Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 35
Cập nhật lúc: 2024-08-24 22:05:51
Lượt xem: 219
Không quá quen thuộc với việc phát sóng trực tiếp, Ngũ Ngọc Kha bèn loay hoay download phần mềm phát sóng trực tiếp Thiên Cơ xuống điện thoại, đăng nhập tài khoản lại phát hiện đại sư thiết lập không nhận tin nhắn từ người lạ, trên đó cũng không có bất kì thông tin nào khác để liên lạc với cô.
Làm sao bây giờ, chính mình chỉ lo tìm con trai thậm chí quên hỏi phương thức để liên hệ cảm ơn đại sư…
Đúng lúc này, Ngũ Ngọc Kha đột nhiên bị những từ khóa mấu chốt phát ra từ video của một người nam hành khách luôn xem video phía sau thu hút sự chú ý vốn đã nhạy cảm của cô ấy.
“Gần đây, một người chủ kênh phát phóng trực tiếp huyền học nào đó dựa vào lừa gạt thu hút sự chú ý của mọi người, đưa đến mấy chục vạn người xem, kết quả thật ra chỉ là vở kịch! Chủ kênh kiếm tiền đầy túi, đáng thương những người khác còn muốn tiêu một số tiền lớn để xin giúp đỡ từ một kẻ lừa đảo…”
Nghe được nội dung quen thuộc lại hoàn toàn bị thay đổi biến dạng, Ngũ Ngọc Kha nóng nảy, ôm con trai Triết Triết xoay người nói với người đàn ông phía sau: “Tất cả chỉ là dối trá!”
Người đàn ông chỉ cảm thấy người phụ nữ bế bé trai này thật khó hiểu: “Tôi tùy tiện xem video thôi, cô chỉ trích tôi làm gì, trên mạng bọn họ đều nói như vậy!”
Ngũ Ngọc Kha cả kinh, muốn nói đại sư thật sự có bản lĩnh, cũng thật sự giúp cô ấy tìm về con trai, chính mình chính là người trong cuộc.
Người cảnh sát đi cùng nhỏ giọng ngăn cô ấy lại, ý bảo còn chưa bắt được nghi phạm bắt cóc con trai cô ấy, nên cố gắng đừng tiết lộ tin tức ra ngoài.
Ngũ Ngọc Kha chậm rãi ngồi xuống nhìn con trai gầy gò đen sạm trong lòng mình, ánh mắt đứa bé cũng trở nên có chút nhút nhát, trong lòng trộn lẫn sự hận thù với bọn buôn người và cảm kích đối với đại sư.
Lý trí nói cho Ngũ Ngọc Kha hẳn là nghe lời cảnh sát, nhưng tình cảm lại không cho phép cô ấy vô lương tâm như vậy, mặc cho đại sư bị cư dân mạng oan uổng!
“Đây là Lâm —— đây là email của đại sư, cô có thể liên lạc với cô ấy. Đêm nay cô về nhà nghỉ ngơi đi, việc còn lại giải quyết sau được không?”
Cảnh sát nhân dân an ủi Ngũ Ngọc Kha, nhìn trên mặt cô ấy tràn đầy hổ thẹn, áy náy dứt khoát đưa cho cô ấy email của Lâm Hạ Vy mà cấp trên mới nói cho anh ta, ý bảo Ngũ Ngọc Kha có thể liên lạc với cô.
Ngũ Ngọc Kha liếc nhìn địa chỉ email, xấu hổ gửi một email ngắn gọn. Nói cho cô chính mình thật sự tìm được con trai ở nơi đó, cô chính là ân nhân cứu mạng của cả nhà họ, hy vọng đại sư có thể cho cô ấy một tài khoản để cho cô ấy biểu đạt tâm ý của mình.
Trong khi chờ đợi cô phản hồi, cô ấy vẫn cảm thấy lương tâm bức rứt nên bèn đứng dậy nói với người phía sau đại sư không hề nói dối! Còn muốn giúp đại sư bác bỏ tin đồn trên mạng!
“Chị Ngũ, đối phương đã trả lời!” Cảnh sát đột nhiên nói.
[Đừng lo lắng, hãy kiên nhẫn chờ đợi. Chúc hai mẹ con sau này không bệnh không tật, không tai họa, không còn thăng trầm.]
Nhìn thấy đại sư trả lời, Ngũ Ngọc Kha chậm rãi ngồi lại, ôm Tiểu Triết nói rằng ân nhân của mình đã đáp lại bọn họ, chúc bọn họ sau này không còn nhấp nhô nữa.
Cậu bé nhìn thấy những giọt nước mắt buồn bã và hy vọng chảy ra trên mặt mẹ mình, liền đưa tay lau nước mắt, mở miệng an ủi: “Mẹ đừng khóc, sau này chúng ta đều sẽ hạnh phúc.”
Ngũ Ngọc Kha nhanh chóng gật đầu, nức nở nói rằng đại sư bảo bọn họ nhất định sẽ hạnh phúc.
Thấy đại sư không có gửi bất kì tài khoản nào để cô ấy chuyển tiền, Ngũ Ngọc Kha ngồi một lúc, nhẹ giọng hỏi cảnh sát tổ chức từ thiện nào là tốt nhất, cô ấy muốn lấy danh nghĩa đại sư quyên góp tiền giúp đỡ càng nhiều người.
Cảnh sát đã cẩn thận giúp cô ấy tìm một tổ chức từ thiện nổi tiếng có tài khoản minh bạch, công khai, cũng đã làm được rất nhiều việc thiết thực được nhiều người biết đến. Chỉ thấy thấy người mẹ với mức tài chính trung bình quyên góp 300.000 nhân dân tệ mà không hề do dự.
“Người gửi liền viết là…… Cảnh sát Trần, cậu có biết nên như thế nào xưng hô đại sư không?”
“Lâm Hạ Vy, cô ấy tên Lâm Hạ Vy.”
Trong văn phòng công an ở Thủ đô, trong tay có một đống thông tin của Lâm Hạ Vy, Vương Đồng và đồng nghiệp lại không có nổi một chút động lực. Việc điều tra của bọn họ lâm vào bế tắc, tìm không thấy bất kì chứng cứ nào cho thấy đối phương xâm nhập vào mạng nội bộ, Lâm Hạ Vy mà bọn họ nhận thức và Lâm Hạ Vy theo điều tra khác nhau như hai người.
“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tôi cảm thấy Lâm Hạ Vy cũng rất thảm. Rõ ràng là tiểu thư nhà giàu, nhưng lại bị ôm nhầm, cuối cùng còn gặp phải cha mẹ nuôi không ra gì như vậy nữa.”
“Có vẻ như sau khi về nhà, ban đầu cô ấy còn được giới thiệu tham dự một số sự kiện, nhưng về sau đều do cô thiên kim giả kia tham dự. Cuộc sống của người ta không có gì khác nhau, vẫn là tiểu thư nhà họ Lâm lại so với cô ấy thoải mái, vinh quang hơn nhiều.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-35.html.]
“Vương Đồng, cô làm sao vậy?”
Đồng nghiệp thấy Vương Đồng trở về liền vẫn luôn có chút thất thần, nhịn không được dò hỏi.
“Không, không có gì.”
"Tôi đang suy nghĩ không biết bên đội điều tra hình sự tiến triển như thế nào rồi, có nhiều trẻ em và phụ nữ bị bắt cóc như vậy, những người đó thật đáng bị c.h.é.m thành trăm mảnh!"
Vương Đồng không có lộ ra bất kì nội dung gì trong phòng bệnh mà cô ấy cùng đội trưởng Hồ nghe được, nhanh chóng chuyển chủ đề.
“Vương Đồng có ở đây không?”
Trong văn phòng đột nhiên vang lên âm thanh, Vương Đồng bước ra, nhìn thấy một chàng trai giao hàng.
Đồng nghiệp quay người lại, thấy Vương Đồng xách túi trở lại, thuận miệng hỏi: “Cô đặt đồ ăn khi nào vậy?”
Vẻ mặt Vương Đồng cũng có chút mờ mịt, cô ta không có đặt mà. Cô ta mở chiếc túi có dán nhãn ra, đứng hình tại chỗ.
Bên trong…… Thế nhưng là một cái bánh kem.
“Woa, cô còn mua bánh kem à!” Một đồng nghiệp có quan hệ khá tốt với cô ta, thoải mái hào phóng đi đến bên cạnh nhìn vào túi, thuận tiện nhìn hóa đơn.
“Là em gái cô đưa, em cô cũng quá hiểu chuyện! Không giống em trai tôi chính là kẻ đòi nợ, chỉ biết kêu tôi mua đồ cho nó…”
“Hồ…… Đội trưởng Hồ!” Đồng nghiệp đang phàn nàn em trai nhà mình, đột nhiên nhìn thoáng qua liền thấy đội trưởng Hồ đến văn phòng của bọn họ, nhanh chóng dùng khuỷu chạm vào Vương Đồng đang ngơ ngác bên cạnh ra hiệu cô ta cất đồ ăn đi.
Đội trưởng Hồ nhìn thoáng qua túi đồ ăn, thậm chí còn nhận ra dòng chữ tiếng Anh nhỏ trên đó có nội dung "tiệm bánh gì gì đó", mí mắt của ông ta giật giật.
Vương Đồng cuối cùng cũng tỉnh táo lại, ngây ngốc lấy chiếc bánh trong túi ra đưa cho đội trưởng Hồ, vừa nói những lời nghe như không có ý nghĩa gì.
“Đội trưởng Hồ…… Thật, thật sự là bánh kem.”
Ngay khi đồng nghiệp cho rằng đầu óc của Vương Đồng có vấn đề, cư nhiên dám khoe khoang bánh kem trước mặt cấp trên thì di động của Vương Đồng đột nhiên vang lên.
Đội trưởng Hồ không nói một lời, dùng ánh mắt ý bảo cô ta trước mắt cứ nghe điện thoại đi. Vương Đồng vừa mới bị tiếng chuông làm cho giật mình, lấy điện thoại di động ra, thấy là em gái gọi đến, ngơ ngác bắt máy.
“Chị! Cửa hàng vừa nói bánh kem đã giao đến nơi, chị bất ngờ không?
"Em vừa mới nhận được học bổng của quốc gia, số tiền lớn lắm! Em mua đồ cho chị với mọi người trong nhà, chị nhanh ăn đi nhé! Không là bơ động vật nên sẽ tan chảy rất nhanh!"
Đầu bên kia điện thoại vang lên một giọng nói vui vẻ trong sáng, là em gái của Vương Đồng đang đi du học.
“Được, chị ăn ngay đây.”
Vương Đồng nhanh chóng mở to hai mắt không thể tin được Lâm Hạ Vy thật sự nói trúng rồi.
Vương Đồng theo phản xạ trả lời em gái một câu, rồi hỏi tại sao lại đặt bánh kem cho cô ta.
“Không có nha, em mới quyết định. Vốn dĩ em định về nghĩ lễ rồi mới mang quà cho chị nhưng vừa nãy em rất muốn ăn bánh kem nên đặt một cái nhỏ, rồi đột nhiên muốn cùng chị chia sẻ nên em đặt cho chị một cái luôn!”
Vào lúc này, như có mạch nước ngầm đang dâng trào trong nội bộ đội điều tra hình sự. Tại sao vụ án cũ lại đột nhiên được lật lại, còn nắm giữ rất nhiều thông tin chuẩn xác, chủ nhật sẽ tiến hành bí mật hành động.
Giờ phút này, hình trinh đại đội bên trong cũng là ám lưu dũng động. Như thế nào đột nhiên liền đem từ trước án tử một lần nữa lật lại, còn nắm giữ đại lượng tin tức chuẩn xác, chủ nhật liền phải khai triển bí mật hành động.