bạn cùng phòng mang cơm giúp.
Mọi chịu nhận tiền của Lâm Cấm, ai cũng tìm cớ cớ nọ.
Nào là mua dư một phần ai ăn, đang giảm cân ăn, mời khách ăn cơm, những lý do vụng về.
Lâm Cấm đối với chuyện cũng chỉ thể những việc trong khả năng của , một tay bao trọn việc dọn dẹp vệ sinh trong ký túc xá, nước, giặt quần áo