Ba xong đoạn tự sự đều nức nở, một bịch khăn giấy nhanh chóng vơi . Mọi đau lòng tức giận, đau lòng cho những gì Lâm Cấm trải qua từ nhỏ, tức giận vì nếu sớm Liễu Tiểu Thảo là loại , ở bên ngoài các cô cho cô một cái tát .
là đồ tồi, cô lập khác mà còn cho là lý. Em gái ruột của tại cây đè chết, lẽ nào cô rõ ? Không trách trời, trách đất, cứ một mực đổ cho Lâm Cấm, cô tự tìm nguyên nhân từ chính bản ?
Nước mắt ba ngừng tuôn rơi, Lâm Cấm thấy liền mở một bịch khăn giấy mới đưa cho họ.
“Đừng nữa, tớ còn mà các lóc thương tâm như gì, còn tưởng là tớ bắt nạt các đấy.”
“Chuyện cũng qua nhiều năm , tớ cũng vượt qua . Bây giờ quen các cũng . Có điều, nếu các để ý đến quá khứ của tớ thì sớm với tớ một tiếng, tớ sẽ xin giáo viên chủ nhiệm đổi ký túc xá.”
Tiếng của ba đột nhiên im bặt, đôi mắt sưng húp kinh ngạc Lâm Cấm.
“Này Lâm Cấm, ý gì ? Cậu bắt đầu chê bọn tớ đúng ? Chúng mới cùng trải qua sinh tử, là nơi dọn là dọn .”
“Nói cái gì thế hả? Chúng là chị em sinh tử, mà rời thì 303F4 của chúng ?”
“Tớ cho Lâm Cấm, đừng mà mơ tưởng đến chuyện dọn . Cậu mà dám qua sự cho phép của bọn tớ mà rời khỏi ký túc xá, xem tớ xử lý thế nào. Tớ sẽ trói , cột ghế thẩm vấn quất cho mấy roi da.”
Ba năm miệng mười lời,纷纷 trách cứ Lâm Cấm lâm trận bỏ chạy.
303F4 cùng trải qua sinh tử, mới thành lập một tình bạn sâu sắc, sớm là thứ tình cảm bình thường thể so sánh. Bây giờ Lâm Cấm còn bỏ , coi ba các cô là cái gì chứ? Cỏ dại ven đường ?
“Tớ sai , tớ xin các , tớ nhắc đến chuyện nữa. Có điều, mì gói chín , ăn là trương lên đấy.”
Lâm Cấm bật , tâm trạng nặng nề vì những lời pha trò của các bạn cùng phòng mà dần dần giải tỏa. Cô vội vàng xin , lỡ lời, mở nắp hộp mì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/linh-khi-song-lai-lao-dai-lai-di-ban-xuc-xich-nuong/chuong-106.html.]
Ba lập tức vứt khăn giấy sang một bên, mỗi cầm lấy đũa của xúm .
“Sơn hào hải vị gì giờ cũng bằng, chỉ mì gói là lòng tớ nhất.”
“Chưa bao giờ thấy mì gói thơm như thế .”
Ba tranh một tô mì gói, nhất thời chẳng còn màng đến hình tượng gì nữa.
Lâm Cấm cầm một chiếc bát nhỏ mặt họ, ba tranh giành, cũng vươn đũa tham gia cướp đoạt.
Kỳ nghỉ Tết Dương lịch qua bao lâu, sinh viên cũng còn bao nhiêu môn học. Ký túc xá mấy xem như rảnh rỗi hơn, khi một ngày chỉ một tiết, thời gian còn các cô đều dùng để ôn bài.
Thời gian nghỉ đông cũng ấn định, từ ngày hai mươi tháng một sẽ bắt đầu nghỉ. Mấy ngày đó sẽ học xong chương trình của học kỳ và thi cử.
Càng gần đến kỳ thi, Lâm Cấm càng tâm tư bán hàng.
Cô ngày nào cũng vùi đầu học, khi tan học về liền cả, tan lớp là chạy thẳng đến thư viện, ngày nào cũng học đến lúc ký túc xá sắp đóng cửa mới trở về.
Cũng chính vì sự chăm chỉ của cô, cả ký túc xá cũng cuốn theo guồng học tập. Mọi cũng tan học là chạy thẳng đến thư viện, nếu thư viện chỗ, các cô liền yên tĩnh ở ký túc xá ôn bài.
Giang Nhạc trêu chọc rằng cô đang học một trường đại học giả. Người đều cuộc sống đại học , ai ngờ đại học mới phát hiện , một cảm giác còn mệt hơn cả thời cấp ba.
Trong nháy mắt, trong guồng ba điểm một đường: ký túc xá, giảng đường, thư viện, môn học cuối cùng của học kỳ cũng đến, Lâm Cấm và các bạn cũng sắp đối mặt với kỳ thi.
Môn học cuối cùng là môn Nghệ thuật ngôn ngữ. Tiết học Lâm Cấm vốn hứng thú, nhưng cô giữ vững ý niệm bỏ qua bất kỳ môn học nào, vẫn thành thành thật thật cẩn thận ghi chép bài.