Nếu trường bình chọn danh hiệu “Ký túc xá học tập xuất sắc nhất”, phòng 303 chắc chắn xứng đáng.
Lâm Cấm mấy tuần liền về nhà, Lâm Ý Văn và Thời Sênh sốt ruột chịu nổi.
Sau chuỗi ngày nhắn tin thúc giục con gái về nhà kết quả, cuối cùng một chiều thứ sáu nọ, họ quyết định đến tận trường “bắt ”.
“Cấm Cấm, con mấy tuần về nhà . Tối nay ăn cơm với ba nhé, một nhà hàng ngon lắm đấy.”
Hai vợ chồng Lâm Ý Văn tìm thấy bốn cô gái đang đường về ký túc xá. Bà vội khoác một chiếc áo chống nắng cho Lâm Cấm.
Thấy mắt con gái quầng thâm nhàn nhạt, Lâm Ý Văn đau lòng : “Dạo con ngủ ngon ? Tối nay bảo dì giúp việc hầm cho con ít canh an thần.”
Lâm Cấm che miệng ngáp dài: “Cũng một chút ạ.”
Gần đây cô ngủ ngon thật, cứ liên tục gặp ác mộng, sáng nào thức dậy cũng vật vã như bóng đè.
Khi thì mơ thấy rơi xuống biển c.h.ế.t đuối, lúc mơ đến trả thù, khiến cho cô dạo lên lớp trong trạng thái lơ mơ, ngủ tỉnh.
Thời Sênh nhận lấy balo từ tay Lâm Cấm, áy náy với mấy cô bạn của con gái: “Hôm nay Cấm Cấm về nhà với hai bác nhé, chờ con bé nghỉ ngơi cho sức mấy hôm sẽ .”
“Dạ ạ, cháu chào hai bác!”
Ba cô gái vội vàng tạm biệt họ.
Lâm Ý Văn choàng tay ôm lấy Lâm Cấm , lấy quạt tay quạt cho con: “Tuy là sắp thi nhưng con cũng chú ý cân bằng giữa học tập và nghỉ ngơi. Nếu thấy thì ba cho con nước ngoài du học, chọn một ngành thích.”
Đi bên cạnh che ô, Thời Sênh cũng phụ họa: “Mẹ con đúng đấy, cùng lắm thì du học. Mệt mỏi quá cơ thể sẽ chịu nổi .”
Lâm Cấm lắc đầu nguầy nguậy như trống bỏi: “Thôi ạ, con vất vả lắm mới thi đỗ đại học, con du học .”
“Được , con hứa với là sẽ nghỉ ngơi cho đàng hoàng, thế nữa.” Lâm Ý Văn đẩy con gái ghế , đưa một ly xoài dừa sago ướp lạnh đến bên miệng cô. “Dì mới ép xong đó, uống chút cho đỡ khát.”
Thời Sênh ghế lái, chỉnh nhiệt độ điều hòa cho phù hợp bật nhạc lên.
Xe bắt đầu lăn bánh. Lâm Cấm uống một ngụm xoài dừa sago, ngả ghế lim dim nhạc, mí mắt nặng trĩu dần chìm giấc ngủ.
Khi mở mắt nữa, Lâm Cấm kinh hoàng nhận đang ở một nơi xa lạ.
Xung quanh là làn nước biển xanh thẳm, từng đàn cá mà cô chỉ từng thấy qua phim ảnh đang lượn lờ bơi ngang .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-268.html.]
Dưới chân là những rặng san hô rực rỡ, xa xa là những con nhím biển to hơn cả đầu , đỉnh đầu còn cá mập bơi lượn.
Và Lâm Cấm đang giữa những sinh vật biển , mặc cho chúng bơi lướt qua .
Cô nghi hoặc quanh những rặng san hô.
Mình xuống biển từ lúc nào nhỉ, chút ký ức nào?
Rõ ràng giây vẫn còn đang chuyện với ba xe, giây ở biển ?
Là ảo giác là mơ?
Lâm Cấm thử cử động, cứng đờ thể nhúc nhích. Cô thử nhấc tay, cũng thể động đậy.
Cả cơ thể chỉ đầu và mắt là thể chuyển động, ngay cả miệng cũng thể mở .
Cô càng thêm hoang mang, thử triệu hồi dị năng nhưng cả gian và dòng điện đều thể sử dụng.
Lâm Cấm thoáng hoảng loạn, nhưng khi thấy chiếc vòng cổ , cô nhanh chóng trấn tĩnh .
Không ký ức, nơi chắc chắn là ảo giác . Chỉ là, ai tay với ?
Cục Tình báo Đặc biệt?
Hay là của nhà họ Triệu hoặc nhà họ Ôn?
Chưa kịp nghĩ manh mối, Lâm Cấm thấy nước biển mắt nổi lên những dòng chảy hỗn loạn.
Đàn cá đầu chớp mắt biến mất dấu vết, con cá mập vẫn lượn lờ ban nãy cũng vội vàng rời trong vài giây.
Từ phía xa, một bóng đen khổng lồ đang lao tới. Những đàn cá chậm chân còn sót lập tức nó đuổi kịp và nuốt chửng.
Cái miệng của bóng đen đó vô cùng lớn, chỉ một cú đớp khiến đàn cá biến mất quá nửa.
Tốc độ của nó cũng cực nhanh, chỉ trong nháy mắt vượt qua cách hơn trăm mét.
Mùi m.á.u tanh nồng nặc xộc mũi, những mảnh thịt vụn nát và dòng nước biển đỏ ngầu cũng ập đến ngay mắt.