Thẩm Bội Dung hét lớn: “Mau , chỉ gỗ tăng cao !”
Thẩm Linh Vũ như thấy, cô vội vàng lật chiếc xẻng , dùng mặt còn nứt vỡ cắm xuống đất, nhanh chóng đào một cái hố.
Tiếng nức nở đột nhiên cao vút lên, một vết nứt xuất hiện từ trong hố, từ từ lan rộng , lấy cô trung tâm.
Mặt đất rung chuyển ngày càng rõ rệt, chim chóc trong rừng bay tán loạn. Lâm Cấm đang ở cây cũng nghi hoặc ngẩng đầu, cô nhảy xuống đất để cảm nhận cơn rung chấn.
“Động đất ?”
“Chuyện gì ? Động đất ?”
“Động đất! Không thể nào? Chỗ chúng vành đai địa chấn .”
“Không động đất , điện thoại cũng cảnh báo. Chắc là máy móc gì đang thi công gần đây thôi.”
Nhân viên đoàn phim mới leo lên sườn núi động đất liền sinh một trận hoảng loạn.
Có vội vàng lấy điện thoại , mở tài khoản chính thức của cục địa chấn Hoa Hạ lên xem. Thấy thông báo động đất nào, mới thở phào nhẹ nhõm.
“Làm sợ c.h.ế.t khiếp, là chỗ chúng động đất chứ, suýt nữa thì bỏ chạy .”
Nhân viên công tác yên lòng, vội vàng sắp đặt dụng cụ phim, bố trí cảnh quan để chuẩn nửa của đoạn quảng cáo.
Nửa đầu buổi là ở bờ nước, nửa họ sẽ cảnh thiên nhiên trong rừng.
Điểm nhấn lớn nhất của đoạn quảng cáo là yếu tố thiên nhiên, vì họ tốn nhiều thời gian để bố trí cảnh cho nửa .
Nào là bụi hoa bướm lượn, mơ màng hư ảo như lạc một khu rừng cổ tích, nào là những con vật dường như hiểu tính , cùng với một con suối lấp lánh như dải ngân hà.
Để sự chân thực, đạo diễn tiếc chi một khoản tiền lớn để tìm về những con vật hiền lành, giúp Kiều Oánh thành cảnh .
Lâm Cấm đổi sang một cái cây khác cách họ xa để ẩn nấp. Cô chạc cây, ánh mắt rời mà chằm chằm Thành Lệ Liên.
Cô vẫn quyết định theo nội tâm và ở . Nếu Ôn Tư Tề khả năng là kẻ tham gia nhắc đến trong lá thư, thì lúc nào tìm cũng .
Lâm Cấm cảm giác rằng nếu bỏ lỡ những thông tin ở hiện trường hôm nay, cô chắc chắn sẽ hối hận.
Vì , cô liên tục quan sát Thành Lệ Liên và Kiều Oánh, cố gắng tìm chút manh mối từ họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-26.html.]
Nhìn nửa ngày vẫn phát hiện điều gì. lúc Lâm Cấm đang hoài nghi, cô đột nhiên nhận khu rừng vốn đang quang đãng, giờ từ lúc nào bắt đầu sương mù.
Sương mù nhanh chóng bao trùm cả khu rừng, khói trắng mờ mịt, chỉ trong nháy mắt tất cả đều còn thấy bóng dáng , chỉ thể loáng thoáng tiếng .
Thẩm Linh Vũ đào thêm vài nhát, cuối cùng lớp đất đào lên còn màu đỏ tươi nữa, cũng rễ cây nào bay .
Vết nứt mặt đất lan đến chân Thẩm Bội Dung thì dừng . Cơn chấn động nhỏ ban nãy cũng theo đó mà ngừng hẳn, chim chóc bay về, thứ chất lỏng màu đỏ gốc cây cũng hòa mặt đất, biến thành lớp bùn màu đỏ sẫm.
Thẩm Linh Vũ đưa lớp bùn lên mũi ngửi, thấy mùi m.á.u tươi mới yên tâm.
Cô đầu báo cáo với Thẩm Bội Dung: “Bà nội, nguy hiểm giải trừ. Bà mau theo dõi xem chỉ gỗ giảm xuống ?”
Thẩm Bội Dung đáp lời cô mà đồng tử co rút , mặt biến sắc kinh hãi chỉ về phía lưng Thẩm Linh Vũ.
“Không, nguy hiểm giải trừ . Nó !”
“Bíp! Bíp!”
Dứt lời, chiếc máy dò trong tay Thẩm Bội Dung đột nhiên phát tiếng cảnh báo dồn dập, chấm đỏ màn hình nhấp nháy liên tục, chỉ từ một nghìn năm vọt lên ba nghìn chỉ trong chớp mắt.
Cho đến khi chỉ đạt đến giới hạn của thiết , “bụp” một tiếng, chiếc máy dò huyền khí ngũ hành độ chính xác cao hỏng.
Sương mù dày đặc, cảnh vật mắt biến mất trong nháy mắt, tiếng trẻ con nức nở vang lên, còn rõ ràng hơn.
Lông tơ gáy Thẩm Linh Vũ dựng , cô lập tức nghiêng lăn một vòng.
Một vệt sáng bạc xẹt qua, một đoạn cành cây màu nâu đất cắm phập xuống nơi cô . Cơn đau nhói ập đến cánh tay , theo đó là m.á.u tươi chảy .
Ngẩng mắt lên, một bóng hình to lớn gần bằng một cái cây hiện trong sương mù.
Thân hình nó khổng lồ, vung vẩy mấy thứ trông như roi da hoặc dây leo múa loạn xạ trong sương. Đoạn cành cây ban nãy chính là do nó .
Thẩm Linh Vũ hoảng hốt, nhanh chóng dậy, chĩa kiếm thẳng trung tâm màn sương trắng.
“Trời ơi, đó là thứ gì ? Mau thông báo cho , bảo họ nhanh chóng tới đây.”
“Không , trong rừng sương mù, tất cả tín hiệu đều biến mất . Mau dùng điện thoại vệ tinh cầu cứu .”
“ thấy cục trưởng và nữa, họ sẽ xảy chuyện gì chứ?”
“Không , chỉ gỗ vượt qua 3000, mau nghĩ cách !”