“Có chuyện gì Nhạc Nhạc?”
“Tang Duyệt, là tớ đây, bên tớ biến, phiền để ý nhà tớ giúp, tớ sẽ...”
Lâm Cấm gửi tin nhắn thoại , còn kịp trọn một câu với Tang Duyệt thì vòng xoáy trong lệnh bài thành hình.
Nó nuốt trọn cả tấm lệnh bài, một lực hút mãnh liệt ập đến.
Lâm Cấm kéo cách nào chống cự. Trước khi biến mất, cô cố vơ lấy túi xách và hét lên với ba bạn đang ngơ ngác.
“Giúp tớ giữ bí mật!”
Dứt lời, Lâm Cấm biến mất mắt ba .
“Chuyện gì ? Cấm Cấm, thế?” Điện thoại vẫn ngắt, Tang Duyệt cũng lời dặn dò như trăn trối .
Hoa Dĩ đánh rơi cả ly rượu tay, tiếng vỡ loảng xoảng. Miếng bít tết trong miệng Minh Tuệ cũng rơi xuống bàn.
Giang Nhạc cầm điện thoại, c.h.ế.t trân tại chỗ, ngây ngốc đáp .
“Tang Tang... Cấm Cấm... biến mất ngay mặt bọn tớ ...”
Tang Duyệt: “!!!”
Đang giường, Tang Duyệt giật b.ắ.n dậy. Cô còn chẳng kịp đồ, chỉ khoác vội chiếc áo khoác lao khỏi nhà.
Cô tìm đến nhà hàng theo địa chỉ, đẩy cửa phòng thì thấy ba đang qua như kiến bò chảo nóng.
Thấy Tang Duyệt đến, họ lập tức vây lấy cô như tìm cột trụ tinh thần.
“Tang Tang, cuối cùng cũng đến ! Cậu chuyện gì , Cấm Cấm 'vèo' một cái biến mất ngay mắt bọn tớ!”
“Chẳng lẽ nào đó năng lực giống Cấm Cấm bắt cóc ?”
Cả ba vô cùng hoảng loạn, còn sốc hơn cả lúc Lâm Cấm là dị năng giả. Một sống sờ sờ cứ thế biến mất tại chỗ, để dấu vết gì.
“Đừng hoảng, để tớ xem nào.” Tang Duyệt cố gắng trấn tĩnh, tới chỗ của Lâm Cấm.
Chiếc nĩa rơi đất, đồ ăn trong đĩa vẫn còn dang dở, chiếc ghế đá lệch , cả miếng đệm lót đó cũng biến mất cùng.
Tang Duyệt nén cơn chấn động trong lòng, bình tĩnh sắp xếp các bước tiếp theo.
“Chúng tuyệt đối hoảng. Bây giờ điều cần là giữ bình tĩnh. Ba Cấm Cấm nhất định sẽ gọi hỏi, tớ sẽ dùng AI giả giọng gọi cho họ ngay.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-312.html.]
“Sau đó Nhạc Nhạc, các lượt rời khỏi đây , tránh để nhân viên phục vụ phát hiện chuyện bất thường.”
Sự hoảng loạn của ba dần lắng xuống khi phân công nhiệm vụ, họ bắt đầu hành động theo chỉ dẫn.
Giang Nhạc cởi áo khoác, đội chiếc mũ mà Lâm Cấm rơi ngoài . Mười phút , cô trộn đám đông . Ngay đó, cô và Minh Tuệ tay trong tay . Hoa Dĩ ngoài thanh toán xong xuôi, mới cùng Tang Duyệt rời khỏi nhà hàng.”
“Cùng lúc đó, cảnh tượng tương tự cũng đang diễn ở khắp nơi thế giới.
Có biến mất ngay trong giấc ngủ, chuẩn ngoài tiệc tùng, đang họp trong một phòng hội nghị kín.
Cơn lốc xoáy ập đến, cuốn phăng tất cả mất, chỉ để những chứng kiến còn đang ngơ ngác bàng hoàng.
Chính phủ Hoa Hạ nhận tin tức liền lập tức khởi động trạng thái cảnh giới cấp một. Gần một nửa tinh của tổng bộ Cục Tình báo Đặc biệt biến mất, nơi đây gần như trống rỗng.
Nhiều sống sờ sờ bỗng dưng bốc , cấp lập tức cử cố gắng liên lạc với họ.
Thế nhưng, dù họ dùng cách nào để liên lạc định vị, tín hiệu của các thành viên Cục Tình báo Đặc biệt đều biến mất một dấu vết. Chẳng ai họ .
Trong lòng ai nấy đều nóng như lửa đốt, chỉ thể ngầm lệnh để lộ chuyện ngoài, đồng thời lẳng lặng tìm kiếm mạng xem còn những ai khác cũng mất tích .
May mắn là lượng lệnh bài nhiều, nên về cơ bản thường dân nào biến mất.
Gia chủ của mấy gia tộc lớn tức tốc chạy tới Kinh Thị họp suốt đêm, nhanh chóng thành lập một tổ chuyên án khẩn cấp để phòng trừ bất trắc.
khi phát hiện những túi đồ khẩn cấp trong văn phòng Cục Tình báo Đặc biệt vẫn còn nguyên mang , ai nấy khỏi lo lắng.
Vật tư còn kịp mang theo, lỡ như họ đưa đến một nơi hoang sơ hẻo lánh thì đây?
…
Sau khi hút cơn lốc, Lâm Cấm chìm trong trạng thái trôi nổi một lúc lâu, lâu đến mức cô quen với cảm giác chao đảo, choáng váng. Mãi đến lúc , cô mới cảm nhận mặt đất vững chắc chân .
Không gian xoay vần mắt tan biến, khung cảnh trắng xóa vội vã lùi . Một mùi hương thanh tao ngào ngạt ập đến, xộc thẳng khoang mũi.
Lâm Cấm vững mới cẩn thận quan sát xung quanh.
Cô hiện đang ở trong một hẻm núi khổng lồ, bốn bề chim hót hoa thơm, cũng là những cây đại thụ cao chọc trời.
Dưới chân là nền đất khô ráo, hai bên là vách đá sừng sững vươn tận mây xanh, thể thấy đỉnh.
Mặt trời đầu vô cùng chói chang, nhưng khí hề oi bức, ngược còn những cơn gió mát rượi từ thổi tới, mơn man da thịt vô cùng sảng khoái.
Trong hẻm núi chỉ một Lâm Cấm. Những Hoa Hạ khác cuốn cùng lúc với cô cũng đang rải rác gần đó, điều ai nấy vẫn còn đang choáng váng vì dư chấn của cơn lốc, đầu óc vẫn còn ong ong tỉnh táo hẳn.