Vừa dứt lời, đuôi của con khỉ đầu đàn bỗng vểnh lên trời.
Nhận lệnh, tất cả lũ khỉ phía đồng loạt xông lên.
Một bầy khỉ từ bờ sông bên nhảy qua, chui rừng nhặt đá và cành cây tấn công Lâm Cấm.
Con khỉ đầu đàn còn vận linh khí trong cơ thể.
Chỉ thấy đám cỏ dại xung quanh Lâm Cấm điên cuồng sinh trưởng, trong nháy mắt cao bằng cả cô.
Cỏ dại đan , tạo thành một cái lồng giam bằng cây tua tủa gai nhọn chực chờ vây khốn Lâm Cấm bên trong.
Lâm Cấm vung ống thép, quật mạnh gốc của đám cỏ dại, rễ cây lập tức gãy ngang.
Cùng lúc đó, đá và cành cây cũng bay tới rợp trời. Lâm Cấm dùng thuật dịch chuyển tức thời, chớp mắt biến mất khỏi bờ sông và xuất hiện ngay lưng con khỉ đầu đàn.
Cô tung một cước đá bay con khỉ đen lúc nãy xuống sông, đó túm lấy con khỉ đầu đàn, nắm đầu nó cho một trận nhừ tử.
Ống thép cứng rắn nện lên con khỉ “bốp bốp”, khiến con khỉ đầu đàn đau đến mức gào lên thảm thiết.
Thấy , đám khỉ con càng tay nương nhẹ, ném tất cả thứ về phía Lâm Cấm.
Lâm Cấm xoay một cái, lôi con khỉ đầu đàn lá chắn, để nó hứng trọn tất cả các đòn tấn công.
Tay cô cũng ngừng , một luồng điện phóng , giật cho con khỉ đầu đàn kêu thảm một trận nữa.
“Có bồi thường thì bảo? Không thì tao tiếp tục chích điện đấy!”
Cuối cùng, con khỉ đầu đàn điện giật đến chịu nổi nữa. Nó vội vàng ôm đầu, cụp đuôi hiệu cho đám lâu la ngừng tấn công.
Nó bồi thường, nó bồi thường là chứ gì!
Lâm Cấm dừng tay, ném con khỉ đầu đàn xuống đất, lạnh: “Biết điều từ sớm thì nông nỗi .”
“Nhớ cho kỹ, tao chủ động kiếm chuyện, là tộc nhân của mày gây sự , nếu tao cũng chẳng nó dẫn tới đây.”
Nằm sõng soài đất, con thủ lĩnh hiểu, nó lườm con khỉ đen vẫn đang vùng vẫy sông, đổ hết tội hôm nay lên đầu nó.
Con khỉ đầu đàn ôm cái đầu đầy u, lệnh cho đàn em hang lấy đồ.
Chẳng mấy chốc, đám khỉ con khệ nệ khiêng từng thùng từng thùng quả dại đặt mặt Lâm Cấm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-331.html.]
Những quả dại quả nào quả nấy trông trắng trong hồng nhạt, tỏa một mùi hương thoang thoảng như rượu. Đủ loại quả hình thù kỳ lạ, loại nào từng xuất hiện ở Hoa Hạ.
Lâm Cấm dùng ống thép khều khều mấy quả mặt, tiện tay xiên một quả đưa lên mặt.
Cô cắn một miếng, nhai nhai, ngay lập tức nhổ phì đất, ném phần còn xa nhất thể.
“Tụi mày định lừa ai bằng thứ quả hả? Vừa chát đắng, tưởng ăn đòn nữa gì?”
Cô huơ huơ ống thép, một luồng điện nhỏ xẹt xuống ngay bên chân con khỉ đầu đàn.
Cả con khỉ đầu đàn giật cho tê rần. Nó đành miễn cưỡng hiệu cho đàn em hang khiêng một cái thùng gỗ khác.
Lần , đám khỉ con khiêng chiếc thùng gỗ một cách hết sức cẩn thận, bước rón rén, sợ đổ thứ bên trong.
Có thứ gì đó đang va chạm nhẹ thành thùng, ánh sáng trong suốt hắt từ bên trong.
Đám khỉ con đặt thùng gỗ xuống mặt Lâm Cấm. Cô mở nắp xem.
Bên trong là một thứ chất lỏng sền sệt, trong suốt như thạch, nảy lên vài cái đầy đàn hồi trong thùng.
Thứ chất lỏng ba màu, cùng còn vài bọt khí li ti.
Lớp cùng màu đỏ, ở giữa màu xanh nhạt, và đáy là màu xanh lam, trông giống màu của những quả dại mà chúng mang lúc đầu.
Thứ chất lỏng tựa thạch ba màu hòa quyện như một viên đá quý lập tức thu hút bộ sự chú ý của Lâm Cấm.”
“Trong Bách Vật Đồ Giám hề ghi chép về thứ , Lâm Cấm cũng chẳng thể nhận nó là gì.
Thế nhưng, trông cái vẻ mặt đau đớn như cha c.h.ế.t của con khỉ mặt to đầu đàn , cô đoán chừng đây cũng chẳng thứ tầm thường.
Lâm Cấm cũng chẳng hề khách sáo, cô thu luôn thùng quả mọng trong suốt như thạch , đó vơ vét sạch sẽ cả mấy thùng quả dại còn .
Cô dằn mặt con khỉ đầu đàn một trận, bắt chúng nó điều mà an phận, tiện tay nhặt một hòn đá đất, nhắm thẳng con khỉ đen ném quả mà phang tới.
Cú ném của cô cũng chuẩn mạnh, nện cho con khỉ đen văng thẳng xuống lòng sông. Trút cơn giận, cô mới dịch chuyển rời khỏi bờ sông.
Mãi đến khi Lâm Cấm , con khỉ mặt to đánh ngất giữa sông mới con đầu đàn lệnh cho đám lâu la lôi về.
Vô duyên vô cớ dọa cho một phen, sắc mặt của bầy khỉ mặt to lên mới là chuyện lạ.
Con đầu đàn cưỡi lên con khỉ đen, đ.ấ.m đá túi bụi cái hình đang bất tỉnh của nó.