Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 34
Cập nhật lúc: 2024-08-24 22:05:26
Lượt xem: 221
Sao có thể vì một người mà đột nhiên trở nên điên cuồng.
Nếu như vậy thì anh đã sớm vì mệnh cách xui xẻo mà hận đời, lầm đường lạc lối.
“Cô quả thật có chút kỳ dị, tôi đúng thật là có chút tò mò.”
Cố Sướng cảm giác được cà vạt, tây trang và sơ mi của mình đều nhăn nheo, người nằm trên giường bệnh rõ ràng cũng đang mất kiên nhẫn, anh dứt khoát đứng dậy, sau đó ngồi xổm xuống chỗ cách cô nửa mét.
Thành thật mà bày tỏ yêu cầu: “Tôi muốn học hỏi từ cô.”
“Thù lao là gì cô có thể trực tiếp yêu cầu, chẳng hạn như sử dụng tất cả tài nguyên của Thiên Cơ để nâng đỡ cô; hoặc là vận dụng cổ phần của tôi có trong các nền tảng mạng xã hội lớn để tăng mức độ hiển thị của cô, sắp xếp chuyên gia dẫn đường dư luận, hoặc là cô muốn tìm người nào, tìm thứ gì, tôi đều có thể giúp cô tìm...”
Nói xong, cũng không biết có phải vì muốn tăng thêm vẻ thành khẩn, thân thiện hay không. Mà Cố Sướng lộ ra nụ cười đầu tiên kể từ khi hai người gặp mặt cho tới nay.
Có lẽ vì anh hiếm khi cười nên nụ cười kia mang theo chút trúc trắc. Anh có tính cách kiêu ngạo, hiếm khi tò mò về ai đó, thậm chí chưa bao giờ phải cúi đầu cầu xin người khác, cảm giác này khiến anh nhanh chóng thu lại nụ cười. Chỉ để lại độ cung ngắn ngủi, mâu thuẫn rồi lại tuyệt đẹp lướt qua nhanh chóng.
Anh rất đẹp, cũng thực sự thông minh. Biết Lâm Hạ Vy không có khả năng thiếu thốn vật chất, nhạy bén mà nhận ra được ý đồ đằng sau việc cô kiên trì phát sóng trực tiếp, đồng thời khiêm tốn mà đưa ra điều kiện mà mọi người nghe thấy đều cho là đôi bên cùng có lợi.
Anh chỉ là người trẻ tuổi nghiêm cẩn, tính cách lại tuỳ vào tâm trạng, tò mò lại khắc chế thôi.
Nhưng Lâm Hạ Vy chỉ lắc đầu nói: “Không được nha.”
Như là nhìn thấu người nào đó cố ý bắt chước, còn muốn hù dọa cô, cô lạnh lùng nói: “Bởi vì —— anh không có một chút linh tính.”
Tựa như trong trí nhớ của Tiểu Viên, bạn học nào đó vĩnh viễn coi toán học, vật lí như văn tự trên trời, người không có linh tính muốn bước vào ngưỡng cửa của huyền học là gần như không có khả năng.
Lần đầu tiên trong đời Cố Sướng nghe được có người đánh giá anh như vậy, đây là nói thẳng anh không có thiên phú?
Điều này còn nghiêm trọng hơn nhiều so với việc bị người khác nói rằng mình là một kẻ kém may mắn. Anh sao có thể không có linh tính, Cố Sướng có chút không tin.
Lâm Hạ Vy vốn dĩ đang nhìn thẳng dần dần biến thành nhìn xuống người đàn ông trước mặt này. Bầu trời ngoài cửa sổ lúc này dường như tối sầm lại, căn phòng cũng trở nên tối hơn nhưng lại không ảnh hưởng đến cuộc trò chuyện của bọn họ.
“Trời đất có âm dương, vạn vật đều có ưu có khuyết. Cũng giống như vận mệnh của anh , màu xám và màu tím dây dưa với nhau, ảnh hưởng lẫn nhau nhưng lại mơ hồ tương xứng với nhau. Nếu anh quá tham lam thì sẽ không tốt."
Cố Sướng hơi nhíu mày, hỏi lại: “Ý của cô là mệnh lý là nhất định, tư chất của tôi quyết định tôi không có cách nào học tập một thứ gì đó. Quá khứ của tôi quyết định tương lai?”
Không chờ Lâm Hạ Vy trả lời, anh liền tiếp tục nói: “Trước đây, tôi không nghiên cứu huyền học. Nhưng tôi biết có rất nhiều thứ có liên quan với nhau, chúng được gọi là chân lý nếu được thiết lập ở khắp nơi.”
“Về mặt khoa học, thí nghiệm khe đôi lượng tử cho thấy các hạt cực nhỏ là sóng hoặc là hạt quyết định phụ thuộc vào phương pháp quan sát của người quan sát. Nếu quan sát nó dưới dạng hạt thì cho thấy bản chất hạt của nó, nếu quan sát nó dưới dạng sóng thì nó sẽ thể hiện tính chất sóng đặc trưng."
“Trong thế giới của thuyết lượng tử, những gì có thể quan sát được chính là sự tồn tại, tức là bản gốc sau khi được cải biên, điều này trùng hợp với câu nói của các vị thánh xưa rằng tôi có tư duy nên tôi tồn tại”.
Cố Sướng nghiêm túc nhìn chăm chú vào cô gái ở trên giường: “Thí nghiệm sự đảo ngược thời gian lượng tử cho thấy lịch sử vũ trụ, có thể sau khi được sinh ra rồi mới xác định xem nó khởi đầu như thế nào. Tương lai là có thể thay đổi quá khứ.”
“Nếu tôi đã tham dự, vì sao lại nói không thể thay đổi mệnh lý? Cô nói không được, không tốt, lại không nói không thể.”
Thanh âm của Cố Sướng dừng lại, chân thành mà nói: “Xin lỗi vì vừa rồi thử cô.”
“Toàn bộ tài nguyên trong tay tôi, bao gồm tài chính, nhân mạch, tri thức, thậm chí là con người của tôi ——”
“Lạch cạch”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-34.html.]
Cửa phòng bệnh đột nhiên mở ra, chính là y tá kiểm tra phòng cảm thấy bên ngoài thời tiết đã thay đổi liền tiến vào nhìn xem, sợ bệnh nhân chưa kịp đóng cửa sổ sẽ bị cảm.
Không ngờ khi mở ra chỉ thấy trong phòng tối om, không hiểu tại sao rèm cửa đã đóng lại mà cửa sổ thì không, rèm vẫn nhẹ nhàng lay động.
Sau đó, cô y tá nương theo một chút ánh sáng phát ra khi rèm cửa bị gió vén lên... Có một người đàn ông cao lớn mặc vest dường như đang quỳ một gối trước giường bệnh nhân, người bệnh ngồi trên giường bệnh cúi đầu nhìn người đàn ông kia! ! !
Hai người lập tức quay lại nhìn y tá, cô gái này cũng có chút sửng sốt.
“Không, thật xin lỗi, vì quấy rầy hai người!”
Xin lỗi rồi đóng cửa liền mạch lưu loát! Y tá mở cửa lần thứ hai, lần này cô ấy vội vàng nhắc nhở: “Người nhà bệnh nhân nhớ rõ đống chặt cửa sổ, đừng làm cho bệnh nhân cảm lạnh, cũng…… Đừng làm bệnh nhân quá mệt mỏi!”
Đóng cửa lại lần cuối, cô ấy thật sự đi rồi.
Một quỷ một hệ thống mê mang ngồi ở trong góc giường bệnh, nghe cái gì lượng tử đôi mắt Tiểu Viên đã biến thành con quay xoay chuyển. Còn hệ thống lại khiếp sợ với da mặt người này quá dày, thế nhưng nói cái gì cả người đều cho ký chủ! Phi phi phi, thật là không biết xấu hổ!
Lúc trước có quỷ muốn cướp vị trí tri kỉ của nó, hiện tại lại có người tới tranh vị trí đàn em của nó, tức c.h.ế.t nó rồi!
Mới trói định ký chủ được mấy ngày, cạnh tranh lại càng ngày càng kịch liệt! Cuộc sống của hệ thống thực sự quá khó khăn!
Cố Sướng vẻ mặt bình tĩnh quay đầu lại, ngoài sở hữu công ty, viện nghiên cứu, anh còn bí mật đầu tư vào một số công ty hiện nay xem như dẫn đầu ngành sản xuất, network platform. Lại bởi vì viện nghiên cứu dưới danh nghĩa của anh nên vẫn luôn hợp tác chặt chẽ với các trường đại học hàng đầu trong nước, nhưng đáng giá nhất vẫn là chính bản thân anh.
Mặc dù kiêu ngạo nhưng Cố Sướng lại không ngại làm việc cho người khác, nghe người khác sai bảo để được tiếp xúc với việc anh thấy hứng thú.
Lâm Hạ Vy nghe thù lao miễn cưỡng còn tính tạm được, cuối cùng rụt rè gật đầu: “Nếu anh cố chấp như vậy thì thử cảm giác chính mình đ.â.m đầu vào tường đi.”
Cô chậm rãi nhếch khóe miệng, bảo Cố Sướng rót cho cô một cốc nước.
Làm sao cô có thể dễ dàng buông tha một người có mệnh cách kỳ dị mà đến cô cũng không lí giải được?
Nghĩ đến đây, cô liếc nhìn hệ thống đáng thương ủ rũ ngồi ở cuối giường. Hơn nữa, cô còn muốn sống thọ với trời đất đâu.
Trên mạng ngày càng xôn xao về việc chủ kênh phát sóng trực tiếp huyền học nào đó đã “tính ra” nơi ở hiện tại của đứa trẻ bị lừa bán, yêu cầu cha mẹ đứa nhỏ làm theo chỉ dẫn đi xa hàng ngàn kilomet để tìm con của mình.
Càng ngày càng nhiều blogger đứng ra nói loại người tung tin giật gân, đánh lừa quần chúng nên lập tức bị khóa tài khoản, đưa vào danh sách đen cấm phát sóng vĩnh viễn!
[Thiên Cơ đang làm cái quái gì vậy, ngày thường luôn khoe rằng chủ kênh nhà họ có tiêu chuẩn tối cao, bầu không khí phát sóng trực tiếp hài hòa nhất, kết quả đến bây giờ tài khoản kia vẫn chưa bị khóa?]
[Chủ kênh này chơi khăm người khác đi? Tùy tiện chỉ một địa điểm trên bản đồ trước mặt tất cả người xem lừa người khác đến địa phương xa xôi hẻo lánh nào đó, vạn nhất xảy ra chuyện gì bất trắc cô ta chịu trách nhiệm được sao?]
[An ninh mạng đâu! Cơ quan liên quan đâu! Giải thích rõ ràng chuyện này đi, cuối cùng là diễn hay là như thế nào?]
Một số cư dân mạng càng nói càng tức giận, đồng thời @Thiên Cơ, @An ninh mạng thủ đô, @Cơ quan truyền thông khác nhất định phải khiến chủ kênh bị chế tài mới vừa lòng.
Nhưng trước mắt chủ đề này càng ngày càng hot, cố tình ngày xưa hành động cực nhanh nền tảng phát sóng trực tiếp Thiên Cơ lúc này lại không để ý tới, an ninh mạng thủ đô cũng đăng những tin tức khác mà không hề để ý tới chủ đề này.
[Chắc chủ kênh này có chỗ dựa đi, bằng không tại sao đột nhiên liền nổi tiếng, bây giờ xảy ra chuyện lớn như vậy cũng không ai dám nhúng tay vào?]
[Không phải trước đó nói công ty bất động sản nào đó là chỗ dựa của cô ta sao, đúng là có chút năng lực.]
[Phi! Bọn cặn bã xã hội!]
Ngũ Ngọc Kha đã lên tàu, trên đường về cô ấy ôm chặt con trai, nhất thời không dám buông ra, nhìn thấy càng ngày càng gần đến nhà mình rồi, cô ấy chợt nhớ ra mình còn chưa báo tin vui cho đại sư! Cũng chưa cảm ơn đại sư!