Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 88

Cập nhật lúc: 2024-08-27 22:40:40
Lượt xem: 161

Y phục trắng tinh, làn da trắng nõn, tóc cùng mắt rất đen và dài, cô gái ngồi trên xe lăn mặt ngoài nhìn như ốm yếu trái ngược hoàn toàn với khả năng thực tế ẩn chứa bên trong.

Thần thái bình tĩnh khiến cô giống như chủ nhân nơi này hơn cả Trương Hưng Xương. Đôi chân không nhanh không chậm dậm theo một nhịp điệu nào đó và dừng lại ngay trước khi ông ta bước vào.

“Hôm nay tôi đến chỉ vì hai việc.”

Cô nhẹ nhàng rút ra một lá bài vận mệnh mà cô đã chơi với hệ thống và Tiểu Viên cách đây không lâu, đặt lên bàn.

“Một, nhắc nhở các người chú ý chuyện này.”

Trương Hưng Xương nghiêm túc mà nhận lấy lá bài, cứ cảm thấy nó có chút quen mắt. Bởi vì là người trước mặt đề cập đến chuyện này nên ông ta có vẻ cực kỳ trịnh trọng.

“Tôi cảm nhận được không ít ác ý bám vào bộ bài đang được lưu hành ở Thủ Đô này, nếu để mọi người tiếp xúc lâu dài sẽ gây hại cho họ. Lọt vào tay người có tâm càng xảy ra một số điều không tốt.”

Nghe đến đây, cục trưởng Trương lập tức đặt lá bài xuống, cuối cùng nhớ ra bộ bài này dường như xuất hiện trong bức ảnh chụp nhà ở Từ Thương mà ông ta nhìn thấy trong báo cáo kết thúc vụ án!

Cho nên, Từ Thương đột nhiên nhắm đến Diệp Càn, thực hiện hành động kỳ kỳ quái quái kia không chỉ là ý tưởng cá nhân của anh ta mà còn có sự tham gia của người khác?

Không chờ ông ta hỏi thêm kỹ càng, Lâm Hạ Vy đã nhẹ nhàng, bình tĩnh mà nói ra lí do thứ hai.

“Thứ hai, chính là tôi muốn ra ngoài đi dạo.”

Ngồi trong phòng thẩm vấn, Lợi Thiên Hoa vừa buồn bực vừa may mắn tự hỏi liệu những luật sư mình thuê đã đến chưa, đông thời ông ta cũng tính toán xem bản thân đã vào đây bây lâu rồi. Phòng thẩm vấn không có bất luận đồ vật gì có thể chỉ thời gian, lại thêm sự quấy nhiễu hỏi han thường xuyên của cảnh sát làm ông ta khó lòng phán đoán thời gian đã trôi qua bao lâu.

“Nếu thân thể ông Lợi xuất hiện bất kì vấn đề gì mà không kịp thời chữa trị, các người gánh nổi trách nhiệm không!”

Đoàn luật sư của Lợi Thiên Hoa chắc chắn biết cảnh sát muốn lợi dụng thời gian này dùng hết khả năng khiến thân chủ khai ra. Vì vậy đương nhiên bọn họ không thể chỉ ngồi không được.

Có người tính giờ chính xác, có người quay video, có người lợi dụng tài phú, địa vị của Lợi Thiên Hoa dùng giọng điệu uy h.i.ế.p nhắc nhở bọn họ: Nếu muốn mạnh mẽ giam giữ một bệnh nhân bệnh nặng hơn 50 tuổi thì đó chính là vi phạm pháp luật cùng mưu sát trắng trợn!

Lâm Hạ Vy chỉ vô cùng đơn giản nói vài lời này, lại để lại một nhiệm vụ không nhỏ cho cục trưởng Trương, bọn họ chuẩn bị triệu tập các nhân sĩ huyền học tiến hành kiểm tra bộ bài này, sau đó đi điều tra trên thị trường xem là nơi nào in ấn, tiêu thụ để kịp thời thu hồi nó!

Đôi tai cô khẽ động, Lâm Hạ Vy bỗng nhiên lại dùng chân nhẹ nhàng dậm nhịp trên mặt đất.

Đối mặt với cảnh sát từng bước ép sát, lấy ra một loạt chứng cứ, Phan Phi Tường đã có chút chịu không nổi, nhưng anh ta nghĩ chỉ cần cố gắng chịu đựng chút nữa thôi nói không chừng công ty sẽ phái người đến cứu anh ta ra.

Nhưng người thẩm vấn cũng không phải ăn chay, nhanh chóng nắm được sơ hở trong câu trả lời của anh ta, xác định càng nhiều thông tin.

Phan Phi Tường đơn giản không dám nói tiếp nữa. Bỗng nhiên, anh ta nghe thấy tiết tấu theo quy luật truyền từ trên lầu đến như là có người gõ trên mặt đất.

Nhưng kiến trúc nơi này đều được xây dựng đặc thù, đặc biệt là những nơi như phòng thẩm vấn thì hiệu quả cách âm tuyết đối là tốt nhất, sao có thể truyền ra loại âm thanh kỳ lạ như vậy.

Tiếng gõ càng ngày càng rõ ràng, cũng càng lúc càng nhanh, làm trái tim Phan Phi Tường bất giác đập nhanh theo.

“Các người có nghe thấy âm thanh gì không?”

Phan Phi Tường đã giữ im lặng hồi lâu nhịn không được hỏi vị cảnh sát thoạt nhìn không có phản ứng gì trước mặt, nhịn không được sờ sờ trái tim của mình.

“Đừng nói sang chuyện khác! Có thể nói thì thành thật trả lời vấn đề vừa nãy!”

Người thẩm vấn còn tưởng rằng anh ta gây chuyện, dời sự chú ý lại thấy cả khuôn mặt anh ta dần dần nhíu lại, trong chốc lát đưa tay che lại lỗ tai, trong chốc lát lại che lại ngực, bộ dạng vô cùng lo âu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-88.html.]

Cùng lúc đó, những người khác của công ty giải trí Tập Phượng đang bị thẩm vấn ở các phòng khác nhau cũng có cảm thụ tương tự.

Thân thể Lợi Thiên Hoa đúng thật là có chút không tốt, ông ta rất coi trọng mạng sống, vô cùng coi trọng việc bảo dưỡng hằng ngày. Dưới tình huống bình thường thì trạng thái cơ thể rất tốt.

Lần đầu tiên ông ta nghe thấy âm thanh kỳ quái như vậy đương nhiên cũng hét lớn lên.

“Các người đang làm cái trò gì vậy, lập tức dừng lại cho tôi!”

Các cảnh sát lạnh nhạt mà nhìn Lợi Thiên Hoa diễn kịch, làm gì có âm thanh công kích nào. Thận của Lợi Thiên Hoa không tốt là thật sự, nhưng chưa từng nghe nói trái tim ông ta không tốt, càng chưa từng nghe nói ông ta còn bị ảo giác, viện cớ cũng không tìm lý do nào cho tốt, thật sự quá vụng về!

Lâm Hạ Vy ngồi ở trên xe lăn, nhẹ nhàng mà nhịp nhanh bước chân, câu được câu không mà nói chuyện với cục trưởng Trương.

Cố Sướng chú ý tới động tác của cô, lại vội vàng ngẩng đầu để không thu hút sự chú ý của Trương Hưng Xương.

“Đúng là tôi có thể nhìn thấy quá khứ cùng tương lai, ông cũng muốn thử một lần sao?” Đôi chân ẩn giấu dưới bàn của cô dậm càng lúc càng nhanh, biểu cảm trên mặt lại nhàn nhạt, nhìn như tùy ý nói chuyện lại như thỏa mãn lòng tò mò của Trương Hưng Xương.

Nếu nói cảnh sát còn có chút kiêng dè tình trạng sức khỏe của Lợi Thiên Hoa nhưng đối với những kẻ quản lý cấp trung và cao cấp trông khỏe mạnh, không có tiền sử bệnh tật hiểm nghèo ôm n.g.ự.c than khó chịu thì bọn họ lại không kiêng dè.

Cảnh sát trong phòng không kiên nhẫn mà nhíu mày, trực tiếp quát lớn đối phương đừng giả vờ!

Cho đến khi tất cả người của công ty giải trí Tập Phượng đang bị thẩm vấn đều xuất hiện trạng thái “Làm bộ làm tịch” như vậy.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy, thoạt nhìn không giống giả vờ, không lẽ bọn họ đã thương lượng trước nếu xảy ra chuyện liền cùng nhau giả điên sao?”

“Chúng ta căn bản không nghe được bất kì âm thanh kỳ quái nào, có người nói là tiếng gõ trần nhà, có người nói là gõ vách tường, còn có người nói là gõ trực tiếp vào màng nhĩ của họ! Quả thực là gặp quỷ!”

Thân Tề mới vừa nói xong gặp quỷ, bỗng nhiên nhìn thấy vẻ mặt của đồng nghiệp xung quanh biến sắc đến có chút quái dị, lại lập tức lạy ông tôi ở bụi này mà tiếp tục thảo luận sôi nổi.

Mọi người không hẹn mà cùng nhớ tới chương trình nào đó vừa kết thúc, lại không biết người nào đó hiện tại đang ở trong tòa nhà này.

Ngay sau đó, tình huống này đã được báo cáo lại.

“Ông là người mạnh mẽ giữ vững những quy tắc và nguyên tắc trong lòng. Giống với cha mình trong cơ thể ông chảy xuôi dòng m.á.u đỏ nóng bỏng, trái tim đang đập vì những lý tưởng trong lòng thậm chí ông có thể vì nó mà trả giá tất cả thậm chí hy sinh cả mạng sống của mình.”

Lâm Hạ Vy từ từ mở miệng, ánh mắt thẳng tắp mà nhìn Trương Hưng Xương trước mặt, như là thật sự thấy linh hồn của ông ta.

“Vết xe đổ thảm thiết của cha mình không chỉ không dập tắt ngọn lửa trong lòng mà còn trở thành động lực bất diệt của ông. Cho dù gặp được bao nhiêu khó khăn, trở ngại, thậm chí là nguy hiểm, ông đều không sợ gì cả. Trước đó không lâu, ông lại đi thăm cha mình, tặng cho cha mình một bó hoa bông gòn đỏ tươi, nói với cha mình con của ông cũng muốn mặc vào bộ quần áo giống như ông.”

“Tôi nghe được hình như ông đã báo cáo công tác năm ngoái cho cha mình, cũng cảm nhận được sự tự hào của cha mình dành cho mình.”

Trương Hưng Xương đã nghe nói qua rất nhiều sự tích của cô, lại lần đầu tiên được tận mắt chứng kiến!

Đặc biệt khi nghe được cô nói bản thân mang theo một bó bông gòn đỏ, nói với cha mình con trai mình cũng muốn mặc đồng phục cảnh sát, trên mặt Trương Hưng Xương đầy ngạc nhiên và kinh sợ!

Chuyện của cha ông ta cũng không khó điều tra. Nhưng ngày giỗ của cha ông ta, ông ta đi công tác không thể đi viếng đến đêm ngày hôm sau thì ông ta đi một mình không hề nói với bất kỳ ai! Cô sao có thể biết rõ ràng như vậy!

“Chuyện quá khứ đều đã qua, chúng ta vẫn phải hướng tới tương lai.”

Trương Hưng Xương không nhắc lại đề tài này nữa, mà là hỏi Lâm Hạ Vy vấn đề mấu chốt mà rất nhiều người đều muốn biết.

“Nguyên tắc cao nhất trong lòng ngài là gì?”

Loading...