Ánh mắt của Du Vân đạo nhân khiến Hoa Dĩ sởn cả da gà, cô bất giác xoa xoa cánh tay .
Du Vân đạo nhân thu tay về, vẻ mặt trở nên cực kỳ nghiêm trọng, “chậc” một tiếng với Hoa Dĩ.”
“Ta thấy ấn đường của cô tối sầm, hai mắt vô hồn, e là sắp tới sẽ gặp họa đổ máu.” Du Vân đạo nhân tặc lưỡi lắc đầu: “Đáng tiếc, vướng kiếp nạn , c.h.ế.t cũng mất nửa cái mạng.”
Nghe , Giang Nhạc suýt thì nhảy dựng lên: “Họa đổ m.á.u cái gì? Mấy ông đạo sĩ các chỉ mỗi bài ca thôi ?”
“Đại sư, là ngài tính nhầm ạ?”
Hoa Dĩ bán tín bán nghi. Mấy ngày nay cô chẳng thấy trong khó chịu chỗ nào, ngày nào cũng ăn ngon ngủ kỹ, dậy sớm ngủ sớm, thể gặp họa đổ m.á.u chứ.
Du Vân đạo nhân hừ lạnh một tiếng, vẻ ngạo mạn ban đầu biến mất, đó là thái độ nghiêm túc kể lể cho Hoa Dĩ về những chuyện thể xảy trong vài ngày tới.
Nào là đường gặp tai nạn xe cộ c.h.ế.t bất đắc kỳ tử, nào là vật lạ từ trời rơi xuống trúng đầu, thậm chí là nửa tiếng nữa thôi sẽ vấp ngã ở đó đến chảy cả máu.
Gã còn dừng , phán thêm rằng nếu Hoa Dĩ chẳng may bỏ mạng sẽ biến thành lệ quỷ, gieo rắc tai họa cho cả gia đình.
Du Vân đạo nhân chắc như đinh đóng cột, khiến mấy vốn chẳng tin cũng bắt đầu thấy hoang mang.
Hoa Dĩ cảm giác khi gã xong, gáy cô chợt lạnh toát, cứ như ai đang hà tai .
Tang Duyệt vội sang Lâm Cấm, nãy giờ vẫn im lặng, nháy mắt hiệu hỏi cô bây giờ.
“Đại sư, ngài xem thế nào mới hóa giải ạ?”
“Lão gia, ông bạn gặp họa đổ máu, là ông xem giúp một quẻ .”
Hoa Dĩ ngạc nhiên Lâm Cấm cắt ngang lời : “Cậu cũng xem ?”
Lâm Cấm bước lên một bước, chắn ngay mặt Hoa Dĩ, tách hẳn tầm mắt của cô và Du Vân đạo nhân .
Hoa Dĩ hé môi, định là cứ để cô hỏi cho rõ về cái họa đổ m.á.u , nhưng ngay khi tầm mắt che khuất, cô liền cảm thấy cơ thể ấm lên, dường như một luồng nóng đang len lỏi .
Làn khí lạnh phả bên tai cũng biến mất, ngay cả cảm giác rờn rợn trong lòng cũng tan .
Cô cúi xuống , Lâm Cấm đang nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, ấm từ lòng bàn tay cô truyền sang.
Hoa Dĩ mím môi, im lặng gì nữa, chỉ ngoan ngoãn lưng Lâm Cấm, giao tiếp bằng mắt với Du Vân đạo nhân nữa.
Nhận ánh mắt của Lâm Cấm, Tang Duyệt vờ như vô tình chắn mặt Giang Nhạc và Minh Tuệ, đồng thời lẳng lặng nắm lấy tay còn của Lâm Cấm.
Tầm mắt ngăn cản, sự tức giận thoáng qua trong mắt Du Vân đạo nhân, nhưng gã nhanh chóng đè nén cảm xúc, ngước lên Lâm Cấm đột ngột xen .
“Quét 500 tệ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-238.html.]
“Ting.”
Lâm Cấm giơ chiếc điện thoại thanh toán thành công lên, ngày tháng năm sinh của : “Ông xem giúp chuyện hồi nhỏ, xem cả chuyện nữa. Nếu đúng, sẽ gửi ông một bao lì xì hậu hĩnh.”
Lì xì hậu hĩnh?
Du Vân đạo nhân lập tức phấn chấn, nhưng hề biểu lộ mặt.
Gã đổi sang tay để bấm đốt, còn lâu hơn , lúc thì nhíu mày, lúc kinh ngạc, cuối cùng là vẻ mặt chấn động.
“Mệnh cách của cô so với bạn cô thì phú quý hơn nhiều. Cô là mệnh phú quý trời sinh, từ nhỏ đến lớn gần như từng nếm mùi khổ cực.”
Du Vân đạo nhân nửa câu đầu, đó đắc ý hỏi: “Thế nào, đúng chứ?”
Lâm Cấm đáp, chỉ khẽ hất cằm hiệu cho gã tiếp.
Ánh mắt Du Vân đạo nhân trầm xuống, thấy mấy Lâm Cấm biểu cảm gì đặc biệt, gã bèn nốt nửa câu :
“ lâu nữa, cô sẽ gặp kiếp nạn, thậm chí kiếp nạn sẽ ảnh hưởng đến cả nhà cô. Gia đình cô sẽ phá sản, gánh một món nợ khổng lồ.”
“Phụt!”
Lần thì cả nhóm cũng phản ứng, nhưng là sự kinh ngạc mà Du Vân đạo nhân mong đợi, mà là những tiếng nhạo chút nể nang.
“Trời đất, c.h.ế.t mất, còn tưởng là đạo sĩ cao tay cỡ nào, hóa cũng chỉ là một tay mơ.”
“Mệt thật sự, một ngàn tệ đưa cho loại lừa đảo , trả tiền đây!”
Minh Tuệ và Giang Nhạc cùng lúc chìa tay mặt Du Vân đạo nhân, bắt gã trả tiền ngay lập tức.
Hoa Dĩ, lúc còn gã doạ cho sợ mất mật, giờ đây cũng lạnh mặt: “Tưởng thế nào, hóa ông đúng là đồ lừa đảo.”
Những tiếng nhạo khiến mặt Du Vân đạo nhân sa sầm, gã tức tối phất tay áo.
“Bọn bây tin lão đạo ? Lão đạo hành nghề mấy chục năm, đây là đầu tiên gọi là lừa đảo. Không tin chứ gì, tin thì tối nay cứ chờ xem gặp họa đổ m.á.u nhé!”
Gã cũng là kẻ m.á.u mặt, nhạo như thì lật mặt ngay tại chỗ, thu dọn đồ đạc định bỏ .
Trước khi , gã còn hung hăng lườm Hoa Dĩ và Lâm Cấm một cái, ánh mắt độc địa lóe lên.
Du Vân đạo nhân cố tình sát qua Hoa Dĩ, đẩy cô vung tay nải nghênh ngang bước .
Nào ngờ nửa bước, gã cảm thấy cổ áo túm chặt.