Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 91

Cập nhật lúc: 2024-08-28 22:13:08
Lượt xem: 156

Hệ thống trợn mắt há hốc mồm mà nhìn người đàn ông trước mặt chính mình này, có ý đồ soán ngôi chức vị trợ lí nhỏ của chính mình, giận đến suýt chút nữa hiện ra nguyên hình!

【 Ký chủ! Anh ta tuyệt đối không có khả năng thay thế tôi! Tôi rất lợi hại ——】

Hệ thống thở phì phò nói ra lời này, liền nghe Cố Sướng nói.

"Người máy nhân tạo mới cải tiến của tôi có thể thông qua giọng nói điều khiển hoàn thành các nhu cầu thị trường hiện nay như việc nhà, cấp cứu, công việc thường ngày. Không chỉ có thể dựa vào mệnh lệnh từ xa thao tác máy tính, cũng có thể lựa chọn hình thức 24 giờ làm bạn với những cá tính khác nhau."

"Những công tác nó có thể đảm nhiệm, tôi sẽ phụ trách toàn bộ." Vừa nói, Cố Sướng làm hết phận sự mà đóng cửa xe, bước vào ghế điều khiển. Ngón tay thon dài hữu lực mang bao tay, khuôn mặt hoàn mỹ đẹp trai nghiêng người nói.

“Mặc dù tôi càng thiên vị ngành khoa học và công nghệ nhưng đồng thời tôi cũng có bằng thạc sĩ ngành văn học, nếu có yêu cầu gì về viết văn, đăng bài, ra mặt xử lý lo liệu cứ việc giao cho tôi."

"Tôi sẽ viết tốt hơn so với vị trợ lý nào đó."

Hệ thống:!!!

Lâm Hạ Vy nghe đến đó cũng không khỏi nhẹ nhàng cười, cô có một trợ lý nhỏ thần bí cũng không phải bí mật.

Những người khác đều không dám hỏi cô thân ở bệnh viện thì thông qua phương thức gì lại có thể liên hệ được với đối phương, nhưng Cố Sướng từ sớm đã công khai trước mặt cô cùng hệ thống quang minh chính đại mà giám sát tần số tín hiệu d.a.o động bất thường trong phòng bệnh, ý đồ truy tra dấu vết hiện diện của hệ thống để lại trên mạng.

Lâm Hạ Vy cũng chắn chắn một ngày nào đó anh cũng sẽ phát hiện được hệ thống.

Đôi mắt sâu thẳm mà lộng lẫy càng thêm tò mò nhìn Cố Sướng, theo lời hệ thống thì công nghệ của nó đi trước thế giới này vài trăm năm.

Nhưng Cố Sướng cũng thật sự sắp phát hiện ra nó.

Hệ thống ngây ngô không hề hay biết tất cả những điều này, nó chỉ nghĩ đến nguy hiểm mà nó sắp phải đối mặt. Gần đây, nó trầm mê điện ảnh, phim truyền hình, còn kết bạn với mọi người trên mạng không hề nghĩ tới dạo một vòng trong máy tính của họ Cố nào đó càng không nghĩ tới có người muốn dẫm nó chiếm vị trí!

【 Ký chủ! Tôi thấy người này có cốt cách trộm cướp —— tuy rằng mày rậm mắt to, nhưng là vừa nhìn chính là loại người một bụng ý nghĩ xấu xa! 】

【 Nghiên cứu phát minh cái gì trí não đó sao có thể sánh bằng tôi! Việc tôi có thể làm bọn họ làm không được, việc bọn họ có thể làm tôi cũng có thể! Cấp thấp! cấp thấp mười phần! 】

Hệ thống thừa dịp thời gian này nhanh chóng đi tra xét tình hình bên địch, sau khi xác nhận “Trí não” kia không lợi hại bằng chính mình thì một bên thở phào nhẹ nhỏm, một bên tiếp tục bôi đen Cố Sướng!

Cố Sướng nghe không thấy những lời phàn nàn không dứt của nó, liền khởi động xe định lái về bệnh viện, bỗng nhiên có chiếc xe ngừng ở trước mặt anh ngăn chặn đường đi của bọn họ.

“Cố tổng, chúng tôi muốn gặp Hạ Vy một lần, phiền ngài mở cửa xe.”

Trên xe, Lâm Cao Sầm và Hà Mộng Hạ vội vội vàng vàng mà bước xuống xe chạy đến, một khoảng thời gian không gặp hai người đều gầy đi rất nhiều, thần thái khí sắc cũng không được như xưa.

Trong khoảng thời gian này, bọn họ tìm rất nhiều biện pháp muốn gặp lại Lâm Hạ Vy, cho dù chỉ là một cuộc điện thoại cũng được, cho bọn họ có cơ hội cứu vãn mang cô trở về!

Ngay từ đầu khi Trương Từ chặn lại không cho họ vào bệnh viện, Lâm Cao Sầm còn cố ý tìm người trung gian thương lượng với Trương Từ.

Dù thế nào đi chăng nữa, Lâm Hạ Vy cũng là con gái ruột của ông ta! Làm gì có đạo lý để một người ngoài ngăn không cho cha mẹ gặp m.á.u mủ ruột thịt của mình!

Lâm Cao Sầm còn mang theo tâm lý u ám mà tưởng tượng ra khả năng Trương Từ muốn “khống chế” con gái để trục lợi, trong lòng ông ta càng thêm nôn nóng, động thái phản kháng càng mạnh mẽ hơn.

Hai nhà thậm chí trực tiếp đối kháng trong kinh doanh.

Không ít bạn bè, chú bác trong giới kinh doanh đều bày tỏ sự ủng hộ ông ta, cũng có những người khác muốn thông qua họ xin Lâm Hạ Vy xem mệnh nên đã gây áp lực lên Trương Từ, nhưng lại bị Cố Sướng và Trương Từ hợp tác, không chịu nhượng bộ!

Tuy gia tài của Cố Sướng không đồ sộ như nhà họ Trương nhưng mối quan hệ và quyền thế của anh lại không hề thua kém, thậm chí càng đáng sợ hơn.

Ngay khi nhà họ Lâm muốn trực tiếp công khai yêu cầu một lời giải thích thì phía chính phủ lại phái người đến cửa bày tỏ hy vọng bọn họ không thể tùy ý làm phiền bệnh nhân.

“Nếu cô ấy muốn gặp thì nhất định sẽ gặp ông. Không cần làm lớn chuyện.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-91.html.]

Mặt ngoài nhân viên phía chính phủ nhẹ nhàng ôn hòa nhưng lời nói lại mang ý cảnh cáo, Lâm Cao Sầm lại không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Cho đến hôm nay, Lâm Hạ Vy rời khỏi bệnh viện, bọn họ cuối cùng cũng tìm được cơ hội, nhanh chóng tiến đến cản người lại!

Đáng tiếc, bọn họ chậm một bước, Cố Sướng đã đóng cửa xe. Toàn bộ cửa kính ô tô đều được trang bị kính một chiều, chỉ có người bên trong thấy được bên ngoài, Lâm Cao Sầm và Hà Mộng Hạ cả cái bóng của Lâm Hạ Vy cũng chưa thấy.

Trong giới doanh nhân Thủ Đô, xe của Cố Sướng vốn là có tiếng, nếu anh kiên trì nhất quyết không mở cửa thì bọn họ cũng không thể làm gì được!

“Hạ Vy, con đừng giận cha mẹ! Lúc trước là lỗi của cha mẹ, con hãy tha thứ cho chúng ta đi, về nhà đi con!”

Hà Mộng Hạ lau nước mắt, hối hận rất nhiều vì đã làm tổn thương chính con gái ruột của mình, ép cô đến bước đường phải lựa chọn đoạn tuyệt quan hệ với bọn họ.

Trong khoảng thời gian gần đây, Lâm Cao Sầm cũng vô cùng trắc trở, không ngừng suy nghĩ nếu con gái không xa cách bọn họ thì quang cảnh hiện tại của nhà họ Lâm sẽ như thế nào.

Cố Sướng quay đầu lại liếc nhìn biểu cảm của Lâm Hạ Vy, thấy thần sắc cô đạm nhiên thờ ơ với âm thanh ngoài cửa sổ, anh nói thẳng: “Lái xe đi sao?”

Lâm Hạ Vy tùy ý gật gật đầu, trong tâm trí thành thật nói với vừa tự xưng so Cố Sướng càng thêm hữu dụng hệ thống: 【 Hình như ngươi không thể lái xe? 】

Vật nhỏ, nuôi mấy cái mà không phải là nuôi?

Lâm Cao Sầm gõ cửa sổ xe, đang chờ Cố Sướng đi xuống, lại không ngờ người trong xe như không nghe được lời nói của ông ta mà đột nhiên nhấn ga lao đi! Xe bọn họ cứ như vậy tông vào xe của người nhà họ Lâm, dễ dàng đẩy xe bọn họ sang một bên, sau đó nghênh ngang mà phóng đi!

Cố Sướng! Cố Sướng! Thật là khinh người quá đáng!

Hệ thống: 【 Ký chủ, tôi có thể điều khiển ô tô tự động! Kỹ thuật tuyệt đối là đỉnh cao! 】

Cố Sướng cũng vừa lúc cũng mở miệng: “Tiểu Ninh, chào hỏi một cái.”

Hệ thống còn chưa kịp phản ứng, bên trong xe có một giọng nói đáng yêu từ hệ thống tự động trong xe vang lên:【 Xin chào chị gái nhỏ, em là Tiểu Ninh, là hệ thống thông minh do Cố Sướng nghiên cứu phát minh ra, thật hân hạnh được gặp chị. 】

【 Hiện tại đường về của chúng ta còn có 35 phút, em muốn đề cử cho chị một ca khúc dễ nghe được không? 】

Thì ra chính là hệ thống trí não thông minh của Cố Sướng!

Hệ thống:???

Tuy rằng cái này không thông minh như hệ thống, Lâm Hạ Vy cũng không chán ghét vật nhỏ mới mẻ đáng yêu này, biết nghe lời liền đồng ý.

Tiểu Ninh: 【 Hiện tại bắt đầu truyền phát, thật vui vẻ có thể đồng hành cùng chị trong hành trình tuyệt vời tiếp theo! Chúng ta hãy cùng nhau nghe nhạc thư giãn một chút đi ~】

Hệ thống: Woa, tiểu trà xanh này vậy mà còn sẽ phát ra cuộn sóng âm!!!

Nhạc nhẹ bao quanh ba chiều êm dịu dễ chịu vang lên, âm lượng vừa phải, Lâm Hạ Vy cũng từ từ nhắm mắt lại vận chuyển công pháp, cô có dự cảm rằng những ngày sắp tới sẽ càng ngày càng náo nhiệt.

Cũng không tệ lắm?

Bỗng nhiên, cô nhìn thấy một khu dân cư trước mắt, vẻ mặt chả cô hơi thay đổi: “Dừng xe”.

Cố Sướng không rõ nguyên do mà ngừng lại, nhìn thấy Lâm Hạ Vy ra hiệu ôm cô xuống xe, cô muốn đi đến khu dân cư đối diện đường cái.

Không hỏi nhiều, Cố Sướng đỗ xe xong lại lần nữa đem ôm cô xuống dưới, đẩy cô về hướng khu dân cư thoạt nhìn không hề có cái gì đặc biệt kia.

Dưới khu dân cư kiểu cũ này bình thường, có lịch sử không lâu, trùng hợp có một sạp báo chí ở dưới lầu, chủ sạp là ông Lương cũng là một hộ gia đình ở trên lầu. Mỗi ngày buổi sáng ông ta đều bày bán tạp chí, báo chí, bản đồ còn có các loại đồ uống, đồ dùng văn phòng, xúc xích nướng, trứng luộc trong nước trà trước khu dân cư, cuối ngày sẽ đóng cửa rồi quay trở về lầu trên.

Mỗi ngày, ông ta đều hoạt động trong phạm vi ba trăm mét, từ ngày này qua ngày nọ từ năm này sang năm nọ.

Nhìn thấy một người đàn ông ăn mặc bảnh bao đang đẩy một cô bé xinh đẹp khuyết tật đến sạp báo, ông Lương nhiệt tình chào đón cô: "Hai người muốn mua gì?"

Nào ngờ hai người thoạt nhìn không phải người nghèo lại không mua cái gì, đặc biệt là cô bé kia không chỉ nói không mua, vậy mà còn lải nhải yêu cầu ông ta đóng cửa sớm.

Loading...