Linh Khí Sống Lại Lão Đại Lại Đi Bán Xúc Xích Nướng - Chương 178

Cập nhật lúc: 2025-09-17 08:25:57
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời Vân Thư đặt hai tấm ảnh cạnh để so sánh, trong thoáng chốc cả hai đồng thời hít một lạnh.

 

“Giống hệt , giống như từ một khuôn đúc .”

 

, nếu Lâm Cấm để tóc dài, thể là chị em song sinh với cô út.”

 

“Không thể tin nổi.” Tịch Ngọc Búi bây giờ cảm thấy đầu óc ong ong. Ý Văn khả năng vẫn còn một con gái đang sống đời, chuyện quả thực như một trò đùa lớn của ông trời.

 

“Chuyện gì mà thể tin nổi?”

 

Ngoài cửa thư phòng, đầu nhà họ Thời hiện tại, Thời Hành, một cuộc điện thoại gọi về, tay cầm di động ngoài cửa nghi hoặc hỏi.

 

Hai đang lưng về phía cửa liền đầu , thấy đến thì vô cùng mừng rỡ.

 

“Ba về ?”

 

“Ông xã, cuối cùng cũng về .”

 

Thời Hành tháo kính xuống, tiện tay ném sang một bên đóng cửa thư phòng : “Sao ? Có chuyện gì lớn xảy ?”

 

Tịch Ngọc Búi dùng vài ba câu giải thích đầu đuôi câu chuyện, và thành công thấy sắc mặt của Thời Hành tái từng chút một.

 

“Còn hai ngày nữa mới đến ngày Cá tháng Tư, hai con đang đùa với đấy ?” Con gái của em trai và em dâu lẽ vẫn còn sống đời, đây là chuyện động trời gì .

 

Tịch Ngọc Búi ngay là ông tin, liền đưa ảnh và hồ sơ cho ông xem: “Trên đời thể nào chuyện trùng hợp như . Nếu đứa bé thật sự là con của nhà họ Thời và nhà họ Lâm, thì chuyện sinh nở năm đó của Ý Văn tuyệt đối âm mưu.”

 

“Thậm chí đứa trẻ chôn trong bia mộ chừng cũng là một âm mưu, dù lúc đó Ý Văn cũng mang thai đôi.”

 

Thời Hành nhíu mày xem hết ảnh và hồ sơ: “Từ ảnh và thông tin , quả thật vấn đề. Vân Thư, con tìm lấy mẫu DNA , so sánh đối chiếu với chúng xem của gia tộc .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-178.html.]

“Sau đó ba sẽ cho điều tra chuyện năm đó. Nếu thật sự khuất tất, tuyệt đối sẽ để manh mối.”

 

Thời Vân Thư đồng ý ngay: “Ba, cần báo cho chú út và cô út ạ? Chuyện chắc chắn để họ và em gái xét nghiệm DNA.”

 

Còn lấy DNA, cô gọi “em gái” một cách tự nhiên, dường như chắc chắn Lâm Cấm nhất định là em họ của .

 

Tịch Ngọc Búi nhíu mày, nhưng cũng sửa . Từ tấm ảnh, ngay từ cái đầu tiên bà cảm tình với cô gái tên Lâm Cấm . Không là tự tin vô cớ, mà là luôn cảm giác Lâm Cấm nên chút quan hệ gì đó với .

 

Thời Hành phủ quyết đề nghị : “Tạm thời cần. Dù vài ngày nữa là đến Tết Thanh Minh, chú út và cô út của con sẽ về nước tảo mộ. Trong tình hình hiện tại, cứ lấy DNA , đợi kết quả thật sự chúng báo cho họ cũng muộn.”

 

“Nếu đứa bé thật sự là con của nhà chúng , thì âm mưu dàn dựng từ 18 năm . Bây giờ tuyệt đối thể , nếu sẽ là công dã tràng xe cát, hơn nữa còn khả năng sẽ đánh động kẻ màn.”

“Tại ký túc xá phòng 303, cả bốn đều tiết học buổi chiều, nên từ lúc tan học buổi trưa lì trong phòng. Cả đám nhàm chán lướt điện thoại, bàn bạc xem kỳ nghỉ lễ sắp tới nên chơi.

 

Hoa Dĩ ghế xoay : “Các đều về nhà tảo mộ ?”

 

Bề nhà cô vẫn còn khỏe mạnh, quan hệ với họ hàng đời cũng bình thường, vì mỗi dịp Thanh Minh nhà cô đều du lịch.

 

Giang Nhạc gật đầu: “Tảo mộ chứ, chỉ tảo mộ gần, còn tảo mộ cho cả tổ tiên mấy đời nữa.”

 

“Tớ cũng , nhà tớ mỗi năm đều coi trọng việc tảo mộ, về cơ bản là cả họ đều về đông đủ.” Minh Tuệ đau đầu .

 

Gia tộc nhà cô đông , mỗi năm họ hàng về đều tụ tập. Năm nay đến lượt nhà cô mời khách. Nghĩ đến cảnh mở bảy tám bàn tiệc, bây giờ cô cảm thấy bực bội .

 

Nhiều lúc cô ghen tị với những cần tảo mộ dịp Thanh Minh, thể vui vẻ chơi mà cần lo lắng bất cứ chuyện gì. Đâu như bọn cô, mỗi năm những chơi, mà còn bắt buộc về nhà đốt vàng mã cho tất cả tổ tiên, mang theo bao nhiêu là đồ lễ lên núi cúng bái, cầu nguyện năm phù hộ cho gia đình ăn phát đạt.

 

Lâm Cấm cầm một chiếc búa gỗ nhỏ gõ gõ bắp chân. Lực gõ thể giúp giảm bớt cơn đau nhức do luyện tập mang . “May mà tớ cần cúng bái ai, lễ Thanh Minh thể ngoài chuyên tâm bày hàng.”

 

“Cậu vẫn còn định ! Cậu mà nghị lực thì gì cũng thành công.” Giang Nhạc cảm thán.

 

Nếu đổi là cô, trong tay mười mấy vạn tiền tiết kiệm, c.h.ế.t cô cũng đời nào ngoài bày hàng. Dù thì việc trông vẻ ho, nhưng thật sự vất vả, còn chấp nhận rủi ro tố cáo và trật tự đô thị đuổi chạy. Xui xẻo hơn một chút, chừng còn gặp khách hàng gây sự, tiền kiếm cả nửa tháng khi bay sạch, khi còn đền thêm. Kiểu kinh doanh nổi chút nào.

 

Loading...